Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1138: Hắn chỉ là một Bạch Ngân Ngự Thú Sư

Nhưng đột nhiên có một đạn hỏa tiễn đánh tới, bãi đá ngầm lập tức nổ tung vỡ nát…
Thực ra hắn ta dám không sợ hãi là bởi vì có một Không Gian Thông Đạo bên cạnh.
Nhưng điều khiến hắn ta không ngờ là Trần Thư sẽ phản kích nhanh như vậy.
Hắn ta chỉ là thành viên do tổ chức Ám Dạ phái đến thăm dò, chẳng trách bị coi thành bia đỡ đạn, chỉ có thể nói là do quá trẻ…
- Đánh lén ta còn dám làm màu?
Trần Thư nhếch môi, lẩm bẩm:
- Ta mới chỉ giết một tí mà ngươi đã không chống đỡ nổi rồi sao?
- …
Tần Thiên quay đầu nhìn lại, mẹ nó ngươi phản kích nhanh quá nhỉ?
Không chỉ có tên sát thủ kia mà cả đám người Tần Thiên cũng còn chưa phản ứng kịp.
Người ta còn chưa nói được một câu mà ngươi đã trực tiếp bắn hỏa tiễn rồi?
- Làm màu xong còn muốn chạy? Cho rằng hắn là ta à!
Trần Thư nhếch miệng lên, đồng thời thu hồi súng phóng tên lửa lại, sờ Thỏ Không Gian bên cạnh.
Hắn có thể đột nhiên phản kích lại như vậy là do mượn Không Gian Thông Đạo của Khế Ước Linh.
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đạn hỏa tiễn của ngươi dùng không hết à?
Tần Thiên nhíu mày, lão đã biết súng phóng tên lửa của Trần Thư là do có được từ việc tiêu diệt một băng đảng tội phạm.
Nhưng điều khiến lão bất ngờ chính là đây là đạn pháo vô hạn sao?
- À… Cũng không phải không thể mua được…
Trần Thư nhún vai nói:
- Cái đồ chơi này dùng tốt mà còn không đắt!
- …
Tần Thiên lắc đầu nói:
- Vì sao tiểu tử ngươi lại yêu thích vũ khí hạng nặng như vậy?
Lão thật sự không thể hiểu được. Một kỹ năng của Husky cũng có thể mạnh hơn hỏa tiễn nhiều, sao cứ phải dùng thứ đồ chơi này?
Mặt mày Trần Thư vô cùng nghiêm túc nói:
- Đây không phải là phụ kiện của tội phạm sao?
Bọn tội phạm đều dùng các loại vũ khí có phạm vi lớn, hắn thì ngược lại, mỗi ngày đều mang theo một con chó, đến lúc đó không phải sẽ bị người cùng ngành chê cười chết à?
- …
Khóe miệng Tần Thiên giật giật, vẫn không hiểu rõ mạch não của con hàng này.
Đúng lúc này, A Lương khó hiểu hỏi:
- Hiệu trưởng, viên đạn vừa rồi bắn vào như thế nào vậy?
Tất cả mọi người nhìn sang, vòng bảo hộ bên cạnh bọn hắn không có chút tác dụng nào sao?
Trong lúc nhất thời, trong lòng đám tuyển thủ đều cảm nhận được nguy hiểm.
- Có dao động của kỹ năng không gian!
Tần Thư còn chưa kịp nói gì mà Trần Thư đã đi trước một bước.
Hắn thản nhiên giải thích:
- Loại trừ tên sát thủ vừa rồi thì có lẽ còn có một tên Ngự Thú Sư có Khế Ước Linh Không Gian hỗ trợ nữa!
- Không sai!
Tần Thiên gật đầu, trong mắt đã hiện lên vẻ ngỡ ngàng.
Lão không ngờ một Bạch Ngân Cấp như Trần Thư lại phát hiện ra dao động của kỹ năng.
Con hàng này phải nói là có chút không đơn giản…
- Viên đạn vừa rồi mượn kỹ năng Không Gian mà coi thường kỹ năng phòng ngự của nguyên tố Thổ.
Tần Thiên nở nụ cười, nói:
- Nhưng các ngươi không cần lo lắng, ta có thể phát hiện ra được dao động kỹ năng, đạn không bắn đến trên người các ngươi đâu!
Mọi người nghe vậy thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Lỡ như đang ngủ say lại vô duyên vô cớ bị bể đầu thì không phải quá uất ức sao?
- Trần Bì, hiện giờ đã biết ngươi có năng lực kéo thù hận chưa?
Liễu Phong quay đầu lại nhìn, nói:
- Vừa mới rời khỏi biên giới Hoa Quốc mà đã có người chờ…
- Cái này thì đã sao? Đều là xú nát cá tôm mà thôi!
Trần Thư nhếch miệng, trong mắt đầy sự bình tĩnh, dáng vẻ không để ý gì.
- Ta rất hiểu đạo lý!
Tần Thiên giật giật khóe miệng, nói:
- Nhưng ngươi có thể xuống khỏi người nguyên tố Thổ không?
Chỉ thấy Trần Thư đang treo hai chân trên người Tinh Linh nguyên tố Thổ, không hề có ý định buông tay…
- À…
Nghe vậy Trần Thư mới buông lỏng chân ra, nhưng vẫn đứng bên cạnh Tinh Linh nguyên tố Thổ.
Hắn thấy vẻ mặt kỳ quái của mọi người thì cười khan một tiếng, giải thích:
- Trước đây ta thích chơi bùn, tuổi thơ quen thuộc, tuổi thơ quen thuộc thôi…
- …
Mọi người lắc đầu, lại khởi hành lần nữa, tiến về Khởi Nguyên Đảo.

Ngoại trừ bọn họ ra thì các tuyển thủ từ các quốc gia còn lại cũng đã đều lên đường.
Trên bờ biển của Liên minh Tự Do lúc này vô cùng náo nhiệt, có hơn vạn người tụ tập ở đây, vẻ mặt đều cuồng nhiệt kích động.
Bọn họ đến đổ hộ tập các thiên tài quốc gia, cổ vũ cố gắng đạt tới thứ bậc tốt nhất có thể!
Chính giữa đám người đang có mười hai người đứng thẳng, sắc mặt yê tĩnh, trong mắt tràn ngập sự tự tin.
Nhất là Bạch Ngân Ngự Thú Sư cầm đầu càng có khí chất phi phàm, hoàn toàn khác biệt với những người còn lại.
- Kiều Na, lần này dựa vào các ngươi rồi!
Một lão nhân tinh thần phấn chấn mặc đồ đen nhìn về phía nữ sinh dẫn đầu, trong mắt đầy sự chờ mong.
Nữ sinh có đôi mắt màu xanh lam, dung mạo tuyệt mỹ, trong mắt cũng có sự kiêu ngạo.
Nàng ta mỉm cười, nói:
- Bộ trưởng, ngài cứ yên tâm đi! Ta chắc chắn sẽ có được Thần Kỹ của Hoa Quốc!
- Tốt!
Lão nhân gật đầu, lão ta cũng không biết vì sao Hoa Quốc lại đồng ý dùng Thần Kỹ làm giải thưởng nhưng nếu đã xuất hiện thì đương nhiên Liên minh phải có được trong tay.
Lão ngắm nhìn biển rộng bát ngát, khẽ nói:
- Đã đến thời gian rồi, lên đường thôi!
- Bộ trưởng, chúng ta đi trước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận