Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 504: Trường học là nhà, phải bảo vệ mọi người

- Ngoài ra, lúc đánh ngươi, tay ta còn đau chết đi được, thế mà không cần đền hả?
Vu Dịch nói.
- Nhưng… ngươi đang tống tiền đấy à, quy định của Hoa Hạ học phủ không cho phép điều này…
- Bây giờ, tội phạm Giang Nam ta xếp thứ nhất, trường học xếp thứ hai, hiểu không?
Trần Thư cúi xuống nhìn hắn ta, trên khóe miệng là một nụ cười đầy vẻ tà ác.
Vu Dịch không nhịn được mà nuốt nước bọt, bây giờ hắn ta đã hiểu rất triệt để rồi, con mẹ đây là sinh viên hả? Đây là kẻ cầm đầu tổ chức khủng bố thì có.
- Bụp!
Khi Trần Thư nói những lời gay gắt đó, một bàn tay đã đặt lên vai hắn.
Đôi đồng tử của hắn thu nhỏ lại, giật mình một cái.
Hắn có thể chắc chắn, ban nãy đằng sau hắn chẳng có ai cả.
Thế nhưng bây giờ thì lại xuất hiện một cách kỳ lạ thế này, chỉ có một khả năng thôi. Đó là tốc độ của người này nhanh quá, đến cả hắn cũng không thể cảm nhận dược.
Trần Thư mặt không biểu cảm, cười nói.
- Đương nhiên rồi, phí bồi thường tổn thất về tinh thần ban nãy là ta đùa thôi, làm nóng bầu không khí ấy mà.
- Trần Thư ta trước giờ vẫn luôn rất nghiêm chỉnh mà, ai mà lại phá vỡ quy tắc của trường là tôi không bỏ qua cho đâu.
Hắn đầy vẻ chính nghĩa, khác hẳn với vẻ ngông cuồng ban nãy.
- Tên tiểu tử nhà ngươi lật mặt nhanh đấy nhỉ.
Trần Thư từ từ quay đầu lại, một người nam trung niên mặc áo sơ mi màu trắng đang nhìn hắn, tự dưng hắn ta lại cười.
- Đại lão, ta nói thật cả mà.
Trần Thư cười gượng, nói.
- Trường học là nhà ta, phải yêu thương bảo vệ mọi người.
Mọi người đều quay ra nhìn, giác ngộ của nhà ngươi cao vậy sao?
- Phó hiệu trưởng.
Học trưởng phụ trách làm thủ tục nhập học lập tức đứng dậy, dáng vẻ cung kính vô cùng.
Những tân sinh viên khác cũng rất bất ngờ, thậm chí còn kinh ngạc đến mực hô ra thành tiếng.
Trong ánh mắt bọn họ đầy vẻ cung kính, ngưỡng mộ, không ngờ vào ngày đầu tiên nhập học mà đã gặp được nhân vật lớn thế này.
- Được rồi, tiếp tục làm thru tục nhập học đi nào.
Người trung niên đó gật gậ đầu rồi nhìn về phía Trần Thư, nói.
- Chú ý giới hạn nhé.
Nói rồi, lão rời khỏi nơi đó luôn.
- Đến mức hiệu trưởng luôn sao, bảo sao lại có sức ép đến mức đấy.
Trần Thư vỗ vỗ ngực, may mà hắn có khả năng tùy cơ ứng biến mạnh.
Vu Dịch cũng thở phào một hơi, nếu vì chen hàng thôi mà phải đền cả trăm triệu thì không phải là một trò đùa à?
Hắn ta đứng dậy, lườm Trần Thư trông rất đáng sợ, muốn nhận tài liệu khi nhập học rồi rời đi luôn.
- Đợi đã.
Trần Thư lên tiếng.
- Ngươi muốn đi luôn vậy sao?
- Ngươi còn muốn thế nào nữa? Hiệu trưởng ở ngay gần đây đấy.
Vu Dịch chỉ có thể lôi hiệu trưởng ra thôi, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, phải thoát được đã.
- Ngươi còn chưa xếp hàng mà, nhập học cái gì?
Trần Thư nói.
- Cút ra đằng sau xếp hàng đi.
- Ngươi đừng có quá đáng quá.
Hình như Vu Dịch biết hiệu trưởng đang ở gần đây nên cũng gan hơn.
Nói chi là ban nãy hiệu trưởng xuất hiện, khiến hắn ta tưởng phía trường học bênh hắn ta hơn nữa. Ai bảo hắn ta có một con Khế Ước Linh cấp SS chứ?
- Vu gia thành phố Bắc Nguyên, không phải là ngươi chưa nghe bao giờ đó chứ?
Hai mắt Vu Dịch hơi nheo lại, có vẻ uy hiếp, cuối cùng, hắn ta vẫn lôi gia thế của mình ra.
Trần Thư mặt đầy vẻ sợ sệt, nói.
- Ngươi là người của Vu gia sao?
- Bây giờ thì biết sợ rồi hả? Ngươi cứ liệu hồn đi.
Vu Dịch cười, quay người đi muốn đến lấy tài liệu nhập học của mình.
Ngay lập tức, lại là một cú đánh lén nữa.
- Phụt!
Túi phân Urea lại bị chụp lên người Vu Dịch, động tác cũng rất dứt khoát.
- Mẹ nó chứ.
Lòng Vu Dịch thấy hoang mang vô cùng, mẹ nó ngươi bị điên à? Sao lại đội cái thứ này lên đầu ta?
- Bụp.
Trần Thư đá một phát, Vu Dịch bị đá xuống cuối hàng.
- Xếp hàng tử tế cho ta không được lấy túi phân Urea xuống.
Trần Thư vỗ vỗ tay, nsoi.
- Chỉ cần ta chưa nhìn thấy mặt ngươi thì cũng có nghĩa là ta chưa bắt nạt người của Vu gia.
- ….
Mọi người há hốc mồm ra, logic kỳ quặc gì thế này?
- Mình đúng là một thiên tài.
Trần Thư rất hài lòng, gật đầu, đưa giấy thông báo nhập học của mình ra.
- Học trưởng, làm phiền học trưởng làm thủ tục nhập học cho ta.
- Ồ, ừm.
Học trưởng ngây ra từ ban nãy lúc này mới gật gật đầu, ánh mắt đầy vẻ kiêng kỵ, mẹ nó đây là một nhân vật ác liệt đấy.
Không lâu sau, học trưởng đưa ra một tấm thẻ học sinh màu xanh lam và một cuốn sổ tay học sinh nữa.
- Bạn học, ký túc xá của ngươi là phòng số 302 tòa 16.
Học trưởng lên tiếng giải thích.
- Ngoài ra thì tấm thẻ học sinh này chính là thân phận của ngươi, cũng có thể gọi là thẻ vạn năng, có ghi điểm học phần, khoản tiền tiết kiệm, tra được thông tin cá nhân và thành tích vân vân. Sau này ngươi sẽ hiểu tầm quan trọng của nó thôi.
- Còn nữa, ngày kia, toàn bộ tân sinh viên sẽ đến sân thể thao số một để tập hợp, cử hành lễ khai giảng.
- Ừm, cảm ơn nhé.
Trần Thư gật đầu, nhận lấy thẻ học sinh và sổ tay.
- Lão Vương, ngươi đưa học đệ đến ký túc xá đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận