Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1390: Hình thái chiến đấu của Trần Thư

Bốn người tỉ mỉ phân biệt một phen, trả lại cho Martin.
Đúng lúc Martin đang chuẩn bị đi vào di tích, Liễu Phong đột nhiên mở miệng nói chuyện:
- Ta nói trước, bên trong di tích, tốt nhất là chung sống hoà bình, mỗi người thu hoạch tài nguyên, không được có bất kỳ ý xấu gì! Bằng không chỉ có thể nhóm lửa tự thiêu!
Martin thần tình trì trệ, đây đã là đặc biệt nhắc nhở hắn.
Tộc trưởng Buck mỉm cười, thản nhiên nói:
- Đúng vậy đó, mọi người phải giúp đỡ nhau, không cần thiết phải nội đấu!
Martin gật gật đầu, dậm chân tiến vào tinh không trong di tích.
Người phía sau theo thứ tự tiến vào, rốt cục đến phiên Trần Thư.
Hắn xem như là quán quân của cuộc thi đấu thế giới đương nhiên không cần giấy chứng nhận tư cách, bốn người cũng không cần thẩm tra cái gì.
Liễu Phong nhẹ giọng nói:
- Toàn lực tranh thủ, phần thưởng bên trong khá hậu hĩnh!
Trần Thư gật gật đầu, ưu tiên để ba khế ước linh dậm chân tiến vào tinh không trong di tích.
Hắn nhìn tinh hải phía trước, kiên định bước vào.
Tầm mắt vừa chuyển, Trần Thư đã đi tới vào bên trong di tích trong truyền thuyết rồi.
Thần sắc của hắn cảnh giác, để Thỏ Không Gian bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị phóng thích 【 Không Gian Bí Lực], một khi gặp phải nguy cơ là có thể thoát thân.
- Hả?
Lông mày của hắn nhíu lại, chỉ thấy chính mình đang đứng giữa một mảnh tinh hải, giống như đã bước ra khỏi Lam Tinh, đi tới trong vũ trụ.
- Thần kỳ không?
Andre bên cạnh cười nói, trong mắt cũng có vẻ ngạc nhiên.
- Quả thực có chút, giống nhưphim khoa học viễn tưởng vậy.
Trần Thư gật gật đầu, lập tức điện thoại ra, tạch tạch tạch chụp tấm ảnh…
- Ta đề nghị mọi người cùng chụp một bức ảnh gia đình, như thế nào?
- ...
Những người còn lại khóe mắt giật giật, ngươi đến đây để du lịch hả?
Ngự Thú sư còn lại đều không để ý đến Trần Thư đang chụp ảnh, mà yên lặng chờ đợi.
Không bao lâu, người còn lại đều nhộn nhịp tiến vào trong di tích.
Hai mươi người đứng ở trên tinh hải, tự tạo thành trận doanh của riêng mình.
Trần Thư đương nhiên là đứng cùng chỗ với ba người Tuyết quốc, bốn người liên thủ ngược lại không sợ casc tiểu đoàn thể khác.
Trong chốc lát, phía dưới tinh hải phun trào, giống như có sinh linh đáng sợ nào đó đang sôi trào.
Vù vù vù vù ——
Một thanh âm quái dị xuất hiện, vang vọng bên tai mỗi người.
Tiếp lấy từng sợi tinh quang từ tinh hải lao tới, bao phủ mỗi một Ngự Thú sư, trong đó giống như có được lực lượng không gian.
- Hả?
Thần sắc Trần Thư khẽ biến, ba khế ước linh của hắn lại bị cưỡng chế đưa về trong không gian ngự thú.
Những người còn lại lên tiếng kinh hô, hiển nhiên cũng cảm nhận được.
Một giây sau, tinh quang phun trào, chuyển dời toàn bộ hai mươi người tới địa giới khác.
Trước mắt của Trần Thư chỉ còn lại tinh quang óng ánh, trừ thứ đó ra, không có vật khác.
Một lúc lâu, tinh quang từng bước ảm đạm, đột nhiên tiêu tán trống không.
Gần như trong nháy mắt trong đầu hắn xuất hiện một thông tin.
【 Hoàn thành hệ thống tuyển hạng, phần thưởng đạt dược: Thần kỳ dược tề đại lễ lớn]
- Hả?
Trần Thư thần sắc vui vẻ, nhưng ngay sau đó nhìn về bốn phía.
Hắn dĩ nhiên đã đi tới một chỗ to lớn bên trên băng hà, trường hà cuối cùng bị tinh quang bao phủ, không nhìn rõ.
Mà đám người Andre bên cạnh hắn đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại có một người.
Martin của gia tộc Knar!
- Lại là ngươi?
Martin thần sắc khẽ biến, bản năng đã có chút sợ hãi.
Nếu là liên hợp với người khác, hắn ngược lại có cách đối phó với Trần Thư, nhưng bây giờ dĩ nhiên là một chọi một, hắn ta đương nhiên có chút rụt rè.
- Xem ra vận khí của ngươi cũng không tốt lắm.
Trần Thư nhíu lông mày, đang muốn triệu hồi ra khế ước linh, thần sắc biến đổi.
Mối liên hệ giữa hắn cùng khế ước linh dường như bị cắt đứt rồi, đây là đả kích trí mạng đối với Ngự Thú sư.
- A?
Martin dường như phát giác được điểm khác thường, tuy triệu hoán không ra khế ước linh, nhưng hắn ta cũng nhẹ nhàng thở ra.
- Xem ra vận khí của ngươi không tốt rồi…
Martin mỉm cười, ngay sau đó cởi áo ra, lộ ra thân thể tráng kiện của mình.
Mặc dù đã tuổi gần bốn mươi, nhưng cho dù là hoàng kim Ngự Thú sư, thân thể tố chất của hắn ta vẫn biến thái y như cũ, nhất là ngày thường hắn ta còn thích tập thể dục.
- Ngươi chẳng phải là đối thủ của ta…
Martin vặn vẹo cổ một lúc sau đó mười ngón tay của mình bóp chặt vang lên kèn kẹt.
Hắn ta chậm chậm đi về phía trước, trong mắt có quang mang, giống như sói đói sắp săn mồi tiểu bạch thỏ.
Dựa vào thân thể Hoàng Kim cấp, treo lên đánh mười Bạch Ngân cũng không có vấn đề gì, có thể nói là gắt gao nắm chặt Trần Thư.
- ...-
Trần Thư thần sắc bình thường, chỉ là ánh mắt đã có vẻ chế nhạo.
- Đã đều lúc này rồi, còn giả vờ bình tĩnh gì nữa chứ!
Martin nhếch miệng, đã có một vòng hung ác nhe răng cười, nói:
- Tiểu tử, nắm đấm bao cát lớn, đã từng thấy qua chưa?
- Không có.
Trần Thư lắc đầu, vẫn vô cùng bình tĩnh, thậm chí có chút không để vào mắt.
- Vậy ta cho để ngươi thể nghiệm một chút, tương đối sảng khoái!
Martin cười hắc hắc, cởi trần dựa vào tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận