Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 436: Tất cả phải xem tạo hóa của Hoa Hạ Học Phủ (2)

- Trần Bì, Husky này của ngươi có thái quá không?
Ba người đồng loạt nhìn lại, Sử Lai Mỗ đã khiến bọn họ kinh hãi cả một năm.
Nếu Husky cũng biến thái như vậy, người khác còn sống được không.
- Không đâu, chính là Khế Ước Linh cấp D trung quy trung củ.
Trần Thư xua tay, chỉ thấy trong không gian thấy phía trước, không ngờ xuất hiện hai cái đầu chó Husky.
- Gừ gừ.
- Gừ gừ.
Ba người ngẩn ra, ngay sau đó thân thể, run lên vẻ mặt vô cùng kinh hãi.
- Đây là?
Ba người nhìn nhau, gian nan nuốt nước miếng.
Từ Tinh Tinh tí thì tắc hơi, thanh âm khô khốc này:
- Không phải là kỹ năng phân thân chứ?
- Không phóng thích kỹ năng, không nhìn ra.
Thẩm Vô Song mở miệng nói, kỳ thật trong lòng lờ mờ lờ mờ có một đáp án.
Với tính cách của Trần Thư, kỹ năng bình thường thì sao có thể lấy ra khoe khoang
Cộng thêm đã có tiền đề cự đại hóa của Sử Lai Mỗ.
Husky có phân thân dường như cũng hợp tình hợp lý.
- Không thể.
Tạ Tố Nam chau mày, mở miệng nói:
- Ta chưa nghe nói Nguyên Tố Thú có thể lĩnh ngộ phân thân?
Trước mắt mà nói, phân thân chỉ khi thăng cấp mới có thể lĩnh ngộ, hơn nữa chỉ Khế Ước Linh đặc biệt mới có thể lĩnh ngộ, Husky hiển nhiên là không nằm trong số đó.
- Tiểu kĩ thôi mà.
Trần Thư nhếch miệng cười, cực kỳ hài lòng với vẻ mặt của ba người.
Ba ngươi không khiếp sợ một chút, vậy kỹ năng của ta là lĩnh ngộ vô ích à?
Ba người cười gượng, một tiếng mắt sắp bắn ra hồng quang hâm mộ rồi.
Tính thông dụng của phân thân quá cao, bất kỳ một con Khế Ước Linh nào lĩnh ngộ được, sức chiến đấu đều sẽ tăng gấp bội.
Trần Thư lộ ra vẻ mặt đỉnh phong tịch mịch, rời khỏi nơi này.
Nhìn bóng lưng của hắn, ba người hít một hơi thật sâu, cuối cùng tràn ngập bất đắc dĩ.
- Thẩm lão sư, ngươi cảm thấy cái này có khoa học không?
- Khoa học… Cái rắm!
Thẩm Vô Song kéo kéo tóc, hắn trước giờ chưa nghe nói tới Sử Lai Mỗ có thể cự đại hóa cùng với Husky có phân thân.
Quả thực chính là làm đảo lộn môn ngự thú học hiện giờ!
Tạ Tố Nam dường như nghĩ tới gì đó, mở miệng nói:
- Ta cảm thấy Hoa Hạ Học Phủ không chịu được sự giày vò của hắn.
Một Sử Lai Mỗ màu vàng đã khiến Nam Giang Nhị Trung nổ tung trời rồi.
Cộng thêm một Husky biết phân thân.
Trường hợp đó khiến ba người không nhịn được mà rùng mình.
Thẩm Vô Song thở dài:
- Có thể vượt qua một kiếp này hay không, phải xem tạo hóa của Hoa Hạ Học Phủ.
Trần Thư huýt sáo, tâm tình sung sướng về trong nhà,
Hắn rửa mặt một phen, chuẩn bị trở lại phòng nằm, lúc này di động đổ chuông.
- Bọn Tiểu Tinh?
Trần Thư mở điện thoại nhìn một cái, kết quả là một dãy số lạ.
- Alo! Ngươi tốt.
- Ơ? Sao ngươi biết ta tốt.
- ???
Thần sắc của một nam tử cứng lại, ngây ra.
Hắn nhìn nhìn di động của mình, muốn xác nhận một chút có gọi sai số không.
- Khụ khụ… Ý của ta là, ngươi tốt.
- Ta tốt thế nào?
- ???
Miệng nam tử khẽ nhếch lên, đành nuốt lại lời muốn nói.
Có phải ngươi bị bệnh không? Ta chỉ là muốn chào hỏi thôi mà.
- Xin hỏi ngươi là Trần Thư tiên sinh à?
- Ừ? Ngươi biết ta à?
Nam tử thở phào, cuối cùng quay về quỹ tích nói chuyện bình thường.
Hắn mở miệng nói:
- Ta là Nam Thương quản lí công ty dược tề Nam Thương Sinh Mệnh.
- Ta là muốn… Ôi chao… Ta là muốn làm gì nhỉ?
- Thôi! Chút năng lực tư duy này còn đi lừa bịp, ngươi chưa được nhận huấn luyện à?
Trần Thư trực tiếp dập máy.
- Trần tiên sinh, đợi đã. . . Không phải…
- Tút tút.
Nam tử vỗ vỗ đầu, lời nói của Trần Thư trực tiếp ngắt nhịp dòng suy nghĩ của hắn.
Một lát sau, hắn tỉnh táo lại một chút, nhớ tới mục đích của mình, lại gọi điện thoại.
- Là như vầy, Trần tiên sinh, công ty chúng ta coi trọng phối phương thuốc xổ của ngài!
- Hả?
Trần Thư nhíu mày, nhếch miệng cười:
- Thật tinh mắt, ta rất thưởng thức.
Video thi đại học của hắn tuy không được truyền ra, nhưng cùng thi với hắn có hơn năm ngàn học sinh.
Khẳng định có người nhìn thấy cứt đái đầy đất, đồng thời liên tưởng đến hắn.
- Công ty chúng ta nguyện ý ra giá cao để mua phối phương, không biết ý nguyện của Trần tiên sinh…
Thuốc xổ của hắn có thể hữu dụng đối với lĩnh chủ cấp Hắc Thiết, hơn nữa hiệu quả không kém, khẳng định là sẽ có công ty coi trọng.
Tài liệu phối trí thiên biến vạn hóa, không ai có thể nghiên cứu thấu triệt.
Hiện tại xem ra, thuốc xổ của Trần Thư là độc nhất cả nước rồi.
Đương nhiên, trên thực tế cũng sẽ không có ai chuyên môn nghiên cứu thuốc xổ, thế không phải là nhàn tới đau ruột à?
- Giá cao? Cao thế nào?
- Một ngàn vạn! Nhưng Trần Thư tiên sinh chỉ có thể bán cho một nhà chúng ta.
- Ngươi có biết ngoại hiệu của ta không?
Trần Thư nhướng mày, một ngàn vạn mà muốn mua thuốc xổ hiệu tội phạm?
- Gì?
- Như vậy đi, ta sẽ cho công ty các ngươi phối phương miễn phí.
Trần Thư mở miệng nói:
- Ngoài ra, hàng năm ta lại trợ một ngàn vạn tài chính, không cần bất kỳ hoa hồng gì của công ty cả, chính là tài trợ đơn thuần.
Nam tử trợn trừng mắt, trong nhất thời không kịp phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận