Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 839: Thời tiết khô hanh, xuất hiện ngọn lửa nhỏ cũng hợp lý phải không?

Hiện tại tình thế cấp bách, chỉ khi ra tay trước thì mới chiếm được lợi thế.
Hắn bước trên đường, tay phải cầm chai Nhiên Thiêu Dược Tề phiên bản nâng cấp.
- Nếu xung quanh đều là thế lực của Giáo Hội, ta sẽ đốt cháy tất cả!
Trần Thư cười thâm trầm, hét lớn:
- Đi thôi!
Tay phải của hắn vung mạnh ba vòng, dùng hết sức ném dược tề ra ngoài.
Nếu là một vụ bắt cóc đơn giản, hắn nhất định không tùy tiện vứt dược tề, nhưng đã đề cập đến Cứu Thế Giáo Hội thì không cần phải băn khoăn.
Loại thế lực đen tối làm hại đất nước như vậy nhất định sẽ bị liệt vào mục tiêu loại bỏ cấp cao nhất!
- Người huynh đệ, ngươi phải cố lên!
Trần Thư tập trung tinh thần, chuẩn bị đến biệt thự để giải cứu Trương Đại Lực.
Bùm!
Bình Nhiên Thiêu Dược Tề vỡ tan tành, ngọn lửa được lưu trữ trong đó rơi xuống cổng biệt thự.
Vù vù vù.
Trong tích tắc, một tiếng rít kịch liệt xuất hiện, ngọn lửa lan nhanh, trực tiếp đốt cháy căn biệt thự phía trước.
Nhưng vẫn chưa hết, ngọn lửa lại lan nhanh đến căn biệt thự bên cạnh.
Tòa nhà này đến tòa nhà khác, như thể dây xích nối thuyền, cả con đường thế mà hiện ra đám lửa cuồn cuộn ngất trời.
Một lúc sau, đêm đen kịt được chiếu sáng như ban ngày.
Toàn bộ thành phố Lam Hải biến thành ánh sáng…
Trên khu đất hoang ở đường Nam Hòa, hàng chục người tụ tập với nhau.
- Đỗ Thanh, mẹ nó không phải ngươi nói người sắp đến rồi sao?
Lông mày Hoàng Kim Giáo Chủ nhăn lại, trong mắt tỏ vẻ không hài lòng.
- Giáo Chủ đại nhân, hãy đợi một chút nữa!
Đỗ Thanh cau mày, cố gắng kiềm chế cơn tức giận, trên mặt nở nụ cười.
Lúc này, đôi mắt của một người đi cùng co lại và hoảng sợ thốt lên:
- Đỗ thiếu gia, phía bắc hình như đang đốt lửa !
- Đốt mông ngươi à, giờ mới tháng mười mà có ai đốt lửa sưởi ấm à?
Đỗ Thanh bĩu môi, hắn ta quay đầu liếc mắt một cái không thèm để ý.
Nhưng sắc mặt ngay sau đó liền cứng lại…
Nhìn thấy ngọn lửa kinh hoàng bốc lên nhanh chóng, như thể sắp thiêu rụi cả bầu trời.
- Bên kia không phải là đường Tam Thanh ư…
Đôi mắt hắn ta mở to, trong lòng có chút bất an.
- Hả?
Hoàng Kim Giáo Chủ cau mày, cưỡi Hoàng Đại Điểu bay lên.
Hắn ta nhắm đôi mắt lại, cuối cùng cũng thấy rõ ngọn nguồn của vụ cháy.
- Không ổn rồi!
Trong tích tắc, biểu hiện của hắn ta lập tức thay đổi, và thốt lên:
- Đó chính là đường Tam Thanh!
Hàng chục người ngay lập tức đứng dậy, ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
Chết tiệt, đi ra ngoài một chuyến mà ngôi nhà lập tức bị thiêu cháy!
- Mau trở về!
Vẻ mặt Hoàng Kim Giáo Chủ lập tức thay đổi, bên trong căn biệt thự đều là của cải của Giáo Hội tích lũy trong nhiều năm!
- Giáo Chủ đại nhân, không phải là Ngự Long Vệ ra tay chứ?
Trong mắt Đỗ Thanh hiện lên vẻ hoảng sợ.
Lần trước Đỗ gia cấu kết với Giáo Hội, tấn công các thành phố vùng biên giới của Hoa Quốc.
Tội danh như vậy tương đương với tội phản quốc, chỉ cần bị bắt thì kết cục sẽ rất bi thảm!
- Bớt nói nhảm! Cứ điểm Giáo Hội không còn nữa, Đỗ gia các ngươi cũng sẽ tiêu đời!
Hoàng Kim Giáo Chủ hừ lạnh, lạnh lùng nói:
- Nếu không có Giáo Hội bọn ta, Đỗ gia các ngươi có thể có danh hiệu Thực Thần hay không?
Vẻ mặt của Đỗ Thanh do dự, cuối cùng trong mắt hiện lên một tia quyết đoán.
Hắn ta gọi điện, nói:
- Biệt thự trên đường Tam Thanh xảy ra hỏa hoạn, tất cả các thành viên Đỗ gia đến cứu viện!
Để tránh bị nghi ngờ nên người Đỗ gia không ai sống ở đường Tam Thanh, chỉ có một biệt thự do gia đình họ Đỗ đứng tên.
Những biệt thự còn lại thì dùng nhiều thân phận khác nhau để mua, dành riêng cho người của Giáo Hội sống.
- Yên tâm! Ngự Long Vệ không có khả năng!
Giáo Chủ gật đầu hài lòng, bình tĩnh nói:
- Thủ đoạn bạo lực này không phải do người chính phủ thực hiện! Rất có thể chúng ta đang bị đồng môn nhắm đến!
Đỗ Thanh hơi giật mình, ngay sau đó gật đầu đồng ý và nói:
- Là do vãn bối thiếu suy nghĩ!
Chỉ cần không phải chính phủ ra tay thì dễ xử lý rồi!
Cả đám người đi thẳng đến đường Tam Thanh.

- Mẹ nó mau dập lửa đi! Cháy rồi!
Cả dãy biệt thự trên đường xen lẫn tiếng la hét, chửi bới, ánh lửa dày đặc, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng.
Không lâu sau, người Giáo Hội dần dần bình tĩnh lại, triệu tập ra Khế Ước Linh.
Đủ loại kỹ năng hệ Thủy được tung ra, trực tiếp bao phủ lên ngọn lửa lớn.
Hồng hộc hồng hộc!
Tuy nhiên, điều làm người khác kinh ngạc là ngọn lửa không những không tắt mà giống như là được đổ thêm dầu vào, xông thẳng lên trời.
- Chết tiệt, ngọn lửa này thật khó tin, không thể dập tắt được!
- Mau giải cứu vật tư trước, giải cứu vật tư trước!
Mọi người kêu lên, mỗi người quay trở lại điểm lưu trữ của biệt thự.
- Trần Thư đến rồi! Là Trần Thư!
Trương Đại Lực gào thét trong lòng.
Mặc dù hắn ta bị trói gô cổ lại, không thể nói nên lời nhưng có thể chắc chắn là Trần Thư làm.
Ngoại trừ tội phạm Nam Giang ra, đoán chừng không ai có thể dũng cảm như vậy…
- Đại nhân, người này có cần phải giải quyết không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận