Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1564: Tội phạm đoàn sắp tụ tập

Trần Thư nhìn tin tức phía trên văn kiện, ghi chép toàn bộ quá trình mở di tích.
Trương Kiến Quốc nghe vậy cười một tiếng, nói:
- Chuyện liên quan đến di tích, đừng nói hao phí một năm, mười năm cũng được ấy chứ.
Trần Thư gật đầu một cái, di tích quả thực không thể tuỳ tiện buông tha.
Trương Kiến Quốc mở miệng nói:
- Dựa theo dự đoán, ba ngày sau ngươi có thể tiến vào di tích, đừng bỏ lỡ.
- Ba ngày sau?
Trần Thư nhíu mày, ghi nhớ thời gian.
Trên thực tế, di tích đã mở được mấy ngày rồi, bằng không Ngự Long Vệ cũng không có các tin tức liên quan.
Nhưng bây giờ Thiên Không di tích chỉ cho phép hoàng kim Ngự Thú sư trở xuống tiến vào bên trong.
Dựa theo suy đoán, đây cũng là quy tắc của di tích.
Nhưng bây giờ bởi vì quy tắc bị lật đổ, đẳng cấp hạn chế cũng không còn nữa.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Vương cấp Ngự Thú sư sẽ đến sao?
- Tất nhiên.
Trương Kiến Quốc gật đầu một cái, nói:
- Dựa theo thời gian, năm ngày sau mới giải trừ hạn chế Vương cấp.
Trần Thư ngược lại không chút để ý, bởi vì là di tích trong nước, thế lực còn lại không có khả năng chen một chân vào.
Vương cấp năm ngày sau, đương nhiên đều là cường giả trong nước, không chừng còn là người quen biết cũ của hắn, đương nhiên sẽ không nguy hiểm gì.
- Cái kia, ta có thể chọn danh ngạch được không?
Trần Thư mở miệng hỏi, hiện tại hắn là nhân vật đang hot, toàn bộ Vương cấp Ngự Thú sư đều bởi vì hắn mà thực lực được tăng lên, đương nhiên có tư cách đưa ra yêu cầu.
- Không thành vấn đề, danh ngạch kỳ thực rất nhiều, nếu như xác định rõ, ngươi trực tiếp nói cho ta một chút là được.
Trương Kiến Quốc ngược lại không hề cự tuyệt, hiểu rõ Trần Thư là muốn để bằng hữu tốt của hắn tới trước.
- Cảm ơn Trương bộ trưởng.
Trần Thư mỉm cười, cầm lấy văn kiện trong tay xoay người rời đi.
- . . .
Trương Kiến Quốc nhìn bóng lưng của hắn, tự lẩm bẩm:
- Đến lúc đó sẽ để Liễu giáo sư hoặc là Tần hiệu trưởng đi, quản con hàng này, lỡ như hắn nhất thời hưng khởi, muốn nổ di tích thì phải làm sao đây…
Trong mắt hắn ta có chút lo lắng, con hàng này không đi theo hướng bình thường đâu.
Bởi vì tính đặc thù của di tích, làm cho danh ngạch tiến vào có mấy trăm người, đương nhiên sẽ để cho mỗi đại thiên tài cùng cường giả trong nước tham gia.
Nếu xuất hiện sự bất ngờ, hậu quả khó mà lường trước được. . .
. . .
- Alo, A Lương, các ngươi trở về Lam Tinh rồi sao?
Trần Thư rời khỏi cục, lập tức gọi điện cho A Lương.
- Tất nhiên, sắp hết năm rồi, không thể ở trong Dị không gian đón tết được?
- Tới Ma Đô một chuyến đi, trước khi ăn tết cho các ngươi thu hoạch tài nguyên lớn!
- Sao thế? Ngươi chôn đạn hạt nhân ở chỗ đó sao?
- ? ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, ngay sau đó thở dài, nói:
- Ta đã rút khỏi đạn hạt nhân giới rất nhiều năm rồi. . .
- Dẹp đi, nửa năm trước ngươi vừa mới ném đạn hạt nhân trong sự kiện phát trực tiếp toàn cầu đấy.
- Được rồi, không nói linh tinh nữa, mau tới Ma Đô, kêu Tiểu Tinh cùng lão Vương theo!
Trần Thư cúp điện thoại, ngay sau đó gọi cho Tạ Tố Nam.
Ba người A Lương là một ngự thú đoàn, đương nhiên quanh năm ăn ở một chỗ, lão Tạ là một người cô độc.
- Lão Tạ?
- Sao thế? Trần Bì?
- Hả?
Trần Thư thần sắc khẽ giật mình, ngay sau đó nháy mắt quay người.
Chỉ thấy ngoài mấy chục thước, đang có một người mặc áo màu trắng tay ngắn, nam tử mặt mũi tràn đầy râu quai đang gọi điện thoại.
Chính là Tạ Tố Nam danh xưng cứu tinh hèn nhát!
Thân thể Trần Thư khẽ động, đi tới trước mặt nam tử, nói:
- Ngươi cũng ở Ma Đô?
Tạ Tố Nam hơi kinh hãi, nói:
- Mẹ nó? Ngươi cũng tới?
- Vừa vặn có chuyện tìm ngươi.
Trần Thư đang muốn nói, kết quả lại bị Tạ Tố Nam cắt lời.
- Có phải là chuyện của Thiên Không di tích?
- ? ? ?
Vẻ mặt Trần Thư khẽ giật mình, nói:
- Ngươi đã biết?
Tạ Tố Nam trầm mặc một chút, chậm rãi nói:
- Có một khả năng, ta chính là một trong những thành viên phụ trách điều tra …
- . . .
Trần Thư mở to hai mắt nhìn, nhưng nghĩ đến thân phận bộ điều tra của Tạ Tố Nam ngược lại cũng hợp tình hợp lý.
- Ngươi không nói sớm cho ta biết?
- Ta làm gì có thời gian, cả ngày đều chờ đợi bên trong Dị không gian.
Tạ Tố Nam chỉ chỉ mặt mình, nói:
- Ngươi không thấy đã lâu rồi ta không cạo râu sao?
- Ngươi mẹ nó rõ ràng không cạo râu?
Trần Thư trừng mắt liếc hắn ta một cái, nói:
- Phạt ngươi buổi tối mời ta ăn cơm.
- ? ?
Tạ Tố Nam xạm mặt lại, nói:
- Hai chuyện này có liên quan gì tới nhau chứ?
- Không có.
Trần Thư có lý chẳng sợ nói:
- Ta chỉ muốn ngươi mời ta ăn cơm thôi.
- . . .
Buổi tối.
Hai người ngồi ở quầy đồ nướng bên đường, hai người tâm sự những chuyện đã trải qua gần một năm qua.
So với những việc bất thường mà Trần Thư trải qua.
Cuộc sống của Tạ Tố Nam tương đối nhàm chán, mỗi ngày ở Dị không gian nghiên cứu di tích, làm khảo cổ. . .
- Nghe nói ngươi phát trực tiếp toàn cầu?
- Chỉ là hiệu quả phát trực tiếp mà thôi.
Trần Thư khoát tay áo, nói:
- Đừng quá để ý.
- ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận