Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1818: Bảng xếp hạng thành tựu nghịch thiên

Mà đang lúc chuẩn bị xoay người, trong đầu hắn lại xuất hiện âm thanh của hệ thống:
[Tổ chức Ám Dạ đã bị tiêu diệt, mở ra hạng thành tựu:]
[Hạng một: Tiêu diệt một tổ chức cực ác (Đã hoàn thành)! Phần thưởng được nhận: lượng lớn ngự thú lực + kỹ năng Phong Ngự]
[Hạng hai: Tiêu diệt hai tổ chức cực ác! Phần thưởng đạt được: Cấp bậc kỹ năng nào đó tăng lên mãn cấp!
[Hạng ba: Tiêu diệt ba tổ chức cực ác! Phần thưởng đạt được: Huyết mạch ban thưởng nào đó!
[Chú ý: Ba hạng này thực hiện không có hạn chế thời gian, kí chủ muốn tự động chọn hay kết toán]
- ...
Trần Thư giật mình, lâm vào suy tư.
Hắn đã mở ra thành tựu hạng một rồi, nhưng không ngờ lại có thể nghịch thiên như vậy.
Chỉ tiêu diệt một tổ chức, mà có thể được ngụy thần kỹ “Phong Ngự”, đủ cho lực phòng ngự của Tiểu Hoàng tăng thêm một bậc.
Mà phần thưởng cho hạng hai càng đáng sợ hơn, lại cho một cấp kỹ năng nào đó được mãn cấp luôn.
Trần Thư lẩm bẩm nói:
- Kỹ năng cũng có mãn cấp sao?
Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghe đến chuyện này, dù sao trong nhận thức của mọi người, cấp bậc kỹ năng luôn phải tăng tên.
Trong lịch sử chưa có bất kỳ Ngự Thú Sư nào có thể được mãn cấp.
Dù sao thì đối với ngự thú sư cường giả mà nói, kỹ năng trên mười cấp cũng có mà có được.
- Hệ thống xuất hiện ngày càng ít, nhưng phần thưởng thì càng lúc càng lớn, là căn cứ sức mạnh của mình để thay đổi sao?
Trong lúc nhất thời, Trần Thư càng có lòng tin với tương lai của mình, chỉ cần hắn có thể cầu, sức mạnh không phải cũng sẽ vững vàng tăng lên hay sao?
Hắn lắc lắc đầu, không thể ảo tưởng thế được, mà phải cất bước tiến vào trong doanh địa.
Việc cấp bách bây giờ chính là lấy hết tài nguyên trong doanh địa về đã rồi lại tính tiếp.
Về phần bảng thành tựu mới xuất hiện này, dù sao cũng không có thời gian hạn chết, hắn cũng không cần phải kết toán vội.
Nếu dựa theo lẽ thường, phần thưởng của hạng ba chắc chắn là tốt nhất.
Hệ thống cho dù hay nói linh tinh, nhưng cũng sẽ không lừa hắn, ngược lại còn rất đáng tin cậy…
Một khắc sau đó, Trần Thư mang theo hơn mười tỷ tài nguyên, rời khỏi doanh địa đang bị gió tuyết bao trùm trước mắt.
- Trần Bì, giờ chúng ta đi đâu đây?
Đại Lực vẫn luôn trốn ở trong miệng Tiểu Hoàng, cũng thấy được màn chiến đấu kia của Trần Thư, đương nhiên cũng sẽ biết được vị trí mà Dạ Vương cất tài nguyên.
Trần Thư mở miệng nói:
- Tài nguyên của Dạ Vương không vội lấy đâu, trước cứ lấy hết ở trong doanh địa đã!
Bây giờ nhân loại thông tin đều bị cấm, hắn cũng không lo lắng những doanh địa còn lại có nhận được tin tức không, trừ phi có người còn nhanh hơn hắn…
Nửa tháng trôi qua…
Bởi vì thủ lĩnh của các đại doanh địa đã bị giết, làm cho các doanh địa khác không có một chút sức lực chống đỡ.
Vì thế nên Trần Thư đã cướp sạch toàn bộ tài nguyên của Bắc Linh Thất quốc, đạt được hơn trăm tỷ ngự thú tài nguyên.
Trong đó có đủ các loại tài nguyên cơ sở, có thể làm cho hệ thống không ngừng sản xuất ra thần kỳ dược tề.
Mà cùng lúc đó, danh tiếng của Trần Thư cũng vang xa khắp Bắc Linh Thất quốc.
Mỗi một Thập Hoang Giả chỉ cần nghe đến bốn chữ “Công tác thị sát”, cả người đều sẽ run rẩy theo bản năng…
Bắc Hàn Quốc,
Một quả cầu lớn màu vàng đang trôi qua, trời tuyết lớn tràn ngập, nhưng thân hình nó vẫn vô cùng sạch sẽ, giống như có một vách tường chắn vô hình, ngăn cách bông tuyết đến quấy nhiễu nó.
- Cực Hạn Băng Cốc…
Trần Thư liếm liếm môi, tình thế bắt buộc phải đi lấy bảo vật của Dạ Vương.
Đừng nói là ở cấp hủy diệt dị không gian, ngay cả cấp tai nạn dị không gian của Thú Hoàng, hắn cũng phải đến một chuyến.
- Bắc Linh Thất quốc hình như đã an tĩnh lại…
Trần Thư đưa mắt nhìn không gian yên tĩnh khắp nơi, hơi tự hỏi.
Đại Lực bĩu môi, nói:
- Vô nghĩa, ngươi thanh trừng hết cả rồi, còn có ai được chữ chứ?
Vốn Bắc Linh Thất quốc vô cùng hỗn loạn, nhưng bây giờ bởi vì Trần Thư, ngay cả hung thú cũng an tĩnh không ít.
Dù sao thì hung thú có giá trị, cũng sẽ trốn không thoát sự truy sát của Trần Thư.
Tên này hình như có chút giống Quỷ Kiếm Sầu rồi…
Nửa tiếng sau.
Hai người đã đến dưới chân núi tuyết cao ngàn trượng ở Bắc Hàn Quốc.
Dựa vào tin tức mà bọn họ tra được, cửa vào Băng Hàn Băng Cốc ở ngay phía trên đỉnh núi!
- Núi này thật tráng lệ…
Đại Lực ngắm nhìn núi tuyệt, trong lòng nhất thời có cảm giác mình thật nhỏ bé.
- Lớn ư?
Trần Thư nhếch miệng,trong mắt có chút cảm xúc không thể miêu tả được.
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng nháy mắt thả ra [Cự Đại Hóa], thân hình đột nhiên biến lớn, đồng thời nhảy thẳng giữa không trung.
Không được bao lâu, nó đã đứng ngang với đỉnh núi, nhìn qua sẽ có cảm tưởng như có hai đỉnh núi vậy.
- Cũng không lớn lắm…
Trần Thư nhíu mày, nó cũng chỉ là núi tuyết bình thường thôi.
- ...
Đại Lực sờ sờ Tiểu Hoàng,nói:
- Nói thật, sau này không còn hỗn loạn nữa, ngươi có thể làm địa điểm du lịch trong nước đó, tên thì ta cũng đã nghĩ ra rồi, tên là núi Đại Tiện!
- Dẹp đi.
Trần Thư liếc hắn ta một cái, đồng thời mang theo khế ước linh nhảy vào không gian thông đạo của ngọn núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận