Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1016: Tiến hóa cho ta thành Thông Thiên Husky Khuyển

Hỏa Diễm Di Tích có tổng cộng sáu chìa khóa, ngoại trừ Trần Thư ra thì ba trong số năm người còn lại là thiên tài của Liên minh Tự Do. Còn hai người khác, một người đến từ vương quốc Bất Hủ, người còn lại đến từ một tiểu quốc gia.
Sáu người đều đi về phía Địa Hỏa Bình Nguyên. Đối với bất cứ kẻ nào thì di tích đều là một loại kỳ ngộ không thể bỏ qua.
Trước đó hai đại gia tộc ở Anh Hoa Quốc vì bảo vật của di tích, thậm chí không tiếc đối địch với Trấn Linh Quân, như vậy có thể thấy được độ quan trọng của nó.

- Có thể thuận lợi như vậy sao?
Đoàn người của A Lương đã lên máy bay, vốn tưởng rằng sẽ gặp phải trở ngại.
- Nói đùa gì thế?
Trần Thư chớp mắt, nói:
- Ta là một người đoạt được chiến công cấp Tinh Thần, đi máy bay rất dễ dàng đấy được không?
- A Lương, đưa tài liệu của Dị Không Gian cho ta xem một chút!
Mặc dù cực kỳ tự tin nhưng Trần Thư vẫn tìm hiểu tình báo trước theo thói quen rồi mới tình toán sau.
- Này, của ngươi!
A Lương đưa máy tính thông minh ra, nói:
- Đúng rồi, đeo kính này lên!
Nói xong hắn ta lấy ra bốn cái tai nghe nhỏ màu trắng.
- Nghe nhạc?
Trần Thư bất ngờ, nhận lấy tai nghe.
- Ngươi thì có thể nghe hiểu loại âm nhạc gì? Đây là máy phiên dịch ngôn ngữ!
A Lương lắc đầu, hắn ta cũng đeo một cái lên tai phải, nói:
- Ba ngươi có biết ngôn ngữ của quốc gia khác không? Đến lúc đó một câu cũng không nghe hiểu thì chẳng khác nào nói linh tinh à?
- A Lương, ngươi suy tính thật chu đáo đấy!
Trần Thư đeo lên, sau đó chuyên tâm đọc tư liệu về Dị Không Gian.
- Dị Không Gian: Địa Hỏa Bình Nguyên.
- Đẳng cấp: Cấp ác mộng.
- Hung thú sinh sống: Tam Đầu Hỏa Giao, Địa Hỏa Tích Dịch… (đa số đều lạ hoắc).
- Bảo vật không gian: Tinh Hỏa Hoa… (đa số đều không biết).
- Quân Vương Hung Thú: Không rõ! Xác xuất lớn là thuộc tính Hỏa, kèm theo Chân Bảo có liên quan! (Tin tức còn lại không biết).
- Điều cần chú ý: Hoàn cảnh trong đó rất tệ, Địa Hỏa dâng trào, nhiệt độ cao đến đáng sợ. Lưu ý: Từ Bạch Ngân Cấp không được đi vào! Trong Dị Không Gian tốt nhất là đi Khế Ước Linh, nếu không có thể bị Địa Hỏa đốt bị thương!
- Lịch sử Dị Không Gian: Năm 289 Phục Tô Lịch…
- …
Trần Thư sờ cằm, bởi vì là Dị Không Gian của nước ngoài nên tin tức từ phía trên ít đến thảm thương, đều chỉ là tin tức cơ bản phổ biến trên quốc tế mà thôi.
- Trần Bì, ta có một vấn đề muốn hỏi.
Vào lúc này, trong mắt Vương Tuyệt đã có chút khó hiểu.
- Cái gì?
- Ngươi ngàn vạn dặm xa xôi đến Địa Hỏa Bình Nguyên, rốt cuộc là vì cái gì?
Vương Tuyệt thấp giọng, hỏi:
- Có liên quan đến tảng đá kia sao?
Trần Thư gật đầu một cái, nhẹ giọng nói:
- Di tích!
Câu này vừa nói ra, sắc mặt A Lương chấn động, lập tức trở nên vô cùng phấn khởi.
Mà Tiểu Tinh và lão Vương thì mặt mày lại đờ đẫn, hiển nhiên là chưa từng nghe qua.
- Di tích chỉ tồn tại ở Dị Không Gian cấp ác mộng trở lên, truyền thuyết đến từ ngàn năm trước, là nơi chuyên môn thí luyện cho con người, hung thú đều không thể đến gần!
- Cho dù là điều kiện mở ra và điều kiện tiến vào đều cực kỳ khắc nghiệt, cả đời có thể gặp được một lần cũng đã là rất khó có được rồi!
A Lương thấy hai người không hiểu, hắn ta kiên nhẫn giải thích.
- Có lợi gì không ư?
Nhưng hai người này vẫn thờ ơ như cũ, thậm chí còn có chút ngẩn ngơ.
- A Lương, ngươi mau nói trọng điểm đi!
Trần Thư nhếch miệng nói:
- Trong di tích, trên mặt đất đều là Hoa Hạ tệ, trên trời rơi xuống tín chỉ, đi vào cầm theo bao tải là xong việc!
- Trời ạ!
Sắc mặt hai người lập tức chấn động, trở nên vô cùng hưng phấn, hai tay còn không ngừng run lên.
Mẹ nó, đây quả thực là thiên đường nhân gian!
- …
Khóe miệng A Lương giật giật, đúng là hình ảnh ẩn dụ tốt!
Hắn ta tiếp tục nói:
- Tóm lại, bên trong có rất bảo vật, dược liệu đỉnh cấp, kỹ năng quý hiếm, Quân Vương Chân Bảo, thậm chí có cả ban thưởng đẳng cấp kỹ năng, các loại thuộc tính của Khế Ước Linh…
- Nhất định phải đi!
Hai người cùng nói:
- Đừng nói tới gần Liên minh Tự Do, cho dù phải vào nơi phồn hoa nhất của Liên minh cũng phải xông vào!
Câu này vừa thốt ra, không ít người quay đầu lại nhìn, ánh mắt kỳ quái vô cùng.
- Nói nhỏ chút!
Trần Thư đưa tay ra hiệu im lặng, đồng thời suy tính kế hoạch cụ thể để đối phó tốt với các loại nguy cơ có thể xuất hiện.
Buổi chiều hôm sau.
Bốn người thành công hạ cánh, đến sân bay của một tiểu quốc.
- Trần Thư, có nghỉ ngơi trước một đêm không?
A Lương hỏi, bởi vì chênh lệch thời gian nên bây giờ vẫn đang là buổi đêm.
- Không cần, mở bản đồ vệ tinh ra, tới Dị Không Gian gần đó trước rồi nói sau!
Một đoàn người đi đến bờ biển của tiểu quốc, sau đó triệu hoán ra Tiểu Hoàng, phi thẳng đến vị trí được chỉ định.
Trần Thư mở miệng nói:
- Khoảng trưa mai là có thể đến, các ngươi có thể nghỉ ngơi một chút!
Ba người gật đầu, lập tức nằm ở trong miệng Tiểu Hoàng, ngược lại còn rất quen thuộc, chẳng bao lâu sau đã ngủ thiếp đi.
- Còn phải xem xét lại thực lực nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận