Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 435: Tất cả phải xem tạo hóa của Hoa Hạ Học Phủ (1)

- Xem ra một nửa giá thị trường là không mua được dược liệu rồi.
Hắn lại không biết, trong đoạn thời gian này có không ít người mở tin tức thu mua của hắn, nhưng rất nhanh liền hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Đã nói là thu mua giá cao, kết quả lại chỉ có một nửa giá thị trường.
Đúng vào lúc này, điện thoại của hắn vang lên.
Từ Tinh Tinh:
- Alo, Trần Bì, ta sắp xuất ngoại rồi, ra gặp nhau một chút đi.
- Được.
Trần Thư gật đầu, trực tiếp cất di động đi.
Từ Tinh Tinh đã đợi tại một nhà hàng ở trung tâm thành phố, Thẩm Vô Song cũng ngồi bên cạnh.
- Lão Tạ đâu?
Trần Thư đi tới chỗ ngồi
- Hình như là đang mua đồ dùng du lịch!
Thẩm Vô Song nhìn về phía hắn, hỏi:
- Trần Bì, nghỉ hè nghỉ hè sẽ làm gì?
- Gần đây Ngự Long Vệ của Nam Giang Thị hơi nhiều, đề nghị của ta là ngươi tốt nhất hãy thu liễm là một chút.
- ...
Trần Thư nhún vai, nói:
- Trần Thư ta làm rất đoan chính, sợ cái gì?
- Ngoài ra, ta sắp tới kinh đô, Ngự Long Vệ của Nam Giang Thị thì có liên quan gì tới ta.
- Ngươi di dời địa điểm phạm tội à?
Trong mắt Thẩm Vô Song có chút bất an, mở miệng nói:
- Tới kinh đô tìm Phương Tư?
Trần Thư gật đầu, nói:
- Cái gì gọi là di dời địa điểm phạm tội? Cái này gọi là cống hiến cho kinh đô!
- Thôi…
Thẩm Vô Song thởi dài, hai người đúng là khiến hắn vừa vui vừa buồn.
Khi ba người đang nói chuyện phiếm, Tạ Tố Nam vẫn chậm chạp chưa tới.
- Lão Tạ sao vậy? Táo bón à?
Trần Thư nhướng mày, bấm điện thoại:
- Alo, lão Tạ à?
- Trần Bì, làm sao vậy?
- Ta nói này, ngươi biết ra ngoài quan trọng nhất là gì không?
- Hả? Nghĩa khí?
- Ra ngoài lăn lộn con mẹ nó nói phải đúng giờ.
Trần Thư mở miệng nói:
- Ngươi còn không đến, đừng nói là thức ăn, ngay cả Thẩm lão sư cũng lạnh toát rồi.
- Ngươi con mẹ nó mới lạnh!
Thẩm Vô Song trợn mắt, ngươi đúng là tôn sư trọng đạo.
Hắn sờ sờ cằm, suy nghĩ mình có cần lại chôn Trần Thư thêm một lần, sau đó trực tiếp về hưu ẩn cư không.
Nửa tiếng sau, Tạ Tố Nam cuối cùng cũng tới.
- Lão Tạ, ngươi đúng là lề mề, bình thường tích cực lắm mà.
Tạ Tố Nam cười bảo:
- Sắp đi du lịch rồi. Mua đồ đầy đủ một chút.
Ầm!
Một thanh phóng lợn từ trong balo rớt ra.
Ba người cùng nhìn tới, thì ra đây là mua đầy đủ ngươi nói?
Nhà ai ra ngoài du lịch lại mang phóng lợn?
Thẩm Vô Song day day trán, nhìn về phía ba người, thở dài.
Hắn lại nghĩ tới năm ngoái khi ba người vừa tới lớp học báo danh.
Một người mặc đồng phục bệnh nhân tâm thần, một người cầm theo phóng lợn, một người mang theo túi phân.
Lúc đó, hắn cảm thấy ba người này có chút không đúng.
Trần Thư mở miệng nói:
- Lão Tạ, ngươi chuyến này đi xe lửa hay là máy bay?
- Tự lái có biết không, ta vừa mua xe.
Tạ Tố Nam nhếch miệng cười, lấy ra chìa khóa xe khoe khoang.
Đồ của người thường đối với ngự thú mà nói đều cực kỳ rẻ, thế giới này đáng giá nhất vẫn là tài nguyên của Ngự Thú Sư.
Cái gọi là xe sang biệt thự đều không đáng nhắc tới, tài nguyên cấp Hắc Thiết động chút là hơn một ức, đừng nói là Bạch Ngân, Hoàng Kim cùng với Vương cấp.
- Ngươi thi lấy bằng rồi à?
Từ Tinh Tinh mở miệng hỏi:
- Hâm mộ ngươi thật, không giống ta nhiều năm như vậy đều một mực là có lái xe riêng lái hộ.
- ...
Trần Thư và Thẩm Vô Song lại quay đầu nhìn về phía Từ Tinh Tinh.
- Hai ngươi đừng nói nữa, cho thức ăn lên đi.
Trần Thư mở miệng, hắn cũng sắp quên mất cần phải thi bằng lái.
Lên đại học nhất định phải lái xe, nếu không biển số xe sang phong cách của Hoa Hạ Học Phủ làm sao mà lấy đây.
Hiện giờ thi bằng lái là cực kỳ đơn giản, trên cơ bản mấy ngày là có thể hoàn thành.
Bốn người lại ăn uống, Thẩm Vô Song cũng không ra vẻ lão sư.
Trên thực tế, ba người căn bản vốn không coi hắn là lão sư.
Cơm chiều xong, bốn người tạm biệt nhau.
- Trần Bì, đợi đã, đồ của ngươi.
Từ Tinh Tinh gọi hắn lại, từ trong xe lấy ra một cái ba lô, vừa hay có bốn tài liệu lĩnh chủ.
Lúc trước Trần Thư bảo hắn hỗ trợ thu mua một chút kỹ năng hệ nguyên tố.
- Bao nhiêu?
Từ Tinh Tinh mở miệng nói:
- Một ngàn một trăm vạn đi, trừ tiền lời chia ở Liệt Dương Sơn Khâu, chuyển cho ta bảy trăm vạn là được.
Trần Thư gật đầu, trực tiếp chuyển bảy trăm vạn.
Hắn tiếp nhận tài liệu lĩnh chủ, sử dụng Bán Tướng Triệu Hoán.
Không gian bên cạnh đột nhiên vỡ ra, một đôi mắt tràn ngập trí tuệ xuất hiện.
- Mẹ kiếp, thứ gì thế.
Ba người giật nảy mình, trực tiếp nhảy ra sau một bước.
- Gừ gừ.
Husky vươn đầu chóra không ngừng quan sát bốn phía.
- Chó ngốc, mau ăn đi.
Trần Thư ném tới bốn tài liệu lĩnh chủ, Husky vừa hay chưa ăn cơm, trực tiếp nuốt luôn.
- Thành công không?
Bốn người nhìn lại, hơn một ngàn vạn, nếu toàn bộ đều thất bại,vậy chính là bệnh thiếu máu.
- Gừ gừ.
Chỉ thấy Sử Lai Mỗ nhảy nhót một chút, trực tiếp phóng ra một đạo phong nhận lên trời.
- Thành công một cái rồi, không thiệt.
Trần Thư gật đầu, hiện tại tài chính khó khăn, chỉ có thể dùng kỹ năng Hắc Thiết Lĩnh Chủ để góp cho đủ số.
Bạn cần đăng nhập để bình luận