Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 842: Chất lượng của Jinkela siêu cấp

- Ngươi nghĩ rằng Giáo Hội các ngươi không có nội gián?
Trần Thư cười chế nhạo, nói:
- Những thông tin về Giáo Hội các ngươi, ta đều biết vô cùng rõ ràng!
- Không thể nào!
- Tại sao không thể?
Trần Thư lắc lắc đầu nói:
- Ngươi cho rằng Vũ cử ngươi đến đây, nhưng thực ra là ta cử ngươi tới đây!
- Hả, ngươi có biết ngươi đang nói điều gì không?
Giáo Chủ vò đầu, hơi sững sờ trước mọi việc.
- Ngươi có biết danh tính thật sự của ta không?
Trần Thư cười thầm nói:
- Thực ra ta là…
Giáo Chủ nghe vậy thì sững sờ, thật sự nghiêm túc lắng nghe.
Trần Thư vô cùng nghiêm túc nói:
- Giáo phụ của các ngươi!
- ?
Vẻ mặt Giáo Chủ tức giận, cả nửa ngày trời cũng chỉ muốn lợi dụng?
- Ta giết ngươi!
- Cần gì phải giết?
Trần Thư lắc lắc đầu, bất lực nói:
- Ta không giết ngươi, thì sẽ không để ta đi đúng không?
- Ngươi còn muốn giết ta? Hahaha!
Hoàng Kim Giáo Chủ nhịn không được bật cười, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.
Nhưng giây tiếp theo, nụ cười của hắn ta đã tắt lịm…
Một thứ hình tròn đáng sợ phải lớn khoảng tầm năm trăm mét lơ lửng giữa không trung. Hai mắt nó ngơ ngác, cứ như đang cúi xuống nhìn lũ sâu bọ vậy.
- Đây là cái thứ gì đây?
Trông hắn ta có vẻ rất thắc mắc, tin tình báo của Giáo Hội nói không đến một trăm mét mà.
- Ban nãy ngươi cười cái gì thế?
Trông Trần Thư rất bình tĩnh, hắn cúi xuống nhìn bốn con Khế Ước Linh nhỏ bé ở bên dưới.
Trong tay hắn có cầm một bình Dược Tề màu đỏ, đó là Jinkela siêu cấp mà hệ thống mới sản xuất: Bạo Tẩu Dược Tề.
- Ta… ta thừa nhận ban nãy mình cười có hơi lớn tiếng.
Trán giáo chủ toát mồ hôi hột, hắn ta đã có ý định muốn rút lui rồi.
Hắn ta đã bao giờ gặp cái thứ gì lớn như vậy đâu.
- Bớt lắm lời đi, đi chết đi cho ta.
Trần Thư trốn ngay vào trong miệng Tiểu Hoàng, chuẩn bị để đối phương chịu trận. Thuốc cũng uống rồi, không đánh không được.
- Ồm ộp ồm ộp.
Tiểu Hoàng hất cái mông lớn của nó một cái, phóng thích kĩ năng Trùng Phong.
- Phù phù phù.
Tốc độ của nó tăng lên trông thấy, trông nó như một ngọn núi đang xông tới vậy, đầy vẻ áp bức.
- Con mẹ nó, ta cứ không tin đấy.
Ánh mắt của giáo chủ bỗng trở nên rất cay độc, con chim nhỏ màu vàng dưới chân hắn ta kêu lên một tiếng.
Chỉ trong chốc lát, một bức tường bằng đất rất vững chãi hiện ra, ngăn Slime khổng lồ lại.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Bức tường bằng đất đó bị rung lên, thế nhưng nó không hề bị nứt hay vỡ, vẫn ngoan cường chặn được Slime lại.
- Sức tấn công không đủ mạnh sao?
Giáo chủ thở phào nhẹ nhõm, may mà cái thứ khổng lồ này là Khế Ước Linh hệ phòng ngự.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Sau khi sử dụng Trùng Phong năm, sáu lần thì bức tường đất đó mới bị đổ.
- Ta không tin là một con Khế Ước Linh của ngươi lại đánh được bốn con của ta.
Vẻ mặt của giáo chủ dần bình tĩnh trở lại. Có sát khí xuất hiện trong ánh mắt của hắn ta.
Mới Bạch Ngân Cấp thôi mà đã mạnh đến mức khó tin như vậy rồi, nếu là Hoàng Kim Cấp thì con mẹ nó người bê được luôn cả tòa nhà tổng bộ của Giáo Hội đi luôn mất.
Người này, không giữ lại được.
- Ngươi đang đọ số lượng với ta đấy à?
Trần Thư cười rất quỷ dị, hắn cho Husky đang đứng bên cạnh uống luôn nửa bình Dược Tề còn lại.
- Áu áu áu.
Mắt Husky tỏa ra tia sáng màu đỏ, khí thế của nó đáng sợ hơn rất nhiều.
Thậm chí, đến cả IQ cũng được nâng cấp lên luôn. Chỉ trong vài giây thôi, nó đã sử dụng được kĩ năng Phân Thân rồi.
- Hửm?
Giáo chủ há hốc miệng ra, hắn ta đớ người ra.
Trong miệng cái thứ hình tròn khổng lồ phía trước, có sáu cái đầu chó ló ra. Đương nhiên rồi, một trong số đó là Trần Thư.
Thế nhưng năm con Husky vẫn đủ để khiến người ta kinh ngạc.
- Kĩ năng của ngươi… hoạt động theo nguyên lý gì vậy?
Trông hắn ta đầy vẻ ngờ vực, và cũng rất bất ngờ nữa.
Thần Kĩ cũng đâu có ảo đến mức này?
- Là do giới hạn của Dược Tề hay là độ mạnh của kĩ năng này cao quá?
Trần Thư vuốt cắm, hắn nhớ Bạo Tẩu Dược Tề có thể khiến hiệu quả tăng lên gấp mười lần cơ.
Nhưng cho dù là kĩ năng Cự Đại Hóa hay là Phân Thân thì đều không được tăng lên đến tận mười lần.
- Kệ đi, dù sao cũng đủ dùng.
Trần Thư lắc đầu, nhìn chằm chằm vào đối phương.
Hắn cười rất thân thiện, nói.
- Bây giờ ta đánh với ngươi được chưa?
Vừa mới nói xong thì năm cột lửa đáng sợ tự dưng tấn công đến, mỗi một cột lửa phải cao khoảng mười mét, chúng tỏa ra nhiệt độ cao vô cùng.
- Con mẹ nhà ngươi chứ.
Mặt giáo chủ biến sắc, hắn ta lệnh cho Khế Ước Linh lấy ra một lá chắn màu vàng, ngăn ở phía trước.
- Đùng đoàng.
Chỉ trong thời gian không đến một giây, Tử Vong Hỏa Trụ đã phá hủy được thứ đó.
Mọi thứ đều xảy ra rất nhanh.
Chỉ trong chốc lát thôi, bốn con Khế Ước Linh của giáo chủ đã bị tấn công bởi cột lửa đó. Chúng bay ra xa cả trăm mét.
Hắn ta vẫn chưa kịp phản ứng lại thì năm chiếc dây leo màu đen đáng sợ đã vươn lên trên mặt đất, khiến chúng bị trói lại rất chặt.
- Để xử lý con chim này của ngươi đã.
Trần Thư cười he he.
- Phù phù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận