Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 230: Nghiêm túc nói bậy nói bạ (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Trong lúc mọi người đang nhớ mong Trần Thư, trên đài thi đấu đã phân chia thắng bại.
Chỉ thấy Hỏa Diễm Điểu nằm rạp trên đất, trên bụng xuất hiện nhiều vết thương, máu chảy không ngừng.
- Trước khi đến đây, hiệu trưởng còn cố ý nói cho ta biết Nam Giang Nhị Trung đang giấu chiêu lớn, chuẩn bị đánh ra một đại chiêu làm bao người kinh ngạc cơ đấy. Thật là buồn cười!
Ánh mắt của Lâm Tử Hiên vô cùng khinh thường, quát lớn:
- Còn có ai nữa không?
- Con mẹ nó, bây giờ ta muốn hỏi, còn có ai nữa không?
Ngay lập tức, một bóng đen xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn ta. Sau đó, tầm nhìn của hắn ta tối sầm lại, cứ như thể bị thứ gì đó che mất.
- Túi phân? Trần Thư?
Mọi người lập tức phản ứng lại.
Quả nhiên, chính là Trần Thư đã thần không biết quỷ không hay mà đi tới phía sau lưng Lâm Tử Hiên.
- Còn có thúc thúc của ngươi là ta đây này!
Chỉ thấy ánh mắt của hắn bình tĩnh, động tác uyển chuyển, tự nhiên như nước chảy mây trôi, như thể đó là ký ức khắc sâu trong xương cốt.
Trần Thư đấm về phía người đang muốn giãy dụa trước mặt.
Bùm!
Lâm Tử Hiên lập tức rơi vào trạng thái hôn mê,Âu Ảnh Thú ở trên đài cũng thu về trong Ngự Thú Không Gian.
Đám đông há to miệng, tất cả đều tỏ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy Trần Thư phủi tay, vẫn làm việc tiêu sái, lưu loát như xưa. Quả không hổ danh là tội phạm Nam Giang!
- Ta mới đi có hai ngày thôi mà đã có cả ác ôn dám xông vào lớp chúng ta rồi sao?
Trần Thư cất túi phân đi. Chỉ thấy Lâm Tử Hiên ngã xuống đất ngất đi giống như một con chó chết, không còn dáng vẻ phách lối nữa.
- Đứng trên địa bàn của ta hỏi còn có ai nữa không ư? Quả thật là bật đèn pin trong nhà vệ sinh, tự tìm chết mà!
- Thực sự là rất tàn nhẫn!
Các học sinh trong lớp đặc huấn lần lượt tỏ vẻ ta đang rất sốc.
Không ngờ Trần Thư không nói lời nào, thậm chí còn không hỏi thăm thân phận của đối phương mà cứ như vậy đánh ngất người ta luôn.
Nhưng điều này cũng hoàn toàn phù hợp với hành vi thường ngày của Trần Thư.
Thẩm Vô Song mở miệng nói:
- Hắn ta đến từ Nam Giang Nhất Trung, cố ý tới đây thách đấu trường chúng ta.
- Hả? Vậy thì giờ hắn ta đã thách đấu thất bại rồi đó.
Trần Thư tùy ý đá Lâm Tử Hiên một cái rồi nói:
- Thậm chí ta còn chưa triệu hoán Slime ra là đã xử lý hắn ta luôn rồi.
- …
Ngươi đánh lén người ta đấy. Hơn nữa, làm gì có Ngự Thú Sư nào trực tiếp xuất trận như ngươi đâu chứ?
Thẩm Vô Song không nói nên lời, nhưng trong lòng hắn ta thật sự rất thoải mái. Ai bảo thằng nhãi Nam Giang Nhất Trung này lại phách lối như vậy chứ?
Lúc này, ở ngọn núi phía sau trường học, một con Hắc Bạch Cự Mãng đang đào hố lặng lẽ trở lại…
Nếu ngươi đã hiểu chuyện như vậy thì ta không so đo chuyện ngươi cúp điện thoại của ta nữa.
Thẩm Vô Song lắc đầu, nói:
- Làm hắn ta tỉnh lại trước đã.
Rất nhanh, Lâm Tử Hiên đang té xỉu từ từ mở mắt ra.
Hắn ta nhìn Trần Thư đang đứng gần trong gang tấc, hơi ngơ ngác nhưng rất nhanh hắn ta đã phản ứng lại ngay lập tức.
- Con mẹ nó, các ngươi dám đánh lén!
Trong mắt Lâm Tử Hiên tràn ngập lửa giận. Nhiều năm như vậy, hắn ta còn chưa từng bị người ta đánh lén sau lưng bao giờ.
- Các ngươi đang gây hấn với Nam Giang Nhất Trung, phá hủy mối quan hệ giữa hai trường. Khi ta trở về, ta nhất định phải để hiệu trưởng đích thân ra mặt!
Lâm Tử Hiên tái mét mặt, dùng tay chỉ vào từng học sinh trong lớp đặc huấn.
Quay đầu, hắn ta lại chỉ vào mũi Trần Thư, nổi giận mắng:
- Má nó, là ngươi ra tay sau lưng đúng không? Ngươi cứ chờ đi!
Vẻ mặt Trần Thư vô tội, hắn nói với Lâm Tử Hiên:
- Hiệu trưởng của các ngươi ở sau lưng kìa.
Lâm Tử Hiên quay đầu lại nhìn theo bản năng, thấy không có ai, hắn ta lập tức nâng cao cảnh giác.
Nhưng mà, đã quá muộn.
Cảm giác bóng tối quen thuộc lại bao trùm, lại là một cú đấm xảo quyệt giáng xuống, hạ gục hắn ta một cách dứt khoát và gọn gàng.
Trần Thư nhún vai, hoàn toàn không thèm để ý.
- Hắn ta ồn quá, đành chịu thôi.
Sau đó, hắn kéo Lâm Tử Hiên như kéo một con chó chết rồi ném thẳng ra trước cổng của Ngự Thú Quán.
Mọi người đều nuốt một ngụm nước miếng, mẹ nó, ngươi cũng thật dũng mãnh quá…
Thế mà lại đánh con nhà người ta ngất xỉu thêm lần nữa!
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Thẩm lão sư, đã có người tới gây sự luôn rồi, sao ngươi không chôn sống luôn đi?
- …
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, mặc dù hắn ta thật sự cũng muốn chôn Lâm Tử Hiên lắm.
- Người ta là đến thách đấu theo đúng quy định. Năm nào cũng sẽ có chuyện như thế này xảy ra, bình thường đều là Nam Giang Nhất Trung phái người tới trước.
- Kiêu ngạo như vậy?
Trần Thư sờ cằm, các lựa chọn đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn.
【 Phương án 1: Bỏ qua và tiếp tục vào học. Phần thưởng hoàn thành: Ngự Thú Lực trung lượng 】
【 Phương án 2: Bắt cóc Lâm Tử Hiên và tống tiền trường Nam Giang Nhất Trung. Phần thưởng hoàn thành: Khiêu Khiêu Quả cấp 1 】
【 Phương án 3: Đánh bại thiên tài của lớp đặc huấn trường Nam Giang Nhất Trung. Phần thưởng hoàn thành: Tăng 10% tất cả các thuộc tính của Golden Slime 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận