Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 739: Xong rồi, ngươi sắp tiêu đời rồi

Lúc đó, Trần Thư đã viết lại những đặc điểm của băng tay giả rồi, nhưng hắn lại không ngờ nó lại có ích cho ngày hôm nay.
Bùm!
Trong tích tắc, một đòn kỹ năng đã đánh lao thẳng tới vị trí của Trần Thư.
Mặc dù Lý Dịch có chút luống cuống nhưng vẫn giữ được lý trí, nghe âm thanh mà phân biệt được vị trí của Trần Thư.
Tuy nhiên, các kỹ năng lại đánh vào khoảng không!
Khuôn mặt của hắn ta vô cùng khó coi, bây giờ hắn ta đã hiểu tại sao tổ chức lại phải tổn hại một tên Bạch Ngân Cấp rồi.
Ở một hướng khác, giọng nói của Trần Thư lại vang lên:
- Đeo chiếc băng ta Ngự Long Vệ giả, ngươi không thực sự nghĩ rằng mình là một trụ cột của xã hội giống như ta đấy chứ?
- Ta thật sự là một người tốt…
Lý Dịch thở dài, muốn tranh thủ thêm một chút.
Hắn ta không tin thật sự có người hung ác như vậy, chỉ vì một cái băng tay liền nhất định muốn giết chết hắn ta.
Đây mà là học sinh sao?
- Vậy ngươi đi nói với Diêm Vương đi!
Ngay lúc này có một giọng nói lại xuất hiện bên tai hắn ta.
- Nhanh như vậy?
Hai con ngươi của Lý Dịch co rụt lại, tóc gáy toàn thân dựng đứng lên, bản năng sát thủ khiến hắn ta nghiêng sang một bên.
Vù!
Một lưỡi dao sắc nhọn vô hình đâm thẳng vào vai trái của hắn ta, máu tươi lại bắn ra lần nữa.
Vẻ mặt Lý Dịch hung ác, cố nén nỗi đau nhức mãnh liệt, tay phải nắm chặt lấy dao mổ heo trên vai.
Tuy rằng hắn ta nhìn như đang bối rối nhưng vẫn luôn suy nghĩ đối sách.
Ầm ầm!
Kỹ năng của Khế Ước Linh đánh tới, nhưng một lần nữa lại trúng vào khoảng không.
Dao mổ heo hiện lên, xuất hiện trong tay phải của Lý Dịch.
Hiển nhiên là Trần Thư đã bỏ dao chạy trốn.
- Ngươi không được lại gần thân thể ta!
Lý Dịch vứt dao mổ heo sang một bên, xử lý đơn giản vết thương ở hai vai.
Cùng lúc đó, ba Khế Ước Linh Bạch Ngân Cấp của hắn ta đều vây đến, không còn lơi lỏng như trước nữa.
Nếu thật sự có thể thoát được một kiếp thì hắn ta nhất định phải truyền tình báo của Trần Thư lên trên.
Loại Dược Tề có thể làm cho nhân loại ẩn thân được thật sự quá nghịch thiên.
- Nó có thể đến gần không?
Trần Thư cười cười, lúc này thời gian làm nguội triệu hoán của hắn đã qua, một Slime ngốc nghếch đáng yêu xuất hiện. Đôi mắt to nhìn về phía Lý Dịch, lộ ra chút kích động.
- Nhanh lên!
Lý Dịch ngẩn người, ngay sau đó sắc mặt đại biến.
Ba Khế Ước Linh vung ra đủ loại kỹ năng, muốn đánh chết Slime trước một bước.
Nhưng mà một giây sau, Slime biến mất không thấy gì nữa, toàn bộ kỹ năng đều đánh hụt!
- Xong rồi, ngươi sắp tiêu đời rồi!
Tiếng chế nhạo của Trần Thư vang lên, để cho Slime dùng Tàng Hình và cả Phi Hành Dược Tề.
Cõi lòng Lý Dịch không ngừng chìm xuống, hắn ta đã từng thấy Trần Thư đánh Huyết Tinh Ngự Thú Trường.
Hình thể của Slime cũng không phải con người có thể đỡ được.
Hình như hắn ta đã nhìn thấy bộ dáng hóa thạch của chính mình…
Ầm ầm!
Ngay trong chốc lát, Slime vọt thẳng lên rất nhanh mà đụng tới.
Ba Khế Ước Linh Bạch Ngân Cấp lập tức bị đụng bay.
Mặc dù đối phương cao hơn nó cả một đẳng cấp lớn nhưng thân thể to lớn kết hợp với tốc độ có thể so với Hoàng Kim Cấp thì Slime đã không thua kém gì Bạch Ngân Cấp.
Huống chi mục đích của Trần Thư không phải Khế Ước Linh Bạch Ngân Cấp mà chính là Lý Dịch!
Lý Dịch gắt gao nắm chặt lấy mai rùa, mở miệng nói:
- Liệu có một khả năng khác nữa không, chúng ta hòa giải!
- Thật xin lỗi! Ta là tội phạm!
Ngay sau đó, Slime lại đụng đến, tốc độ nhanh đến mức không thể tin nổi.
Ba Khế Ước Linh Bạch Ngân Cấp mặc dù không bị thương nhưng trận hình cũng trực tiếp bị xáo trộn.
Đồng thời Lý Dịch còn sơ suất, không thể khống chế Khế Ước Linh chặt chẽ, bản thân hắn ta cũng bị rơi xuống dưới.
Ngay lúc đang ở trên không trung, hắn ta chợt phát hiện ra một cỗ kình phong mạnh mẽ!
Tuy không nhìn thấy cái gì nhưng hắn ta biết cái chết đang đến gần…
- Sao lại có người biến thái như vậy!
Đay là ý nghĩ cuối cùng trong lòng hắn ta, ngay sau đó hai mắt liền tối đen lại, thân thể tựa như bị tàu sân bay đụng phải…
Lý Dịch chết, ba Khế Ước Linh Bạch Ngân Cấp cũng chết theo, rơi vào trong đại dương.
Không bao lâu sau, thân hình Trần Thư xuất hiện, vẫn ở trong trạng thái bay.
- Là người của tổ chức Ám Dạ à? Hay là người của Giáo Hội?
Trần Thư lắc đầu, vớt hai túi phân urea lên, đồng thời cũng nhặt lại dao mổ heo.
Hắn không tiếp tục suy nghĩ nhiều nữa mà lẩm bẩm:
- Lão Liễu hẳn là không sao đâu, sao lại không gọi cho ta…

Lúc này Liễu Phong quả thật không có nguy hiểm đến tính mạng, dựa vào sự cưỡng chế giảm tốc độ của Băng Điểu đã trì hoãn mấy tiếng.
- Một Hoàng Kim Cấp mà lại khó chơi như vậy!
Đại Chủ Giáo Vũ nhíu mày lại, trên người Bạch Sắc Cự Long phủ đầy băng sương, đến cả hắn ta cũng thỉnh thoảng run lên một cái, thật sự là quá lạnh!
Đáng tiếc hắn ta chỉ có một Khế Ước Linh hệ Phi Hành, nếu không thì đã sớm đuổi kịp rồi.
- Tiểu Vũ, ta nghĩ ngươi không được đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận