Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1261: Dựa theo lẽ thường mà nói, thì là có thể đấy (2)

Một người là bay, một người là thuấn di, có thể là cùng một tốc độ hay sao?
Từ Tinh Tinh tựa hồ nghĩ tới điều gì, nói:
- Đúng rồi, ngươi có nói với hắn là Thẩm lão sư mời hay không?
- Không có.
- Chả trách hắn chậm như vậy, ta gửi một cái tin nhắn cho hắn.
Từ Tinh Tinh vừa nói vừa gửi tin nhắn đi: Ăn miễn phí, nhanh tới!
- Hữu dụng không? Mau hơn nữa thì có thể nhanh bao nhiêu chứ?
Tạ Tố Nam nhíu mày, trong lòng nhưng là không có quá để ý.
Hắn ta vừa dứt lời, ánh mắt liếc một cái, chỉ thấy chỗ ngồi bên cạnh trong nháy mắt nhiều hơn một người.
- Con bà nó?!
Hắn ta trợn to hai mắt, chỉ thấy Trần Thư đang ngồi ở một bên, hơn nữa còn đang đánh răng…
- Ngươi dùng tốc độ ánh sáng hả?!
- Om sòm gì chứ.
Trần Thư bĩu môi, mở miệng nói:
- Ta vừa nhận được tin tức của Tiểu Tinh, trong nháy mắt truyền tới đây.
- ...
Trên bàn, những người còn lại giống y nhau, khóe miệng giật một cái, tên này thật sự biến thái!
Tiểu Tinh lại không bất ngờ, nói:
- Lão Tạ, ngươi có phải quên mất đặc điểm hãn phỉ rồi hay không? Chỉ cần là cơm miễn phí, ngươi có nhìn thấy hắn bỏ qua sao?
- ...
Tạ Tố Nam đích xác là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.
- Chờ một chút, ta đi rửa mặt một chút.
Trần Thư khẽ mỉm cười, chạy thẳng tới phòng vệ sinh trong tiệm.
- Tiểu tử này…
Thẩm Vô Song tựa hồ là nghĩ tới điều gì, trong lòng trở nên có chút kinh hãi.
Y theo kinh nghiệm trường học của hắn ta, có thể sử dụng kỹ năng phụ trợ đối với nhân loại, đều là tương đối hiếm hoi.
- Các vị, có thể ăn cơm rồi! Cũng khách khí như vậy làm gì chứ?
Không bao lâu, Trần Thư rửa mặt xong, cười hì hì trở lại chỗ ngồi.
Không ít người đều lộ vẻ cẩn trọng trong nụ cười, dù sao cũng là đối mặt với vô địch thế giới, hơn nữa còn là một tên hãn phỉ sống sờ sờ nha!
- Đường thiếu, đã lâu không gặp!
Trần Thư khẽ mỉm cười, nhìn về Đường Liệt, nói:
- Ta nhớ tranh giải ngự thú cả nước, chúng ta còn gặp nhau rồi nhỉ?
Ban đầu hắn treo đám người Thạch Tử Minh ở trên cây, nhưng là bị Đường Liệt nhìn thấy hiện trường phạm tội…
- y… có gặp qua, có gặp qua.
Đường Liệt cẩn trọng cười một chút, vừa nhìn thấy Trần Thư, hắn ta đã nghĩ đến ngày xưa, thậm chí đáy quần cũng mơ hồ có chút cảm giác bị thiêu cháy…
- Tốt lắm, ta đi nhúng thức ăn!
Trần Thư khẽ mỉm cười, kêu gọi Thỏ Không Gian mở ra không gian lối đi.
Hắn ném tất cả các loại rau củ thịt vào trong nồi, đơn giản là quá tiện lợi. Chẳng qua là Thỏ Không Gian một bên tỏ ra có chút bất mãn. Nó dầu gì cũng có thể giao chiến cùng sinh vật Hoàng Kim, nay lại dùng kỹ năng của nó để nấu lẩu…
Ánh mắt mọi người ngạc nhiên, tiếp theo rối rít bắt đầu nấu ăn, đồng thời trao đổi chuyện cũ.
Rượu qua ba tuần, vốn là không khí ngột ngạt đã hòa hoãn lại, tựa như lại trở về ban đầu lúc tốt nghiệp lớp mười hai.
Bất đồng chính là, mỗi một người đều đã trưởng thành hơn.
- Trần Thư, ngươi sau này có tính toán gì hay không?
Khóe miệng Thẩm Vô Song có nụ cười, nói:
- Y theo thực lực của ngươi, bây giờ là có thể trực tiếp đến Hoa Hạ học phủ dạy học được rồi?
Những người còn lại rối rít trông lại, muốn nghe một chút đường đi sau này của vô địch thế giới sẽ như thế nào.
- Ừ… Thông thường mà nói, là có thể như vậy.
Trần Thư khẽ mỉm cười, nói:
- Nhưng ta đã cự tuyệt chức vị giáo sư, mặc dù hiệu trưởng đã thỉnh cầu ta vô số lần!
- Như vậy sao?
Mọi người gật đầu một cái, không có một chút hoài nghi, một chức thầy đúng là có chút hạn chế vô địch thế giới.
- ...
Một bên, Từ Tinh Tinh mở to miệng, một bộ dáng không thể tin.
Lời này ngươi làm sao có thể nói ra khỏi miệng?
Đừng bảo là dạy, chính là học phủ an bài cho hắn ta một cái vị trí quản túc, phỏng đoán hắn ta cũng đều phải vui vui vẻ vẻ tiếp nhận, ai bảo hắn ta không tìm được việc làm đâu…
- Thật ra thì không đơn thuần là Hoa Hạ học phủ, Trấn Linh Cục, Ngự Long Vệ cùng với các đại tập đoàn đứng đầu cũng đưa ra cành ô liu đối với ta!
Trần Thư uống một ly rượu, mặt mày hớn hở nói:
- Nhưng ta đều cảm thấy có chút hạn chế phát triển của bản thân, nghĩa chánh ngôn từ cũng cự tuyệt rồi!
- Ho khan một cái…
Từ Tinh Tinh một bộ bị dọa sặc, thật sự là có chút bội phục da mặt của tiểu tử này.
Hứa Tiểu Vũ mở miệng hỏi:
- Tiểu Tinh, ngươi sao vậy?
- Không có sao, ta có chút đau dạ dày… Đi WC một chuyến đã.
Từ Tinh Tinh trực tiếp đứng dậy, đã có chút không kiềm được.
Trần Thư không để ý đến Tiểu Tinh, mà là tự mình hít hà đứng lên, bắt đầu kế hoạch xây dựng ý nghĩ kế hoạch xây dựng tương lai cho mọi người.
Tóm lại một câu, cơ miệng của hắn đã mở ra triệt để!
Nửa giờ sau, ánh mắt mọi người đã đều có chút kỳ quái.
Vốn là bọn họ tin tưởng, nhưng khi hắn kéo đoàn người xâm phạm ngôi sao m78, lập tức làm đoàn người hiểu rõ ra…
Trong lòng mọi người cảm thán: Hãn phỉ hay là hãn phỉ ngoại hạng…
- Tốt lắm, Trần Thư!
Thẩm Vô Song cắt đứt lời Trần Thư, thực sự không thể tưởng tượng được người trước mặt với nhà vô địch thế giới là một. Cái này không phải đơn thuần là tên ngốc sao…
Bạn cần đăng nhập để bình luận