Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1544: Đi đường với MVP, không đánh được

Ngược lại Trần Thư có vẻ vô cùng tự tại, cả người giống như đang ẩn cư, thậm chí ngay cả chuyện bố trí Hoàng Kim Dược Tề cũng bị hắn hoãn lại.
Đến giữa tháng tám.
Mùa hè nóng nực, Trần Thư đang nằm trên sofa với Trương Đại Lực, say sưa chơi game.
- Đại Lực, nhanh! Nhanh về thủ nhà!
- Ngươi mau về đi, một mình ta không chịu được!
- Chờ ta ăn rừng một lát đã, còn thiếu hai ngàn để mua trang bị.
- …
Khóe miệng Trương Đại Lực giật giật, nói:
- Sao ngươi không trực tiếp mua Lục Thần trang(*) về đây?
(*) Lục Thần trang: 6 món trang bị của 1 vị tướng trong game Vương Giả Vinh Diệu.
Quả nhiên, một mình Đại Lực không thủ nổi nhà chính, căn cứ trực tiếp bị san phẳng.
- Đừng đùa, đừng đùa.
Trần Thư lắc đầu nói:
- Đi đường với MVP, ta không đánh được.
- …
Khóe miệng Trương Đại Lực giật giật, nói:
- Có một loại khả năng này không, mẹ nó thật ra là do ngươi!
Hắn ta trực tiếp nhào qua, bóp lấy cổ Trần Thư, lắc lắc nói:
- Mẹ nó thực lực của ngươi ở hiện thực càng mạnh thì chơi game càng tệ!
- Ta đã cố gắng hết sức…
Trần Thư bất đắc dĩ nói:
- Nhanh buông ra, có điện thoại.
Nghe được tiếng chuông điện thoại, Trương Đại Lực mới buông lỏng tay ra, trong mắt vẫn có vẻ u oán.
Khoảng thời gian này, hắn ta bị Trần Thư hành cho tê dại…
Trần Thư không để ý đến Đại Lực, nhận điện thoại.
- Vâng? Hiệu trưởng ạ?
- Ngày mai tới tỉnh Long Giang một chuyến, tìm ngươi có chút việc, ta đã đặt vé máy bay cho ngươi xong rồi.
- Tỉnh Long Giang sao? Vâng ạ!
Trần Thư gật đầu, sau đó liền cúp máy.
Trong mắt hắn hiện lên vẻ suy tư, không khỏi liên tưởng đến Dị Không Gian nguy hiểm nhất thế giới, Long Uyên!
- Chẳng lẽ Long Uyên xảy ra chuyện gì?
Trần Thư xoa cằm. Hiện giờ hắn được xưng là chiến lực cao cấp của Hoa Quốc, đương nhiên là phải thông báo cho hắn.
Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy mình đã vào đến phạm vi chiến lực đỉnh cao.
- Sao thế? Trần Bì?
Trương Đại Lực sán lại, trong mắt có vẻ hiếu kỳ.
- Không có gì, chúng ta lại làm một ván nữa, đột nhiên cảm thấy mình trở lại rồi.
- Dẹp đi!
Trương Đại Lực lắc đầu liên tục, nói:
- Đừng đùa nữa, điện thoại của ta hết pin rồi.
- Hết pin?
Trần Thư nói:
- Không phải vừa rồi còn 98% sao?
- Chai pin rồi, một lát là sẽ hết.
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, thế mà ngươi cũng nói được? Sắp bắt kịp tội phạm ta rồi…

Sáng sớm hôm sau, Trần Thư nói với người trong nhà rồi lập tức đến tỉnh Long Giang.
Biết là đi thành phố trong nước nên cha mẹ cũng gật đầu đồng ý, không có gì phải lo lắng.
Hoa Quốc bây giờ đã có thể thành nơi an toàn nhất trên thế giới rồi.
- Nhưng không thể cưỡi Slime…
Trần Thư lắc đầu. Vốn dĩ định dùng Thuấn Di nhưng nghĩ đến Tần Thiên đã đặt xong vé máy bay thì hắn cũng ngoan ngoãn ngồi yên vị trên phương tiện giao thông truyền thống.
Rất nhanh, hắn đã đến sân bay thành phố Nam Giang.
- Đây là sân bay mới xây sao? Khí thế phết đấy…
Trần Thư đứng ở cửa sân bay, cảm khái.
Bốn năm trước, thành phố Nam Giang chỉ là một thành phố bé nhỏ chẳng có danh tiếng gì, ngay cả đến thành phố Đại Hưng bên cạnh cũng phải ngồi máy bay.
Nhưng vì Trần Thư nên thực lực toàn diện của thành phố Nam Giang đã tăng lên, đương nhiên cũng xây sân bay.
- Không tệ nhỉ? Sân bay Nam Giang của chúng ta so với các tỉnh thành khác không thua kém gì thành phố Nam Thương!
Một giọng nói cảm khái vang lên.
Chỉ thấy một nam tử với vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo nói:
- Như bây giờ là phải nhờ đến truyền kỳ của thành phố Nam Giang chúng ta…
Hắn ta còn chưa nói xong thì chợt dừng lại, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng xúc động.
- Tội… tội phạm ca?
- Quá khen rồi…
Trần Thư mỉm cười, vỗ bờ vai hắn ta rồi quay người tiến vào trong phi trường.
Hắn lập tức có một loại cảm giác bị lộ tài hoa và danh tính…
Vào xế chiều, Trần Thư xuống phi cơ tới thành phố Long Giang.
- Không sắp xếp người tới đón sao?
Trần Thư lắc đầu, cùng đám người rời khỏi phi trường.
Lúc hắn đang chuẩn bị gọi điện thoại thì nghe thấy tiếng bàn luận của những người gần đó.
Hiện tại Trần Thư đã là Hoàng Kim ngự thú sư rồi, tố chất thân thể chỉ đứng sau Vương cấp, thính lực đương nhiên trở nên biến thái hơn.
- Là hắn ta sao?
- Hắn ta đã trở về? Những thông tin trên mạng đều là thật ư?
- Một kẻ giết người hàng loạt mà vẫn không bị cảnh sát sờ gáy, chúng ta nên cánh xa hắn một chút..
- Chính phủ không quản hắn, chứng minh tội phạm ca không làm gì sai!
- Ngươi thì biết cái quái gì, thiên phú của hắn mạnh như thế, lỡ như phía trên ra sức bảo vệ thì sao?
Mọi người lập tức nhận ra Trần Thư, thần sắc khác nhau, có người tỏ ra sợ sệt cũng có người tỏ ra sùng bái…
- Hả?
Trần Thư khá ngạc nhiên, không ngờ lại nhiều người sợ hắn đến vậy…
Hắn yên lặng thở dài, quả nhiên chỉ có người của thành phố Nam Giang mới tín nhiệm hắn thôi.
Trên thực tế, hiện giờ trên các trang mạng xã hội đang thảo luận về Trần Thư vô cùng sôi nổi.
Một số người suy đoán rằng hắn không làm chuyện gì sai sái nên không bị kết tội, nhưng cũng có một số người cho rằng có thế lực nào đó đang bảo vệ hắn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận