Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1360: Lão đại max cấp trở về Tân Thủ Thôn

Nó kiêng kỵ khí thế của Slime, không muốn chủ động ra tay, nhưng đám người Trần Thư đã xâm nhập vào lãnh địa của bọn chúng.
- Làm thịt chúng nó.
Trần Thư vỗ vai Husky, Husky phóng ra đủ loại kỹ năng phản kích lại.
- Gâu!
Hai mắt Husky chợt lóe thanh quang rồi biến mất, Đại Phong Bạo xuất hiện bao vây xung quanh đại thụ.
Vù vù vù!
Gió cuốn mạnh bạo, sấm chớp đùng đùng, uy thế cực kỳ kinh người.
Ầm!
Trong phút chốc, toàn bộ đại thụ vỡ tan nát, hóa thành vô số mạt gỗ và mảnh vụn nhỏ bay đầy trời.
Đám Thanh Sắc Tiểu Điểu trú dưới tàng cây hoảng loạn sợ hãi.
Bọn chúng giang cánh định chạy trốn khỏi đây.
Nhưng sức mạnh của Đại Phong Bạo mạnh hơn chúng dự đoán rất nhiều, thuộc tính phong của Husky ở đỉnh cao đến nỗi chúng không thể tưởng tượng nổi.
Tiếng kêu rên thảm thiết vang lên, mười mấy con Thanh Sắc Tiểu Điểu lần lượt bị xé ra thành từng mảnh, chết không toàn thây, đến cả Hắc Thiết Cấp Lãnh Chúa cũng không thể tránh được một kiếp.
- A chuyện này…
Đám người Trương Phong giật mình nhìn cảnh này.
Không nghĩ tới một đám hung thú có thể khiến bọn họ như lâm vào đại địch lại yếu đối không chịu nổi một kích như vậy, nhìn như đồ hàng của trẻ con.
Bọn họ chỉ biết là Trần Thư rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh tới trình độ nào thì bọn họ cũng không rõ ràng lắm.
Bởi vì đối thủ của Trần Thư vô cùng nhiều, không có cái gì có thể so sánh được, đương nhiên bọn họ cũng không thể mường tượng ra Trần Thư mạnh đến mức nào.
Đám hung thú vừa rồi khiến bọn họ hiểu, hai bên không còn đứng ở cùng một tầng lớp nữa rồi.
- Đi thôi.
Trần Thư triệu hoán Thỏ Không Gian, Thỏ Không Gian thu tài liệu Hắc Thiết Cấp Lãnh Chúa vào.
Thịt muỗi cũng là thịt, đương nhiên không thể lãng phí.
Vì Tần Thiên, hắn đã đổi hai bình Toàn Năng Khôi Phục Dược Tề, bây giờ hắn không một xu dính túi, thứ đáng giá nhất trên người hắn chỉ còn hai khối Hoàng Kim Trân Bảo được thưởng của quán quân so tài thế giới, nhưng thứ này không thể tùy tiện bán đi.
- Mạnh thật…
Ở phía sau, Vương Vũ Dao cúi đầu, mặc dù vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng nàng lúc này đã sôi trào lên.
Vốn dĩ lúc đầu nghĩ Trần Thư còn nhỏ tuổi, nên nàng cũng không để ý đến thực lực của hắn lắm, nhưng không nghĩ tới một thanh niên hai mươi hai tuổi thật sự có thể mạnh đến loại trình độ này.
- Đơn giản mà…
Trần Thư cũng không bất ngờ lắm, cả cái Thanh Nguyên Sâm Lâm này có lẽ cũng chỉ có Quân Vương mới có thể đánh với hắn một trận, những hung thú khác tiến đến cũng chỉ là tới tặng đầu cho hắn mà thôi.
Bây giờ bỗng nhiên hắn có cảm giác mình như lão đại max cấp trở về Tân Thủ Thôn…
...
Thời gian dần dần trôi qua.
Đám người Trần Thư chạy thẳng tới mục tiêu, trên đường không có chuyện gì khiến bọn họ phải chậm lại bước tiến.
Lợi nhuận chém chết những hung thú còn lại này quá thấp, hơn nữa hắn đã đồng ý với Trấn Linh Quân là sẽ không quét sạch Thanh Nguyên Sâm Lâm.
Đồng thời, bởi vì Tiểu Hoàng hoành hành bá đạo nên rất nhiều Ngự Thú Sư đều thấy được, vừa nhìn đã nhận ra đây là Khế Ước Linh đặc trưng của tội phạm Nam Giang.
- Hắn cũng tới đây à, lần này e là đến một chút cặn cũng không có mà chia…
Phía dưới, hai Bạch Ngân Cấp Ngự Thú Sư đang đi đường.
Dựa vào cấp bậc của bọn họ, đương nhiên sẽ không tới Phổ Thông Dị Không Gian, hiển nhiên bọn họ cũng tới đây vì đại hung thú trong truyền thuyết.
Nhưng khi nhìn thấy quả cầu khổng lồ màu vàng, bọn họ lập tức cảm thấy chuyện này không dễ xử lý.
Một người ngưng trọng, mở miệng hỏi.
- Chúng ta còn đi không?
- Ừm…
Người còn lại suy tư một chút rồi trả lời.
- Đương nhiên là đi rồi! Coi như lần này chúng ta đến xem náo nhiệt.
- Đúng rồi, trên người ngươi không có thứ gì đáng tiền chứ?
- Không có.
Người kia lắc đầu, bọn họ đến đây là để đi săn hung thú, cũng không phải đi mua đồ, đương nhiên sẽ không mang theo đồ đáng tiền trên người.
- Ngươi hỏi chuyện này làm gì?
- Ta sợ tội phạm không có thu hoạch gì, quay ra cướp chúng ta.
- ...
Không chỉ mỗi bọn họ, những người khác cũng có suy nghĩ như vậy, thậm chí còn đặc biệt để một đồng đội mang đồ đáng tiền trở về Lam Tinh trước.
Có Ngự Thú Pháp của Lam Tinh, có lẽ tên này làm việc cũng sẽ kiêng kỵ chút.
Bây giờ là Dị Không Gian, nơi không có pháp luật, hắn làm ra chuyện gì cũng đều không có ai quản.
...
Ba giờ sau.
- Sắp tới rồi…
Trần Thư đứng trên đầu Tiểu Hoàng nhìn về phía xa xa.
Nhưng hắn còn chưa phát hiện ra cái gì, Husky và Thỏ Không Gian đứng cạnh đã sáng mắt lên, nhao nhao muốn thử.
- Tiểu Trần, ở ngay phía trước!
Trương Phong nhắc nhở, cả người cũng trở nên cực kỳ cảnh giác.
Nếu không phải là có Trần Thư ở đây, hắn ta thậm chí còn không dám tới gần con mãnh thú kia.
Không lâu sau, Tiểu Hoàng đột nhiên ngừng lại, mắt to nhìn về phía trước, dường như đang kiêng kỵ thứ gì đó.
- Đạo kết giới này…
Trần Thư có chút suy tư, kết giới màu vàng nhạt trước mặt đã bao phủ ngàn thước xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận