Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 385: Con mẹ nó kế hoạch thiên tài của ta bị người ta đoán được à? (1)

Hôm nay, Trần Thư sẽ phối chế ra thuốc xổ mạnh nhất!
- Không có hệ thống giúp, ca cũng làm được Luyện Dược Sư.
Trần Thư nhếch miệng cười, bỏ các loại dược tề vào trong cốc giữ nhiệt, không ngừng tiến hành các loại chiết xuất, loại bỏ.
Một đêm trôi qua, cho tới sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu vào.
- A.
Trần Thư ngáp một cái, không khỏi cảm thấy buồn ngủ.
Mà trên bàn phía trước hắn, chỉ còn lại một bình dược phấn nhỏ, hiện ra màu đen, nhìn một cái là biết không phải phàm phẩm.
Trần Thư hắc khà khà:
- Đừng nói là Ngự Thú Sư cơ sở, cấp Hoàng Kim cũng ỉa tới trời mờ đất tối!
- Thuốc này chỉ có trên trời, nhân gian có thể thấy được mấy hồi? Đặt tên cho ngươi là thuốc xổ hiệu tội phạm.
Trần Thư cười không ngừng, rụt rè cất bình thuốc đi.
Đây chính là lần đầu tiên hắn độc lập chế tạo dược tề.
Tuy có chút không đứng đắn, nhưng theo hắn, vẫn là một phát minh vĩ đại!
Trần Thư nằm xuống giường, vì chế tạo thuốc xổ, khiến hắn mệt nhọc vô cùng.
Nhưng vì sự phát triển của dược tề học thế giới, mệt một chút cũng có sao.
Trần Thư có cảm giác thành tựu, ngủ rất ngon.
Ban đêm, ngoài cửa truyền đến thanh âm thùng thùng.
- Nửa đêm còn gõ cửa?
Trần Thư vừa hay thấy bụng kêu vang, đứng dậy mở cửa phòng.
- Thẩm lão sư?
- Ngày kia chính là trận chung kết, nếu dám quên, chôn ngươi luôn ở phía dưới khách sạn Nam Thương.
Trần Thư gật đầu, trong lòng cân nhắc có nên cho Thẩm Vô Song chút thuốc xổ không?
Nhãn quang của hắn nhìn từ trên xuống dưới, lấp lánh quang mang tội phạm.
- Ngươi muốn làm gì?
Thẩm Vô Song cảm thấy nguy cơ, lập tức kéo giãn cự ly.
- Không có gì, không có gì.
Trần Thư nhếch miệng cười, rời khỏi khách sạn kiếm đồ ăn.
Ngày hôm sau, Trần Thư ở trong phòng khách sạn, tay không ngừng vê một lọ dược tề, trong mắt có quang mang chờ mong.
Hắn bấm điện thoại, rất nhanh liền có người bắt máy.
Thanh âm của một nam sinh truyền đến:
- Alo? Ngươi là?
- Chào, ngươi là bạn học Tạ Phong Ngữ à? Ta là Trần Thư!
Thanh âm của đối phương lập tức có chút hốt hoảng:
- Trần Thư của Nam Giang Thị?
Trần Thư đang muốn trả lời, di động truyền đến tiếng tút tút.
- Mẹ kiếp, có ý gì? Dập máy nhanh vậy.
Trần Thư không tin tà, lại gọi tiếp.
Cuối cùng, trải qua mười phút giằng co qua lại giữa hai bên, Tạ Phong Ngữ cuối cùng không gác máy nữa.
- Bạn học Trần Thư, ngươi rốt cuộc có chuyện gì?
Trần Thư vô cùng thành khẩn nói:
- Trận chung kết chính là hai đội chúng ta đánh nhau, Trần Thư ta luôn giữ nguyên tắc, hữu nghị số một, thi đấu số hai.
- Ờ, sau đó thì sao?
Thần sắc của Tạ Phong Ngữ không dao động, trong lòng chút cảnh giác.
- Buổi tối ta mời, hai đội ngũ chúng ta tụ tập một chút, coi như là kết giao bằng hữu.
Trần Thư cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình.
Thuốc xổ hiệu tội phạm của ta hôm nay sẽ đại triển thần uy!
Nhưng mà, câu trả lời của Tạ Phong Ngữ lại khiến hắn trợn tròn mắt, đối phương không ngờ trực tiếp cự tuyệt.
- Xin lỗi, chúng ta không có thời gian.
- Sao lại vậy, ăn một bữa cơm thôi mà. Chút thời gian này có thể giúp các ngươi đề thăng thực lực à?
Trần Thư thành khẩn nói, không ngừng dạy đối phương triết lý nhân sinh nào là ‘có thêm bằng hữu có thêm đường’, ‘ Ở nhà dựa cha mẹ, ra ngoài dựa tội phạm’, vân vân.
Cuối cùng Tạ Phong Ngữ thật sự là phiền quá, trực tiếp mở miệng nói:
- Lão sư của chúng ta bảo ta tránh xa ngươi, ngươi quá âm hiểm, chưa biết chừng lại làm ra chiêu số độc địa gì đó.
- ???
Mắt Trần Thư trợn to như chuông đồng, bộ dạng vô cùng ngây đơ.
Con mẹ nó kế hoạch thiên tài của ta bị người khác đoán được rồi à?
- Xin lỗi, nếu thật sự muốn tụ tập thì đợi thi đấu kết thúc cũng không muộn!
Tạ Phong Ngữ thấy đối diện trầm mặc, trong lòng đã cảm thấy được mùi âm mưu.
Tít ít.
Trong di động truyền đến thanh âm gác máy, Trần Thư mới tỉnh lại.
Lão sư nhà ai? Không ngờ lại không tín nhiệm phẩm đức của ta như vậy, quả thực chính là uổng cho người làm thầy!
Mấu chốt là còn con mẹ nó đoán đúng!
Trần Thư nghiến răng nghiến lợi, thì ra bạn hữu nhiều ngày như vậy đều làm tốn công vô ích?
- Có cần bỏ thuốc ở căn tin của Nam Thương Nhất Trung không.
Trong lòng Trần Thư có một ý tưởng tội ác, muốn tra tấn trường học đối thủ một chút.
Nhưng hình như không có ảnh hưởng đối với thi đấu, đội ngũ của Nam Thương Nhất Trung khẳng định là không ăn ở căn tin trường học.
- Đáng giận! Ta tức quá.
Trần Thư thở dài, cất bình thuốc đi, không chừng sau này có chỗ dùng.
Thời gian cả một ngày, Trần Thư đều hậm hực ở trong khách sạn.
Ngày 11 tháng 5, Trần Thư Thẩm bị Thẩm Vô Song cường hành đánh thức, hôm nay chính là trận chung kết được muôn người chú ý!
Bất kể là người làm nghề gì, đều vô cùng cảm thấy hứng thú với chiến đấu của Ngự Thú Sư.
Trên trình độ nhất định, hôm nay có nghĩa là trình độ đỉnh cấp của thế hệ trẻ tuổi tỉnh Nam Thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận