Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1311: Hắc Ám Dược Tề cấp Tông Sư

- A Lương, ngươi hỗ trợ bán vật liệu một chút.
Trần Thư giao vật liệu thu hoạch cho A Lương, ai bảo bối cảnh của hắn thâm hậu chứ?
- Được.
A Lương gật đầu nói:
- Nếu như các ngươi có nhu cầu vật liệu, cứ dựa theo giá thị trường tới mua.
- Không thành vấn đề!
Tất cả mọi người đồng ý an bài như vậy.
Vương Tuyệt mở miệng nói:
- Ngày mai chúng ta đi đơn vị giám định một chuyến, xem thử có kỹ năng cần hay không.
Bây giờ tất cả vật liệu lãnh chúa đều trộn cùng một chỗ, không có người biết mỗi vật liệu có thể lĩnh ngộ kỹ năng gì, đương nhiên phải giám định một phen.
- Chính các ngươi thương lượng, ta không cần có kỹ năng.
Trần Thư gật gật đầu, triệu hoán Thỏ Không Gian của chính mình ra, trong mắt có vẻ hưng phấn.
A Lương mở miệng hỏi:
- Ngươi không cần sao? Bên trong có lãnh chúa hoàng kim.
- Không cần, cũng không quá thích hợp với khế ước linh của ta.
Trần Thư lắc đầu, kỹ năng của hắn đã đủ biến thái, tạm thời chỉ yêu cầu tăng cấp bậc lên.
- Vù vù!
Ngay tại lúc này, hai con ngươi Thỏ Không Gian hơi động, thả ra thần kỹ [Không Gian Bí Lực].
Chỉ thấy trên mình Trần Thư vậy mà xuất hiện bốn ấn ký không gian.
- Tăng lên còn lớn hơn so với trong tưởng tượng của ta?
Trần Thư nhướng mày, lúc trước hệ thống tuyển hạng để hắn xử lý sự kiện hung thú, ban thưởng là thuộc tính 10% Thỏ Không Gian.
Vốn cho rằng chỉ có thể để [Không Gian Bí Lực] thêm một đạo ấn ký, nhưng rõ ràng nhiều hơn hai đạo.
- Tốc độ phát triển của kỹ năng này nhanh như vậy?
Trong mắt Trần Thư có sợ hãi lẫn vui mừng, cái này nếu sau đó trở thành Khế Ước Linh cao cấp, e rằng kỹ năng này sẽ biến thái đến mức độ khó có thể tưởng tượng.
- Hả?
Đám người A Lương quay đầu nhìn lại, cũng một mặt chấn kinh.
Bọn hắn nhớ cái thỏ mập mạp này lúc trước chỉ có thể phóng hai cái ấn ký.
- Khế Ước Linh của ngươi lại mạnh lên?
- Đều qua một hai thánh, trưởng thành một chút không bình thường sao?
- ...
Mọi người cùng nhau duy trì yên lặng, vấn đề là, ngươi mẹ nó một hai tháng này cái gì cũng không làm!
Nửa ngày, A Lương lại nghĩ tới lời Đại Tuyết Vương nói lúc trước, trong lòng trở nên vô cùng u oán.
- Ngươi vì sao không làm người, nhất định muốn biến thái như vậy ư?
- Người trẻ tuổi không biến thái, chờ già lại biến?
Trần Thư thở dài, nói:
- Biến thái không phải ta, là ta hai mươi hai tuổi.
Sáng sớm hôm sau, Trần Thư ở trong phòng của mình, hắn cầm trong tay một bình Dược Tề màu đen, đó chính là Hắc Ám Dược Tề cơ bản nhất.
Nhưng vì có sự thuần thục cấp Tông Sư nữa nên Dược Tề đã có sự thay đổi về chất.
Lúc trước hắn bắt tay vớ Diệp Thanh cùng phục kích Hỏa Long Vương, giải thưởng mà hệ thống cho là sự thuần thục.
- Hiệu quả ngoài mức của cấp Tông Sư: Kĩ năng hệ Hắc Ám sẽ có thêm hiệu quả nguyền rủa nữa, để làm yếu đi một thuộc tính nào đó của kẻ địch.
Có tin tức hiện lên trong đầu Trần Thư, ánh mắt hắn đầy vẻ suy tư.
- Hiệu quả này…
Hắn vuốt vuốt cằm, lại là một Dược Tề có xu hướng phù trợ, hơn nữa còn cần chút vận may nữa.
Nếu có thể làm yếu đi thuộc tính quan trọng của đối phương trước thì chắc chắn sẽ có hiệu quả thần kỳ. Hơn nữa nếu số lượng kĩ năng của hệ Hắc Ám đủ nhiều thì hiệu quả của lời nguyền là không thể xem thường được đâu.
Chỉ là bây giờ thuộc tính của Husky vẫn hướng về nguyên tố Băng, Hỏa hơn, tạm thời thì không có tác dụng gì nhiều lắm, chỉ là thêm nếm vào chút thôi.
Trần Thư từ từ đứng dậy, tiện tay nhét bình Dược Tề cho Husky đang đứng bên cạnh.
- Ấy? Ra ngoài hết rồi à?
Trần Thư đến phòng khách, thấy ký túc xá không có một ai cả, hiển nhiên là họ đều đến cơ cấu giám định rồi.
Mười phút sau.
Trần Thư nằm trên sô pha, vui vẻ xem TV.
Không Gian Thố thì đang cầm một cái nồi lớn nằm bên cạnh hắn, bên trên có một miếng thịt Quân Vương đang tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
- Áu áu.
Husky thì mở miệng ra, cố gắng khống chế để thuộc tính Hỏa không bị phóng thích ra ngoài, nó đang nấu miếng thịt trên tay đối phương.
Một lát sau, mùi thịt lan ra, khiến ngón trỏ của Trần Thư khẽ động đậy.
- Không tệ nhỉ…
Trần Thư nếm thử món ăn đó, ánh mắt đầy vẻ hài lòng.
Qua sự đào tạo của hắn, Thố Tử và Husky đã có thể kiêm cả công việc trong cuộc sống và công việc của Khếc Ước Linh rồi.
Không Gian Thố và Husky nhìn chằm chằm vào đống thịt máu me kia, trông thèm thuồng vô cùng.
- Ăn đồ của các ngươi đi.
Trần Thư lườm một cái, đồng thời ra lệnh cho Không Gian Thố lấy thịt Khế Ước Linh dự trữ ra.
- Đây là đồ ăn ta đặc biệt tìm đến Linh Trù Vương Cấp để nhờ chế biến đấy, đừng có lãng phí.
Máu thịt Quân Vương thực ra không có tác dụng gì nhiều với Khế Ước Linh, trừ khi là có thiên phú có thể nâng cao, nếu không thì hiệu quả còn không tốt bằng thực đơn chuyên dụng.
Hai con Khế Ước Linh im lặng ăn hết đống đồ ăn, chúng cảm giác như mình đang nhai rơm vậy.
- Học Tiểu Hoàng đi, lớn vậy rồi mà còn kén ăn.
Trần Thư vận dụng chiêu Bán Tướng Chiêu Hoán, mở Không Gian Ngự Thú của Slime ra, cho hết đống đồ ăn vào đó.
- Ồm ộp, ồm ộp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận