Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 529: Kinh nghiệm xã hội vẫn còn quá nông cạn (2)

Vu Giang đi tới bên ngoài ký túc xá, nói:
- Mở cửa, Ngự Thú Hội kiểm tra phòng ngủ!
- Ngự Thú Hội?
Vương Tuyệt đang ở phòng khách nhíu mày, luôn có cảm giác kẻ đến có chút bất thiện.
Nhưng hắn ta không để ý, trực tiếp mở cửa ra.
Nếu có người đến bắt nạt, lột luôn quần lót cũng không cho hắn ta!
- Hử? Vương Tuyệt?
Vu Giang nhíu mày, nhận ra Vương Tuyệt đến từ thành phố Bắc Nguyên.
- Vu Giang? Ngươi muốn làm gì?
Vương Tuyệt nhướng mày, biết được đối phương là kẻ đến không thiện.
- Hôm nay không rảnh phản ứng với ngươi, ta tìm một người tên là Trần Thư!
Vẻ mặt Vương Tuyệt bình tĩnh, nhìn về hai gian phòng khác đang đóng chặt.
- Ta cảm thấy ngươi tốt nhất đừng phách lối như vậy!
Mặc dù Vương Tuyệt là Ngự Thú Sư cấp 9, nhưng không có gì sợ hãi.
Ngay lúc này, A Lương từ trong phòng đi ra.
- Vương Tuyệt, ngươi thật sự đừng nói, quần áo Trần Thư đưa mặc lên có chút dễ chịu!
Vu Giang ngẩng đầu nhìn một cái, thân thể nhịn không được chấn động!
Mẹ nó, quần áo bệnh nhân tâm thần?
Trong lòng hắn ta có chút luống cuống, mặc dù Học Bá Lâu đau đầu, nhưng bệnh tâm thần ai không sợ?
- Hả? Ngươi tìm ai?
Ánh mắt A Lương nhìn về phía Vu Giang có địch ý.
- Hừ!
Vu Giang không muốn trêu chọc A Lương, trực tiếp khóa chặt ánh mắt lên gian phòng đóng chặt duy nhất.
Chắc hẳn Trần Thư ở bên trong!
- Cút ra đây! Nhãi con!
Ầm!
Vu Giang trực tiếp đạp một cước lên cửa, bằng vào thân thể Hắc Thiết Cấp mạnh mẽ phá vỡ.
- Ngươi tìm ta?
Trần Thư đang phối trí Dược Tề Lôi Điện Hắc Thiết Cấp, thậm chí đầu cũng không quay lại nhìn.
Nhưng trước mắt hắn xuất hiện một tuyển hạng.
【 Chọn mục 1: Thừa nhận sai lầm, nói xin lỗi đối phương, cầu xin tha lỗi! Hoàn thành ban thưởng: Một bình Dược Tề Bạch Ngân Cấp ngẫu nhiên. 】
【 Chọn mục 2: Bình tĩnh mở miệng nói: “Gọi cả khối các ngươi tới! Ta muốn đánh năm trăm người!” Hoàn thành ban thưởng; Thu được danh xưng: Đạo tặc ngông cuồng, hiệu quả: Ngươi khiêu khích có hiệu quả hơn. 】
【 Chọn mục 3: Không nói hai lời, trực tiếp đánh lén! Cái này là phong thái tội phạm! Hoàn thành ban thưởng: Kỹ năng “Trùng Phong”, “Hỏa Diễm Oanh Kích” +1. 】
Khóe miệng Trần Thư cười một tiếng, không nghĩ tới vậy mà ban thưởng đưa tới cửa?
- Là ngươi khi dễ Vu Dịch?
Lúc này Vu Giang vẫn không ý thức nguy cơ đã đến gần.
Hắn ta chắp hai tay sau lưng, biểu hiện như học trưởng bá khí, nói:
- Nghe nói ngươi ỷ vào ưu thế Hắc Thiết Cấp, năm nhất đã làm mưa làm gió?
- Ta cho ngươi hai lựa chọn, cái thứ nhất…
Ầm!
Hắn chưa dứt lời, trên đỉnh đầu đã trực tiếp rơi xuống một quả lôi cầu!
Xuy xuy xuy!
Uy năng của lôi điện không ngừng tràn ngập, nháy mắt thân thể Vu Giang cứng ngắc, co quắp ngã xuống đất, thậm chí không ngừng phun bọt mép.
- Ngươi mẹ nói nói nhiều thật!
Trần Thư lắc đầu, chỉ thấy trên tủ quần áo bên cạnh Vu Giang đang có một con Husky không ngừng nhảy nhót.
- Âm hiểm!
Hai người Vương Tuyệt giơ ngón tay cái lên, hai người vốn cho rằng sẽ có một trận đại chiến, kết quả vừa bắt đầu đã bị đánh ngã.
Kinh nghiệm xã hội vẫn quá nông cạn!
Vương Tuyệt nhịn không được tán thưởng:
- Tội phạm ca, thật sự là ngươi đánh lén là tự nhiên mà thành à!
- Thao tác cơ bản mà thôi!
Trần Thư mở miệng nói:
- Đánh lén, quan trọng chính là chuẩn ngoan độc!
Nói xong, hắn bắt đầu lên lớp tiểu học tội phạm cho hai người!
Hai người nhất thời hứng thú, đồng thời nói ra ý kiến của mình về đánh lén.
Ba người chứng thực cho nhau, ngồi lý luận suông, nhưng nội dung đàm luận lại khiến người ta run sợ.
Những người không biết tình hình còn thực sự nghĩ rằng họ là học bá nữa!
Vu Giang ngã trên mặt đất âm thầm giật giật khoé miệng:
Đây thực sự là ký túc xá học sinh sao? Thứ Đầu Lâu cũng không đến mức thái quá như vậy đi!
Hắn ta không nhúc nhích, tiếp tục phục hồi cơ thể của mình.
Hiện giờ thân thể tê liệt, ngay cả triệu hoán Khế Ước Linh cũng không thể làm được.
Ngay tại thời điểm này.
Trần Thư ho khan một tiếng, nói:
- Nhưng suy cho cùng, ta cảm thấy điểm mấu chốt của đánh lén chính là phân tán lực chú ý!
Vừa dứt lời, một đạo lôi cầu ập tới.
Vu Giang sắp khôi phục thì thân thể lại co rút, miệng sùi bọt mép, trực tiếp ngất xỉu.
- …
Hai người đồng loạt nhìn lại, mở miệng nói:
- Ngươi sẽ không thật sự tiễn hắn ta đi chứ?
- Làm sao có thể? Lực khống chế của ta đã đạt tiêu chuẩn rồi đó!
Trần Thư nhún nhún vai, nói:
- Ta chỉ là dạy cho hắn ta một bài học nhỏ thôi.
- Husky, kéo hắn ta xuống lầu!
- Ngao!
Husky vô cùng hưng phấn, trực tiếp nhảy xuống, đi tới bên cạnh Vu Giang.
Trong miệng nó tự động ngưng tụ hỏa cầu, nhắm ngay đầu Vu Giang…
- Mẹ nó!
Trần Thư giật mình, lập tức đánh ngã Husky.
Hỏa cầu này mà đánh ra, trên cơ bản Vu Giang cũng không còn sống nổi nữa.
- Mẹ nó, ngươi không làm ta vào ngục thì không yên được đúng không?
- Ngao!
Vẻ mặt Husky vô tội, không hiểu mình đã làm gì sai…
Trần Thư mạnh mẽ thu hồi nó vào Ngự Thú Không Gian.
- Thôi dẹp luôn đi…
Hắn thở dài, trực tiếp nhấc quần áo Vu Giang lên, kéo hắn ta ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau đã đi xuống tầng dưới của ký túc xá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận