Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1112: Người của Tập đoàn Toàn Năng đã đến đông đủ chưa (2)

- Vốn dĩ ta chỉ là đi phỏng vấn mà thôi, ai mà biết lão già này chỉ mặc một cái quần cộc, không tôn trọng ta một chút nào cả! Ta chỉ có lòng tốt nhắc nhở lão ta một chút thôi, thế mà lão ta lại thẹn quá hoá giận, bắt đầu điên cuồng đuổi giết ta!
- ?
Trong lúc nhất thời, lão giả của Tập đoàn Toàn Năng và Bạch Dương đều ngây ngẩn cả người.
Con mẹ nó, ngươi thật sự là há mồm liền không nói một chút logic nào cả à?
- Lý lão, Tần hiệu trưởng, ta là chủ tịch của Tập đoàn Toàn Năng Từ Thịnh! Người này ném bom hạt nhân ở công ty của bọn ta, hoàn toàn không quan tâm đến tính mạng của mọi người, gây nguy hại nghiêm trọng đến an toàn công cộng!
Lão nhân hít vào một hơi thật sâu để khôi phục bình tĩnh rồi nói:
- Hơn nữa, vừa nãy hắn vẫn luôn muốn giết Bạch Dương của Hoa Hạ học phủ, mặc dù may mắn có thể giữ lại mạng sống, nhưng hai Khế Ước Linh đều bị giết chết rồi!
Vừa nói, lão ta vừa chỉ vào hai cái xác Bạch Ngân Khế Ước Linh ở dưới chân.
Vẻ mặt lão nhân kích động mà cúi người chào, sau đó nói:
- Mời hai vị làm chủ cho bọn ta!
- Chuyện này là thật sao?
Vẻ mặt Lý lão giận dữ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trần Thư. Hành vi như vậy thật sự là quá đáng!
- Vị đại gia này…
Trần Thư đang định nói gì đó, kết quả lại thấy ánh mắt ra hiệu của Tần Thiên.
Hắn khẽ giật mình, ngay sau đó lập tức hiểu ra, tạm thời không đề cập đến thân phận của tổ chức Ám Dạ.
- Đại gia, bom hạt nhân là do nhân viên nội bộ của bọn họ ném ra, thế mà cuối cùng lại đổ tội lên đầu của ta!
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy nghiêm túc mà nói:
- Về phần Bạch Dương, hai Khế Ước Linh của hắn ta chết ở bên trong Dị Không Gian mà, có liên quan gì đến ta đâu chứ!
- Ta lấy nhân cách của mình ra để bảo đảm, ta không phải là người xấu!
Trần Thư nói tiếp:
- Ta sẵn sàng đối chất với bọn họ ngay tại chỗ!
- Ồ?
Lão đoàn trưởng khẽ giật mình, dường như hiểu ra điều gì đó nên mới nói:
- Được thôi, mọi chuyện còn cần phải chờ kết quả điều tra!
- Các ngươi thu hồi Khế Ước Linh đi, trước tiên cứ trở lại hiện trường cái đã!
Ba người không hề do dự mà thu hồi Khế Ước Linh của chính mình về.
- Ngươi nhất định phải chết!
Vẻ mặt Bạch Dương oán độc mà nhìn Trần Thư. Chỉ với những gì hắn đã làm ra thì không có ai có thể cứu nổi hắn!
Trần Thư mỉm cười, sau đó bình thản mà nói:
- Xin lỗi! Ta không nói chuyện với người chỉ có một Khế Ước Linh!
- Ta &%%...
Bạch Dương lập tức mất hết lý trí, thậm chí hai mắt còn có cả nước mắt óng ánh.
Cho dù Trần Thư có bị bắt lại thì như thế nào, cuộc sống của hắn ta cũng đã tiêu tùng rồi!
- Được rồi!
Tần Thiên quát lạnh:
- Hai người các ngươi cũng đừng nói gì nữa!
Lão lo lắng con hàng Trần Thư này sẽ chọc tức Bạch Dương làm cho hắn ta chết tươi tại chỗ mất…
Mười phút sau, năm người quay trở lại đến… đống đổ nát của Tập đoàn Toàn Năng.
- Ồ? Nhiều người như vậy sao?
Trần Thư hơi ngẩn người. Chỉ thấy phía dưới không chỉ có mấy trăm nhân viên của Tập đoàn Toàn Năng mà hơn nữa còn có cả trên trăm người mặc đồng phục của Trấn Linh Cục.
Ngoài ra còn có không ít nhân sĩ xã hội mặc âu phục cao cấp, dáng vẻ tràn đầy căm phẫn!
- Lão Trần, chuyện gì thế này?
Tần Thiên nhảy ra khỏi lưng của Khế Ước Linh, sau đó nhìn về phía những người xung quanh.
Trần Thanh Hải mở miệng nói:
- Người của Trấn Linh Cục là do Liễu Phong kêu đến, những người còn lại là do Tập đoàn Toàn Năng gọi tới.
Đúng lúc này, có tiếng ồn ào bắt nguồn từ đám đông vang lên.
- Lý lão, có người không quan tâm đến sự an toàn của quần chúng nhân dân mà sử dụng vũ khí gây nổ phạm vi lớn, quả thật là rất đáng giận!
- Ta nghe nói đầu sỏ gây tội là một thiên tài đến từ Hoa Hạ học phủ, hi vọng Lý lão có thể đích thân xử quyết hắn!
- Đúng vậy, loại hành vi điên rồ này nhất định phải nhận được xét xử!
Trong lúc nhất thời, đám người trở nên quá khích, tất cả đều đứng về phía Tập đoàn Toàn Năng.
Bọn họ đều là đối tác kinh doanh của Tập đoàn Toàn Năng, tuy quy mô xí nghiệp không phải thuộc top đầu, nhưng mọi người đoàn kết lại thì cũng là một nguồn sức mạnh không hề nhỏ.
- Được rồi!
Lý lão nhìn về phía mọi người, vẻ mặt vẫn bình thản như thường mà nói:
- Lý Kiến Quốc ta lấy vinh quang của Trấn Linh Quân ra thề, đầu sỏ gây tội chắc chắn sẽ phải chịu đến hình phạt thích đáng!
Những lời này vừa được nói ra thì vẻ mặt mọi người đều chấn động, trong lòng lập tức không còn lo lắng nữa.
Cho dù Trần Thư có thân phận gì đi chăng nữa thì chỉ e cũng không có ai dám bảo lãnh thay hắn!
Vẻ mặt Lý lão bình thản, sau đó nói tiếp:
- Tiểu tử, ngươi có muốn nói cái gì không?
- Đại gia, vui lòng tạm thời chờ một chút, cho ta xin một ít thời gian!
Trần Thư khẽ mỉm cười, hiện tại hắn đã loáng thoáng nhận ra thân phận của đối phương không thể khinh thường.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Liễu Phong rồi hỏi:
- Liễu lão sư, người của Tập đoàn Toàn Năng đã đến đông đủ chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận