Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1338: Khiêng ba con Husky trên vai

- Lão Tần, trả ơn cho ngươi này!
Hắn mỉm cười rồi đưa hai bình dược tề cho Tần Thiên.
- Ngươi đổi à?
Tần Thiên hít sâu một hơi, dù cho vẻ mặt lão rất bình tĩnh, nhưng ngực lão lại lên xuống phập phồng không ngừng, hiển nhiên trong lòng cũng không hề bình tĩnh.
- Đương nhiên. Không phải Khế Ước Linh của ngươi còn chưa khôi phục à?
Trần Thư nhún vai rồi nói:
- Ta đi hỏi rồi, Toàn Năng Khôi Phục Dược của Cục Quản Lý Tài Nguyên có thể giải trừ trạng thái yếu ớt của Khế Ước Linh của ngươi, mà vừa lúc ta lại có quyền hạn Hạo Nguyệt Cấp và điểm tích lũy Hoa Hạ nữa.
Lúc trước, vì cứu hắn, Tần Thiên đã trực tiếp để hai Khế Ước Linh nuốt dược tề, sức chiến đấu tăng vọt, vô cùng mạnh mẽ mà giết chết một Khế Ước Linh Vương Cấp chỉ trong tích tắc.
Mặc dù lúc đó Trần Thư không phải chịu mối nguy hiểm uy hiếp đến tính mạng, nhưng hắn vẫn luôn nhớ kỹ phần ân huệ này.
Nhất là Dolly là người của chính phủ phía Liên minh Tự Do, thậm chí sơ sẩy một chút là có thể gây ra hỗn loạn quốc tế, hậu quả khá nghiêm trọng. Tuy nhiên, Tần Thiên đã ra tay dứt khoát, không hề do dự chút nào cả.
- ...
Ánh mắt Tần Thiên sâu lắng, lão cẩn thận nhận hai bình dược tề màu xanh lam.
Chỉ một bình cũng đã có giá mười vạn điểm tích lũy Hoa Hạ, nếu dùng Hoa Hạ tệ để mua thì sơ sơ cũng cần ba mươi triệu!
Cho dù đối với Vương Cấp thì đây cũng không phải là một con số nhỏ, một Lãnh Chúa Vương Cấp cũng không đạt được chừng ấy tiền.
- Không ngờ…
Tần Thiên nhìn Trần Thư thật kỹ rồi mở miệng nói ra:
- Tội phạm vậy mà chưa mất lương tâm!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Mẹ nó chứ, ngươi đang khen ta hay chửi xéo ta đấy?
- Ra tay hào phóng quá!
Vẻ mặt mấy người A Lương cũng chấn động. Thứ mà ngay cả Tần Thiên cũng tạm thời mua không nổi thì tất nhiên không phải thứ gì rẻ rồi.
- Cái đó, Trần Bì…
Vương Tuyệt gãi đầu, sau đó nói:
- Thật ra… trạng thái Khế Ước Linh của ta cũng không tốt lắm…
- Đúng vậy, hình như gần đây Khế Ước Linh của bọn ta đều xảy ra vấn đề…
A Lương vội vã hùa theo mà nói:
- Gần đây Tuyết Đoàn của ta cũng hơi không bình thường, cứ luôn lẩm bẩm cái gì mà Bạch Ngân Chân Bảo, vật liệu Quân Vương gì gì đó…
- ?
Trần Thư quay đầu nhìn lại, vẻ mặt vô cùng kỳ quái. Hai người các ngươi có thể giữ mặt mũi chút được không vậy?
- A Lương, Tuyết Đoàn của ngươi… Có thể nói tiếng người được không vậy! Ngoài ra, lão Vương, ta thấy Không Gian Điểu của ngươi càng ngày càng có thể giả bộ, thế mà trạng thái còn không tốt nữa à?
Trần Thư nhếch miệng mà nói:
- Ta nói hai người các ngươi có thể học Tiểu Tinh được không…
- Ừm…
Từ Tinh Tinh hơi ngượng ngùng, nhẹ giọng nói:
- Trần Bì, Lôi Điểu của ta cũng đang lẩm bẩm cái gì mà kỹ năng Thú Hoàng, thần kỹ gì gì đó, nhưng ta lại không hiểu mấy thứ này cho lắm…
- Xéo cả đi!
Trần Thư trực tiếp làm một cái cử chỉ tay quốc tế.
Bây giờ Tiểu Tinh cũng học xấu luôn rồi, hai người A Lương cũng mới đòi bảo vật Bạch Ngân, ngươi thì hay rồi, trực tiếp ghim luôn thần kỹ…
Tần Thiên cười không nói, nhìn bốn người cãi nhau, vẻ mặt vô cùng xúc động.
- Hiệu trưởng, ngươi không thể ăn thứ này hả?
Trần Thư mở miệng nói:
- Thứ này cũng không thể giữ lại được, tất cả đều mới phối hồi chiều, tốt nhất là nên dùng bây giờ luôn.
- Được!
Tần Thiên gật đầu, mở hai bình dược tề màu xanh lam ra.
Xì!
Lục Sắc Chi Điều xuất hiện trên tay phải của lão giống như một con rắn nhỏ, nó chui vào bên trong bình dược tề.
Trong chớp mắt, dược dịch ở trong đó lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
Mà Lục Sắc Chi Điều đột nhiên có ánh sáng màu xanh lục trong suốt, không còn mờ nhạt, thực lực nhanh chóng leo lên tới đỉnh phong.
- Quả nhiên có hiệu quả!
Vẻ mặt Tần Thiên vui mừng khôn xiết, bản thân đã có thể cảm ứng được trạng thái của Khế Ước Linh.
Vun vút!
Tốc độ của Lục Sắc Chi Điều tăng vọt, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ ký túc xá, trông tràn đầy sức sống.
Một giây sau, Chi Điều lại biến mất không thấy đâu nữa, cứ như thể nó đã Thuấn Di vậy.
Cho dù là tốc độ hay sức tấn công, hoặc là năng lực điều tra, Lục Sắc Chi Điều đều vô cùng xuất sắc trong các Khế Ước Linh cùng cấp, nó cũng là Khế Ước Linh chủ lực của Tần Thiên.
Mắt Trần Thư nhạy bén, hắn nhìn thấy Chi Điều lại rút về trên tay phải của Tần Thiên.
Hắn mở miệng hỏi:
- Hiệu trưởng, cho tới bây giờ ngươi đều không thu hồi Khế Ước Linh của ngươi à?
- Không cần thiết!
Tần Thiên lắc đầu rồi nói:
- Kích thước cơ thể của nó không lớn, lúc bình thường cũng không gây ảnh hưởng gì, hơn nữa còn có thể bảo vệ ta mọi lúc mọi nơi.
- Kim không chọc nhỉ! (*)
(*) “针不戳”(kim không chọc) đồng âm với “真不错” (thật không tệ)
Trong mắt Trần Thư cũng có chút ghen tị.
Bởi vì thường bất tiện nên đa số Ngự Thú Sư đều sẽ thu Khế Ước Linh về.
Mặc dù có thể triệu hoán ra bất cứ lúc nào, nhưng lúc gặp nguy hiểm thì vẫn chậm mất vài giây.
A Lương ở bên cạnh nói:
- Trần Bì, ngươi không cần phải hâm mộ, thật ra ngươi cũng có thể làm được.
- Ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận