Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 645: Ngươi gọi đây là đòn thương nghiệp đấy à?

...
Vô số khán giả lúc này đều vô cùng háo hức và mong chờ sự ra đời của nhà vô địch hằng năm vào tối nay.
Thời gian đã sớm điểm đến tám giờ.
Bởi vì người chủ trì ban đầu đã rời đi, cho nên Hứa Tiểu Vũ đã trở thành người chủ trì mới.
Nụ cười nở trên môi, nàng ta bước lên đài thi đấu mà không hề có bất kỳ căng thẳng nào.
Mặc dù đây là lần đầu tiên, nhưng sau khi chơi với Trần Thư lâu rồi, tố chất tâm lý cũng đều rất đạt chuẩn!
- Kính thưa quý vị khán giả!
Giọng của Hứa Tiểu Vũ rất dễ nghe, nàng ta cười nói tiếp:
- Tối nay là trận chung kết tranh bá ở Đấu Linh Trường của chúng ta, chắc hẳn mọi người đều đang mỏi mắt mong chờ!
Nàng ta không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp đọc thông tin của các tuyển thủ ra.
- Trước hết, mời thí sinh đầu tiên! Cũng là thí sinh được yêu thích nhất năm nay! Tội phạm Nam Giang Trần Thư!
- Tội phạm! Tội phạm! Tội phạm!
Hàng vạn người trên khán đài đều nhao nhao đứng dậy hò hét, thanh thế kinh thiên động địa!
- Cháy lên nào!
Tạ Tố Nam nói một câu, không ngờ Trần Thư lại được yêu thích đến như vậy.
- Thật đáng tiếc, ta đã không tham gia…
A Lương lắc đầu, vẻ mặt vô cùng tiếc nuối.
- ...
Vẻ mặt của những người còn lại đều rất kỳ quái, ngươi có tham gia hay không thì có ảnh hưởng gì à?
- Có thể dựa vào Hắc Thiết Cấp Nhị Tinh mà nghiền ép cả một đường, sức chiến đấu của đồng học Trần Thư này quả thật phi thường!
Khóe miệng Hứa Tiểu Vũ vẫn luôn có một nụ cười, thật lòng vui thay cho Trần Thư.
Ngay sau đó, nàng ta lại nói:
- Hắn không chỉ có hai Khế Ước Linh với sức chiến đấu hùng mạnh mà kinh nghiệm chiến đấu của bản thân cũng không thể xem nhẹ…
Hứa Tiểu Vũ thao thao bất tuyệt nói về điểm mạnh của Trần Thư.
Mặc dù khán giả đều đã biết rõ, thế nhưng họ vẫn lắng nghe một cách thích thú, như thể việc khen ngợi Trần Thư sẽ khiến họ cảm thấy vinh dự.
Mười phút sau.
Hứa Tiểu Vũ cười nói:
- Bây giờ mời Trần Thư đồng học lên đài!
Trần Thư rời khu vực của tuyển thủ, bước đến đài thi đấu, chào khán giả xung quanh.
- Và tiếp theo đây là tuyển thủ thứ hai của chúng ta!
Lúc này, một nam sinh mặc đồ trắng đã đợi sẵn ở đường đi của tuyển thủ.
Để ngăn chặn Trần Thư phá hoại, Đấu Linh Trường đã đặc biệt tách hai tuyển thủ ra…
- Sắp giới thiệu tới ta rồi nhỉ!
Khóe miệng thiếu niên hiện lên một nụ cười, sức chiến đấu của hắn ta cũng mạnh không kém, nhưng bởi vì vầng sáng của Trần Thư quá to lớn nên hắn ta có vẻ hơi mờ nhạt.
Hứa Tiểu Vũ bình tĩnh nói:
- Xin mời, Long Giang xuất hiện!
Nhưng rồi một mảnh im lặng kéo tới, không nói thêm một lời nào nữa…
- Hết rồi?
Long Giang trợn tròn hai mắt, người chủ trì không phải bị mua đứt luôn rồi đấy chứ?
Lời giới thiệu Trần Thư dài tận mười phút, còn ta chỉ có một câu duy nhất?
Đều là thiên tài Ngự Thú Sư tranh đoạt giải quán quân giống nhau, có cần phải phân biệt đối xử đến như vậy không!
Hắn ta thở dài, chỉ có thể lên sân đấu vậy.
Chỉ có một ít khán giả có mặt cổ vũ cho hắn ta, nhưng ngay lập tức đã bị dập tắt bởi những tiếng hò hét cổ vũ cho Trần Thư.
Trong phòng phía trên cùng.
Liễu Phong và quản lý của Đấu Linh Trường tỏ vẻ thích thú nhìn về phía dưới.
Ngay cả là Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp thì vẫn mong chờ trận chiến hằng năm này.
- Lão Liễu, học trò của ngươi thật sự có thể thắng sao?
Người quản lý cười tủm tỉm nói:
- Kia là người của Long gia đó!
- Long gia thì tính là gì chứ?
Liễu Phong nhẹ giọng nói:
- Học trò của ta là người của tội phạm gia kìa!
- ...
Chỉ thấy hai tuyển thủ bên dưới đã đi đến vị trí chiến đấu.
Vẻ mặt của hai người rất bình tĩnh, không có chút kiêu ngạo nào, nhưng ánh mắt lại lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
Cả hai bên đều chắc chắn mình có thể giành được giải quán quân!
Lắng nghe tiếng hò reo của đám đông bên dưới, Trần Thư nhẹ giọng nói:
- Theo thông lệ, chúng ta có cần phải đánh ra một đòn thương nghiệp trước không?
- ?
Long Giang hơi giật mình, hắn ta cười nói:
- Ta đã nghiên cứu trận thi đấu của ngươi nhiều lần rồi! Ngươi rất mạnh, hơn nữa cũng không phải mạnh bình thường!
Trần Thư gật đầu đồng ý, cũng nói một cách nghiêm túc:
- Trực giác của ngươi rất chính xác đấy!
- ?
Khóe miệng Long Giang giật giật, đây là đang khen ta hay là tự khen chính mình vậy?
Hắn ta hít một hơi thật sâu rồi lại tiếp tục nói :
- Hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của ngươi vượt xa so với các đồng học cùng tuổi. Thành thật mà nói thì ngay cả ta cũng không hẳn là có thể đánh bại được ngươi!
Trần Thư gật đầu nói:
- Ngươi thật biết nói chuyện đấy!
- Mẹ kiếp, không chơi nữa!
Long Giang trợn tròn mắt, mẹ nó ngươi gọi đây là đòn thương nghiệp đấy à?
Trong mắt Trần Thư hiện lên một nụ cười bỉ ổi.
Hắn sờ sờ cằm nói:
- Đúng rồi, xem ra tuổi tác của ngươi cũng không lớn, ta cũng chưa từng gặp ngươi lần nào!
- Ta không có đi học!
- Chín năm giáo dục bắt buộc đều không đi à? Ngươi đúng là không có nghĩa vụ!
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận