Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1750: A Không, ngươi thực sự tới rồi sao?

- Mẹ nó! Chạy thôi!
Hai đại giáo chủ thần sắc bối rối, trong lòng thầm mắng quyết sách của Giáo hoàng có khuyết điểm.
Trước mắt tội phạm, bọn hắn có thể đối phó được sao?
- Chạy thôi, chạy thôi!
Trần Thư cười hắc hắc cười, đi tới trên vai Tinh thần cự nhân, nói:
- Sa Hoàng truy sát ta thì thôi đi, mấy tiểu lâu la các ngươi cũng muốn giẫm một chân vào, thật sự không xem tội phạm ca ta là người đúng không?
Ầm!
Trong chốc lát, Tinh thần cự nhân lại đánh ra đại quyền, trực tiếp đánh cho hai Vương cấp kêu oang oang.
- Thoải mái quá…
Trần Thư cười hắc hắc, vẫn luôn bị Sa Hoàng truy sát khiến hắn đã rất tức giận!
Hiện tại, cuối cùng cũng tìm được hai bao cát gánh cục tức này!
Mà càng quan trọng hơn là, hắn muốn cho Cứu Thế giáo hội một bài học xương máu, bằng không mấy ngày kế tiếp sẽ có nguy cơ.
Trên người hai đại giáo chủ đang chảy máu, mà Tinh linh đang ở trong di tích lòng cũng đang chảy máu…
Trong lòng Tinh linh chỉ có một ý niệm:
- Xong, di tích sắp bị phá hủy rồi.
Năm phút sai.
Nội tâm của hai đại giáo chủ tràn đầy tuyệt vọng, đã lâm vào trong tuyệt cảnh.
Tinh thần cự nhân Vương cấp đỉnh phong cũng không phải là nhân vật bọn hắn có thể chống đỡ được!
Trong mắt Vương cấp nhị tinh giáo chủ đã có một quyết định, quát lên:
- Ngũ đệ, ngươi kiên trì một chút, ta trở về giáo hội tìm viện binh!
-???
Người được gọi là Ngũ đệ giáo chủ thần sắc kinh hoàng.
Mẹ nó nơi này cách giáo tổng bộ của giáo hội tận mười vạn tám ngàn dặm, tìm cứu binh cái rắm gì?
Không đợi đối phương trả lời, Vương cấp nhị tinh giáo chủ đã cưỡi Khế ước linh, quả quyết lựa chọn bán đứng đồng đội!
- Mẹ nó!
Giáo chủ bị vứt bỏ thấy một màn như vậy, nháy mắt ân cần thăm thân thiết nói…
- Lại giết được một Vương cấp nhất tinh, không thua thiệt…
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, không để ý đến người chạy trốn kia, mà bắt đầu toàn lực oanh sát giáo chủ trước mắt.
- Lão tử hận!
Đại giáo chủ quát một tiếng lớn, liên tiếp bị phản bội, khiến lòng hắn ta như tro nguội.
Cộng thêm hai Khế ước linh của hắn ta mất mạng, mà ba Khế ước linh khác bị thương tổn ít nhiều.
Lực chiến đấu của hắn ta đã rơi xuống đến đáy vực!
Ầm!
Lại là một trọng quyền đánh tới, lại lần nữa oanh sát một Khế ước linh của hắn ta.
Trong mắt đại giáo chủ tràn đầy sợ hãi, vội vàng nói:
- Đừng giết ta, toàn bộ Cứu Thế giáo hội sẽ toàn lực truy sát ngươi!
- Lời nói vô bổ như này có thể nói ít một chút được không? Làm ta cảm thấy giết ngươi cũng không có cảm giác thành tựu.
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, có thể thấy được con hàng này thần chí đã mờ mịt.
Grào!
Song quyền của Tinh thần cự nhân lại lần nữa ngưng tụ tinh quang, chuẩn bị hoàn toàn oanh sát đối phương!
Nhưng ngay lúc này, toàn bộ bốn phía hoang đảo nước biển cuồn cuộn dâng lên, hóa thành một đạo thủy lao khổng lồ bao trùm toàn bộ hòn đảo.
- Nhanh như vậy đã tới rồi sao?
Trần Thư phát giác được sức mạnh của Sa Hoàng, quay đầu nhìn một cái.
Thần sắc hắn khẽ giật mình, chỉ thấy trên mặt biển xuất hiện một đường nét di chuyển, giống như chia cắt thiên địa vậy.
Nhưng nếu nhìn kỹ, căn bản cũng không phải là đường nét gì, mà là vô số hung thú gom lại một chỗ!
Mà dẫn đầu là một con Cự Sa màu lục gầm thét, hai mắt đỏ tươi, tràn đầy sát ý lạnh như băng!
- Chạy trước đi…
Trần Thư nhìn đại giáo chủ trước mặt, sau đó không để ý tới nữa, ngược lại ra lệnh cho Tinh thần cự nhân đánh về phía thủy lao trên không.
Mất đi ba Khế ước linh, Vương cấp Ngự Thú sư đã là phế vật…
Rầm rầm rầm!
Không bao lâu, thủy lao liền đánh ra một đường vết rách.
Trần Thư thuấn di thoát khỏi sự truy sát của Sa Hoàng, đại đào vong của hắn lại sắp bắt đầu…
- Grào!
Trong nháy mắt, Sa Hoàng đi tới trên hoang đảo, nhìn nơi Trần Thư vừa ở lại.
- ...
Đại giáo chủ vừa nếm thử trận oanh kích thủy lao, ngước nhìn quái vật khổng lồ trên không.
Đây không phải là tồn tại hắn ta có thể chống đỡ!
Sa Hoàng chỉ liếc qua, nháy mắt khiến hắn ta như rớt vào hầm băng, thậm chí ngay cả hít thở cũng không thông.
Hắn ta run run mở miệng:
- Ta…
Ầm!
Sa Hoàng ngoác cái miệng rộng, nháy mắt nuốt hai Vương cấp Khế ước linh còn lại của hắn ta vào.
- Mùi vị không tệ..
Nó bẹp miệng một cái, tâm trạng miễn cưỡng tốt hơn một chút.
Một cột nước lao xuống, đến thẳng chỗ của đại giáo chủ, chuẩn bị diệt sát hết thảy!
Nhưng ngay lúc này, không gian vặn vẹo, cưỡng ép mang hắn ra khỏi nơi đây.
- Hả?
Sa Hoàng thần sắc cứng lại, trong mắt lại lần nữa nổi giận!
Lại là không gian Khế ước linh xuất thủ!
- Một ngày nào đó, bổn hoàng muốn giết toàn bộ không gian sinh vật trên đời!
Nó quát lên một tiếng lớn, mang theo phần lớn đội ngũ, lại lần nữa hướng về vị trí truy sát Trần Thư mà rời đi.
Vô số Vương cấp hung thú gầm thét, mỗi người phân tán ra một nơi, chuẩn bị bao vây tấn công Trần Thư!
Bởi vì Trần Thư oanh tạc, toàn bộ hải vực Lam Tinh đều bạo động!
Đồng thời, ngay cả thế lực cao đẳng hung thú công sát nhân loại cũng rút lui trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận