Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1443: Lam Tinh nổ tung, hai người cũng có thể sống sót (2)

Chỉ thấy chân trời đang có một Băng Phượng Hoàng to lớn đang phi hành.
Hai người trung niên nhân sánh vai tác chiến, ánh mắt ngắm nhìn tinh huy xa xa.
Chính là tổng đốc tỉnh Nam Thương cùng hiệu trưởng Hoa Hạ học phủ Tần Thiên!
Trong nháy mắt, hai người đã đi tới chỗ tinh quang.
- Tất cả giải tán đi!
Tổng đốc Nam Thương ngữ khí bình thường, nhưng không cho phản bác, khí thế Vương khiến cho trong lòng mọi người như bị đè ép một tòa núi lớn.
Di tích thuộc về tài nguyên tương đối hiếm thấy, đủ để cho Ngự Thú sư lột xác, đương nhiên do phía chính phủ khống chế, danh ngạch được lập ra ban thưởng cho người có đại công.
Tất cả mọi người im lặng không nói gì, trong lòng thở dài một hơi, hai tên Vương cấp trận thế thực tế quá lớn.
Lúc này, tổng đốc Nam Thương lại mở miệng nói:
- Mỗi người đều có thể tiến về cục tài nguyên lãnh chút phần thưởng.
Nghe xong lời này, tất cả mọi người thần sắc vui vẻ, ít nhất là có chút ban thưởng, ngược lại cũng không thua thiệt.
Vù vù vù vù ——
Lúc này, tinh quang trở nên càng thêm chói mắt, không gian thông đạo cũng ổn định lại.
- Lão Tần, còn đang suy nghĩ sao?
Tổng đốc Nam Thương không yên lòng nhìn về phía Tần Thiên.
- Lão Liễu cùng Trần Bì không có tin tức, ta quả thực không thể yên lòng.
Tần Thiên cau mày, vốn dĩ lão đang tìm đến tổng đốc Nam Thương hỗ trợ, cùng nhau đi tới cực Bắc chi địa tìm kiếm Trần Thư.
Kết quả không ngờ gặp được di tích xuất thế.
Bọn hắn là Vương cấp cách gần nhất, chỉ có thể chạy trước một chuyến đến 【 Thanh Nguyên sâm lâm].
- Xử lý xong di tích, ta và ngươi cùng tiến về cực Bắc chi địa.
Tổng đốc Nam Thương mỉm cười, nói:
- Không cần quá lo lắng, cho dù Trần Bì và Liễu Phong đó! Ta cảm thấy Lam Tinh bạo tạc, cả hai đều có thể sống sót…
- Điều này cũng đúng…
Tần Thiên gật gật đầu, nhưng trong mắt vẫn không thể buông bỏ được vẻ lo lắng…
Tin tức Cực Bắc chi địa bạo động đã truyền khắp toàn cầu.
Năm tên Vương cấp Ngự Thú sư dẫn đội, kết quả hai tên bị thương nhẹ, một tênn trọng thương, còn hai tên mất tích không thấy.
Tình huống thảm liệt như vậy thoáng chốc oanh động toàn cầu.
Thậm chí ngay cả truyền kỳ khế ước linh của liên minh Tự Do cũng xuất thủ, đáng tiếc nó chỉ giết được một quân vương, bởi vì không biết nguyên nhân gì mà bị nhốt, hai ngày sau đó mới thoát khốn.
Mà khi đó các hung thú đã sớm biến mất vô tung vô ảnh.
Tổng đốc Nam Thương nhẹ giọng nói ra:
- Thực ra ta cũng hoài nghi, đám hung thú kia bạo động là do Trần Thư làm ra…
- Có lẽ không phải đâu…
Tần Thiên suy tư nói:
- Quân vương hung thú Cực Bắc chi địa đã đạt tới hai chữ số!
- Nhưng hắn là Trần Thư đấy…
Tổng đốc Nam Thương lắc đầu, trong lòng không quá lo lắng.
Tần Thiên thật ra lo lắng quá sẽ bị loạn, chỉ cần Trần Thư và Liễu Phong liên thủ, Truyền Kỳ cấp chưa hẳn có thể giết bọn hắn.
Hắn ta mở miệng an ủi:
- Không chừng con hàng này hiện tại đã trở về, chỉ là đang nghỉ phép thôi…
Vù vù ——
Lúc hai người đang nói chuyện với nhau.
Tinh quang phía trước đột nhiên tỏa ra hào quang chói sáng.
Vương cấp khế ước linh của bọn hắn vây quanh thông đạo, đề phòng có người không muốn mạng xông vào.
Di tích đều có quy tắc khác biệt, yêu cầu điều tra rõ ràng sau đó mới có thể suy nghĩ vấn đề tiến vào.
Ầm!
Trong chốc lát, toàn bộ tinh quang tiêu tán, chỉ để lại một không gian thông đạo vừa ổn định lại.
Hai người Tần Thiên liếc nhau một cái, vừa bước ra một bước, kết quả phía sau lại xảy ra bất ngờ…
- Hả?
Ánh mắt của bọn hắn nhìn về phía thông đạo trước mắt, chỉ thấy trong đó xuất hiện một vòng màu vàng, tỏ vẻ có chút bất ngờ.
- Bên trong di tích có thứ gì đi ra sao?
Trong mắt Tần Thiên có chút không hiểu, căn cứ vào kinh nghiệm của lão, từ trước tới nay chưa từng gặp qua việc này…
Nhưng ngay lúc này, ánh sáng màu vàng kia không ngừng hướng về bên ngoài chen, dường như là bởi vì thông đạo mở không đủ lớn, khiến nó có chút khó nhọc.
- Một màn này…
Đôi mắt Tần Thiên khẽ động, bản năng đã có cảm giác quen thuộc.
Lão dường như đã từng thấy cảnh tượng này rồi…
Cùng lúc đó, quần chúng vây xem vẫn chưa đi xa ào ào quay đầu lại, ít nhất phải rõ ràng là bảo vật gì hiện thế.
Lưu Tiểu Minh ở phía xa xa lẩm bẩm:
- Sao ta lại cảm thấy thứ này giống như bệnh táo bón ấy nhỉ…
Một giây sau, Tần Thiên nháy mắt quay đầu, hai mắt dường như cũng đã có quang mang, nhìn chằm chằm về phía hắn ta.
- Đại… Đại lão, ta… Ta nói sai lời nào ư…
Lưu Tiểu Minh tâm thần kịch chấn, thậm chí không dám nhìn thẳng Tần Thiên, chỉ cảm thấy áp lực kéo căng.
Một giây sau, Tần Thiên vừa quay đầu, ánh mắt vốn dĩ đang lo lắng lại tràn ngập kinh hỉ cùng vẻ không thể tin nổi.
Nhờ hắn ta nhắc nhở, lão cuối cùng cũng nghĩ ra, di tích của 【 Băng Hỏa sâm lâm], đã từng xuất hiện một màn giống y như vậy.
Lúc ấy chính là Slime của Trần Thư…
- Chẳng lẽ lần này cũng chính là…
Trong mắt lão vừa có vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận