Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 464: Có bệnh là Từ Tinh Tinh, không phải hắn… (2)

Trần Thư ngây đơ, cái này thì có liên quan gì tới thi đại học.
Kiều Nguyệt mở miệng nói:
- Trần học đệ, lúc ấy bác sĩ nói thế nào?
- Bác sĩ?
Trần Thư day day trán, xem ra bọn họ là thật sự hiểu lầm rồi.
- Học tỷ, ta thực sự không có bệnh.
Những lời này vừa được nói ra, bốn người lại lui về phía sau một bước, nói chung, người bị bệnh tâm thần đều nói như vậy.
Cuối cùng, Trần Thư mất nửa giờ, cuối cùng miễn cưỡng khiến bọn họ tin:
Có bệnh là Từ Tinh Tinh, không phải hắn…
...
Đoàn người rời khỏi hốc cây, đi vào chỗ sâu hơn trong không gian.
Lúc này đang là sáng sớm, sương rất dày.
- Gừ gừ!
Husky không ngừng tung ra các loại kỹ năng, toàn bộ đều là đánh vào không khí.
Phương Tư nhìn sang, nói:
- Trần Bì, chó của ngươi điên rồi.
- Ặc. Không phải đâu.
Trần Thư nghiêm trang nói, đồng thời triển lãm liên tục mãnh công cho bốn người.
- Kỹ năng này?
Bốn người ngẩn ra, ngay sau đó lại hiểu được.
Lục Thanh Di mở miệng nói:
- Chẳng trách ngươi có thể đả thương Nham Thạch Cự Thú, không ngờ là có kỹ năng này.
- Kỹ năng này của ngươi có thể liên tục chồng lên à.
Hai mắt Phương Tư lấp lánh quang mang, không ngờ không chú ý thấy kỹ năng này.
- Đương nhiên… Không được.
Trần Thư ho khan một tiếng, nếu thật sự có thể chồng vô hạn, vậy còn mạnh hơn cả thần kỹ, quả thực chính là giết trời giết đất giết không khí.
- Cao nhất là 300%, nếu đạt tới cao nhất, sẽ kéo dài một đoạn thời gian, sau đó thì rơi vào làm lạnh.
Đây cũng là kết luận sau khi Trần Thư nghiên cứu.
Sự thật chứng minh, kỹ năng này là có tệ đoan, lúc trước Thẩm Vô Song không nói, hoặc là hắn cũng không biết.
- Gấp ba à?
Mọi người lộ ra thần sắc quái dị, bọn họ thậm chí còn chưa từng nghe qua kỹ năng này.
- Gừ gừ! Gừ gừ!
Husky vẫn phóng thích kỹ năng, khiến người ta vô cùng bực bội.
Trong mắt Phương Tư lộ ra vẻ cẩn thận, mở miệng nói:
- Tiểu Kiều, bảo Ma Nhãn Ô Nha sử dụng kỹ năng điều tra.
Lục Chỉ Ngưng phụ họa:
- Husky này sẽ không dẫn tới nguy hiểm chứ?
- Khụ khụ!
Trần Thư hắng giọng, mở miệng nói:
- Ta thậm chí cảm thấy một giây tiếp theo sẽ có hung thú xuất hiện.
Vừa dứt lời, tiếng loạt xoạt truyền đến.
- ?
Mọi người sửng sốt, toàn bộ đều nhìn về phía Trần Thư.
Ngươi con mẹ nó… Ngôn xuất pháp tùy à?
- Gừ gừ! Gừ gừ!
Husky không ngừng nhảy nhót, kêu to, ánh mắt vô cùng ủy khuất: Vì sao bị thương luôn là ta…
Chỉ thấy một cây mây màu đen xuất hiện, trói chặt lấy chân sau của Husky đang kêu to, trực tiếp kéo nó đi.
Thằng ôn này chẳng những là khiến người ta thấy phiền, cũng dẫn tới hung thú thấy phiền.
Trước mắt trước mắt lập tức xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Cứu Nguyên Tố Thú! Phần thưởng hoàn thành: Độ phục tùng của Nguyên Tố Thú thêm 10 + thuộc tính hỏa diễm thêm 5%.
Mục chọn hai: Trực tiếp yên lặng rời khỏi, không quan tâm. Phần thưởng hoàn thành: Toàn thuộc tính của Sử Lai Mỗ thêm 50%.
Mục chọn ba: Từ bỏ Nguyên Tố Thú, đồng thời lấy ra nồi sắt, trực tiếp bắt đầu chúc mừng! Phần thưởng hoàn thành: Dược tề hưng phấn *3.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, tuy rất muốn lấy ra nồi sắt để chúc mừng.
Nhưng Husky có liên quan chặt chẽ tới thực lực của hắn, chỉ có thể cứu thôi.
- Ở phía trước!
Kiều Nguyệt mở miệng nói, hai mắt Ma Nhãn Ô Nha có quang mang màu đen, nhìn chằm chằm về phía trước.
Mọi người dẫn theo Khế Ước Linh chạy về phía trước.
Kiều Nguyệt lại nhắc nhở nói:
- Cẩn thận một chút, không chỉ có một con hung thú!
- Đều dừng lại!
Phương Tư mở miệng nói, để phòng ngừa bản thân Ngự Thú Sư xuất hiện nguy cơ.
Xích Viêm Long rít gào một tiếng, một ngụm hỏa diễm phun ra, xua đi sương mù phía trước.
Trong phút chốc, mười cây mây màu đen rủ xuống, trực tiếp trói chặt Xích Viêm Long, thậm chí ngay cả cánh cũng bị trói.
- Là Thiên Đằng Độc Thụ!
- Là Thiên Độc Hoa!
Năm người đồng loạt mở miệng, chỉ là lời nói của Trần Thư hơi khác với bốn người.
- Ngươi có thể nhìn thấy Thiên Độc Hoa à?
Lục Chỉ Ngưng nhìn sang, trong mắt có vẻ giật mình.
- Ta có thể lờ mờ nhìn thấy một chút.
Trần Thư chỉ về phía trước, nghiêm trang nói.
Bốn người hơi ngẩn ra, thuận theo phương hướng hắn chỉ mà nhìn, toàn bộ đều là sương trắng, căn bản không có bóng dáng của Thiên Độc Hoa.
Hơn nữa, Husky của ngươi không phải bị trói rồi à?
Không ngờ lại ngay lập tức chú ý tới bảo vật?
Thuộc về loại chủ hiền chó hiếu.
- Không sao, Husky chịu được.
Trần Thư dường như nhìn ra sự nghi hoặc của bốn người, bình tĩnh mở miệng giải thích.
- Gừ gừ! Gừ gừ!
Trong sương trắng truyền đến tiếng kêu ngao, tựa hồ là đang đáp lại lời nói của Trần Thư.
Ta chịu được… Cái rắm.
Phương Tư mở miệng nói:
- Động thủ!
Mọi người gật đầu, Khế Ước Linh lập tức phóng ra kỹ năng.
Hai mắt Hắc Lôi Điểu lấp lánh quang huy kỹ năng, một đạo lôi đình đột nhiên bắn ra, trực tiếp bổ về phía cây mây đang trói chặt Xích Viêm Long.
Cây mây theo tiếng mà đứt, bắn ra máu đen, Thiên Đằng Độc Thụ bị đau, lập tức thu hồi cây mây.
- Ô ô ô.
Từng trận thanh âm quái dị truyền ra, giống như khóc lại giống như cười, khiến tâm thần người ta chấn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận