Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 397: Xin lỗi, ta bận vào nhà máy vặn đinh ốc (1)

Hôm nay chính là ngày thi đại học đầu tiên.
Ở cửa Nam Giang Nhất Trung, thí sinh lui tới, cảnh tượng vội vàng.
Xung quanh trường học vô cùng im lặng, thậm chí ngay cả ô tô đi qua cũng lặng lẽ.
Mà ở phía trước trường học, bảy tám nhân viên mặc đồng phục của Trấn Linh Cục đang đứng, duy trì trật tự trường thi.
Một nam sinh diện mạo tươi tắn đứng ở cửa trường, trên mặt nở nụ cười tự tin, khiến người ta không khỏi có cảm giác tín nhiệm.
Học sinh đi qua đều mặt mày kính nể, nhao nhao vấn an.
Mà ở phía trước nam sinh, lại dựng một tấm biển gỗ, bên trên viết ‘Quán quân thi đấu Ngự thú, Nam Giang Hãn Phỉ, Trần Thư’.
Nhân viên phụ trách duy trì trật tự ở cửa trường đồng loạt nghẹn lời.
Tuy ngươi mạnh, nhưng có thể đừng cợt nhả như vậy được không.
- Bạn học Trần Thư, sắp bắt đầu thi rồi.
Trần Thư kinh ngạc nói:
- Sao ngươi biết ta là quán quân thi đấu ngự thú?
- ???
Bảo vệ ở cửa trực tiếp xoay người, thôi, thằng ôn này có chút hâm đơ.
- Thời gian tới rồi.
Trần Thư gật đầu, đặt biển gỗ ở phòng bảo vệ, bước vào trong trường học.
Bởi vì nguyên do trường thi, đại bộ phận học sinh đều sẽ không thi ở trường mình.
Nhưng Trần Thư đối với Nam Giang Nhất Trung đã là ngựa quen đường cũ, rất nhanh liền tìm được vị trí của mình.
Những người đang thi vừa thấy Trần Thư, thần sắc lập tức chấn động, hai mắt tỏa sáng.
- Mẹ kiếp, không ngờ là cùng một phòng thi với đại thần?
- Mẹ ơi, tiền đồ của ta, học thần Trần Thư phù hộ ta.
Hai mắt Trần Thư khép hờ, hưởng thụ sự tán dương của mọi người.
- Ơ? Sao lại có mùi thơm.
Mũi hắn giật giật, mở hai mắt, lập tức nhìn thấy một luồng khói trắng.
- Đại thần phù hộ, đại thần phù hộ…
Một nam sinh đang cầm ba nén hương, thần sắc vô cùng thành kính, giống như đang viếng mộ.
- Mẹ kiếp, ngươi con mẹ nó thái quá rồi.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, trực tiếp tố cáo tên này.
Tuy không thể hủy bỏ tư cách thi của người này, nhưng cũng bị lão sư giám thị cảnh cáo một phen.
Năm phút đồng hồ sau, cuộc thi cuối cùng cũng bắt đầu…
Môn đầu tiên khoa văn hóa là lịch sử học, trong đó bao gồm lịch trình linh lực sống lại gần ngàn năm của Hoa Quốc.
Trong phòng thi trở nên vô cùng yên tĩnh, có mấy phần trang trọng, hành lang bên ngoài thỉnh thoảng lại có giám thị viên tuần tra.
Thi đại học mà ăn gian, có thể ngang với phạm tội, trên cơ bản không có học sinh ngu như vậy.
Vào thời khắc Trần Thư cầm bài thi, trong mắt lại xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Thành tích thi đại học đạt được trúng tuyển đại học bình thường. Phần thưởng: Đại lượng Ngự Thú Lực
Mục chọn hai: Thành tích thi đại học đạt được trúng tuyển đại học trọng điểm, phần thưởng: Kỹ năng ‘Bạo Lực Tọa Sát’ +1.
Mục chọn ba: Thành tích thi đại học đạt được trúng tuyển đại học nổi tiếng, thưởng: Kỹ năng ‘Cự đại hóa’ +1.
Mục chọn bốn: Thành tích thi đại học đạt được trúng tuyển Hoa Hạ Học Phủ, phần thưởng: Sách kỹ năng ‘Phân thân’
Trần Thư hơi ngẩn ra, ngay sau đó hai mắt co rút lại, trở nên vô cùng kích động.
Hắn đã không phải gà mờ trước kia, lúc ấy không hiểu lượng hàm kim của cự đại hóa.
Hiện tại nhìn thấy hai chữ phân thân này, hắn lập tức ý thức được lại là một thần kỹ.
- Bạn học, ngươi không sao chứ?
Một lão sư giám thị lập tức phát hiện dị thường, chỉ thấy Trần Thư không nhịn được mà thân thể run run, giống như là phát bệnh.
Cho dù là bài thi có khó tới mấy, ngươi cũng không cần phải như vậy chứ?
Trần Thư ngẩng đầu, nhếch miệng cười:
- Vẫn ổn… Có chút hưng phấn… Chịu được.
- Trần Thư.
Lão sư giám thị hơi giật mình, ngay sau đó lắc đầu rời đi, lầu bầu:
- Chẳng trách lại giống như có bệnh nặng.
Trần Thư làm ra hành vi gì cũng đều lộ ra cực kỳ hợp lý.
Chỉ cần hắn không làm trái quy tắc trường thi, không ai bận tâm.
- Không ngờ trực tiếp thưởng một thần kỹ, ta yêu thi đại học!
Trần Thư hò hét trong lòng, bắt đầu toàn lực làm bài.
Trong phòng học chỉ còn lại tiếng đáp đề ‘Sàn sạt’.
Trong đầu Trần Thư, ký ức không ngừng tuôn ra, giống như một người máy người máy, không tồn tại khả năng quên.
Hắn làm bài chẳng những nhanh, hơn nữa còn chuẩn xác.
Khi những người khác vẫn đang rối rắm đọc đề, hắn đã bắt đầu làm đề vấn đáp.
Rất nhanh, đã tới đề ép trục của môn lịch sử học, chiến dịch trong đó liên quan tới rất nhiều quốc gia.
Nếu không phải đọc nhiều tri thức ngoại khóa, nhất định là không làm được.
Vẻ mặt Trần Thư cũng ngây đơ, nhưng trong nháy mắt hắn đọc xong đề mục, trong đầu bỗng dưng có thêm ký ức.
Hiển nhiên, phần thưởng của hệ thống kích phát, trực tiếp cho đáp án.
Trần Thư nhanh chóng viết xuống đáp án trong đầu, quan sát bài thi một chút với vẻ hài lòng, trực tiếp nộp trước.
- Hả?
Lão sư giám thị trên bục giảng nhìn tới, có chút ngây đơ:
- Bạn học, mới thi được nửa giờ, ngươi đã muốn nộp bài à?
- Ừ, ta đang vội.
Trần Thư trực tiếp nộp bài thi, rời khỏi phòng học.
Chỉ để lại bốn lão sư giám thị vẻ mặt đờ đẫn, nhưng cũng không bận tâm, mà là chuyên tâm giám thị các học sinh còn lại.
Tất cả mọi người trong phòng học nhìn thấy người nộp bài thi chính là quán quân Trần Thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận