Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1141: Đánh già xong lại đến nhỏ?

- Nói cái rắm!
Một đoàn người cưỡi Khế Ước Linh lập tức rời khỏi đây…
- Tiểu tử này…
Vẻ mặt An Đông kỳ quái, hiện giờ mới hiểu ra được ý tứ của Trần Thư, tên này là muốn đòi quà gặp mặt đây!

Phía đông Khởi Nguyên Đảo có từng dãy kiến trúc phong cách Hoa Quốc.
Tần Thiên thu hồi Khế Ước Linh của mình rồi nhìn sang Trần Thư.
- Ngươi muốn làm cái gì? Chúng ta tới để thi đấu chứ không phải để đòi quà!
Trần Thư cúi đầu xuống, thì thầm nói:
- Không xung đột…
Ầm!
Tần Thiên trực tiếp đá hắn một cái, nói:
- Vừa gặp đã đòi quà gặp mặt, có thể rụt rè một chút được không?
- Không phải ta đòi mà là Cơ Phong và A Lương, ta đã phê bình bọn hắn rồi!
- ?
Cơ Phong và A lương nhìn nhau, nhịn không được mà khóe mắt co giật, gặp phải một tên tội phạm như này chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
- Thủ đoạn của tiểu tử ngươi mà ta không nhìn ra được sao?
Tần Thiên trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Từ giờ trở đi, ngoan ngoãn chờ trong phòng cho ta, không được ra ngoài!
- Hiệu trưởng, ta còn muốn đi dạo Khởi Nguyên Đảo một vòng mà…
Trong mắt Trần Thư là vẻ cầu xin, vội vàng nói:
- Năm ngày này thật sự quá hành hạ người, lại không có cách gì giải trí, ta nhàn rỗi đến đau ruột rồi.
- Còn dám nói nữa?
Tần Thiên trừng mắt lườm hắn, vốn cho rằng ngày hôm sau sẽ đến được nhưng kết quả là lão sai rồi, vô cùng sai…
Không chỉ có tổ chức Ám Dạ ra tay mà mỗi tổ chức tội phạm còn lại đều khóa chặt Trần Thư, thậm chí cho Khế Ước Linh Vương Cấp xuất thủ!
Cho đến bây giờ, lão mới hiểu được sức ảnh hưởng của con hàng Trần Thư này…
Dựa vào dự đoán của Tần Thiên, e rằng tổ chức tội phạm toàn cầu đều tề tựu lại…
Nếu không thì làm sao lão có thể bị làm chậm trễ đến tận năm ngày.
- Tiểu tử, nói thật cho ta!
Tần Thiên nhìn hắn một cái, mặt mày đầy nghiêm túc:
- Có phải ngươi đào mộ tổ nhà người ta lên không?
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Hiệu trưởng, nhiều người như vậy, ta đi đào từng cái lên được à!
- Rất hiển nhiên, đa số mọi người đều coi trọng tiền truy nã…
Hắn sờ cằm, đoán chừng tiền thưởng của mình trong giới tội phạm đã cao hơn cả Hoàng Kim Ngự Thú Sư, nếu không cũng sẽ không hấp dẫn được nhiều người như vậy.
Trên thực tế, hắn vẫn đánh giá thấp bản thân…
Ba tổ chức tội phạm cùng nhau bỏ tiền, treo giải thưởng lấy mạng Trần Thư, số tiền đó đã có thể so với Vương Cấp rồi!
Trong lúc hắn bất tri bất giác đã tạo ra một kỷ lục…
- Haizz, thật không có cách nào.
Trần Thư lắc đầu nói:
- Là nhân vật chính diện bị phe phản diện nhớ thương cũng là chuyện bình thường.
- …
Mọi người đều cùng im lặng, vấn đề là ngươi cũng đâu phải chính diện…
Tần Thiên mở miệng nói:
- Được rồi! Trở về hết đi! Nghỉ ngơi cho tốt, chuẩn bị nghênh đón trận thi đấu thế giới!
Mọi người gật đầu, ào ào đều chọn một lầu các nhỏ rồi vào bên trong.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã tới ngày 30 tháng 6.
- Trần Bì, ra bốc thăm đi!
Trần Thư đang nằm ngủ thoải mái trên giường thì bị tiếng nói của Tần Thiên đánh thức.
- Sáng sớm mà bốc thăm cái gì…
Trần Thư lẩm bẩm một câu, sau đó lại lăn qua lăn lại.
Không bao lâu sau, Liễu Phong đi đến, nhìn Trần Thư ở trong chăn.
- Nhanh lên, hôm nay phải bốc thăm quyết định đối thủ của ngày mai!
- Không thể để buổi chiều bốc sao?
Trần Thư bất mãn lẩm bẩm:
- Ta buồn ngủ quá, tối hôm qua ta học tập đến nửa đêm đó.
- Học tập?
Liễu Phong bất ngờ, nói:
- Ngươi không cảm thấy hai chữ này phát ra từ trong miệng ngươi không được phù hợp lắm sao?
- Ta thật sự học tập mà, vẫn luôn ở đây nghiên cứu quy tắc thi đấu.
- Ngươi nghiên cứu cái đó làm gì?
- Tìm một lỗ hổng, xem có thể trực tiếp cầm luôn chức quán quân không!
- …
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, mẹ nó ngươi đúng là sáng tạo đấy!
- Nhanh rời giường đi, có lỗ hổng lớn bằng trời cũng phải rời giường bốc thăm trước!
- Không dậy nổi, đánh chết ta cũng không dậy!
Trần Thư quấn chăn lại, lựa chọn chầy bửa.
Liễu Phong thở dài, nói:
- Vậy ta sẽ đánh chết ngươi!
- ?
Trần Thư giật nảy mình, lập tức bật dậy…
Sau năm phút, một đoàn người tụ tập lại trên bãi đất trống ở trước ký túc xá.
- Hôm nay vẫn trực tiếp toàn cầu, chú ý hình tượng của các ngươi đấy.
Tần Thiên nhìn đám người phía dưới, nói:
- Nhớ kỹ! Các ngươi không chỉ đại diện cho chính mình!
- Không có vấn đề gì! Chúng ta sẽ chú ý!
Trần Thư lớn tiếng đáp, thân thể đứng thẳng tắp, trên mặt có nụ cười tỏa sáng hòa nhã.
Tần Thiên quay đầu nhìn lại, nói:
- Mẹ nó, vậy ngươi có thể trước tiên cất súng phóng tên lửa đi được không?
- …
Mọi người cùng nhìn lại, thậm chí cảm thấy lễ bốc thăm hôm nay sẽ không được yên tĩnh.
Nửa giờ sau.
Một đoàn người đi tới vị trí trung tâm của Khởi Nguyên Đảo, đứng sừng sững trên đài tỷ thí vô cùng to lớn. Mà bốn phía xung quanh có đủ các loại máy móc Phi Trùng, tiến hành trực tiếp toàn cầu.
Gần chục tỷ khán giả đều chú ý đến giờ khắc này hôm nay!
- Các ngươi đến phòng chờ tuyển thủ trước đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận