Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1050: Người chưa tới thì đạn hạt nhân tới trước rồi (2)

- Hơn nữa, hắn còn cầm đạn hạt nhân ném ta!
- Cái gì? Đạn hạt nhân?
Viêm Vương sửng sốt một chút, thoáng chốc đã ngẩn cả người.
- Quả nhiên là hắn !
Vũ nhếch miệng cười, nghe đến hai chữ “hạt nhân” thì cơ bản đã có thể xác định được rồi.
Lúc này, người người dần dần rời khỏi khu di tích, nhao nhao nói về tình hình của di tích với những người xung quanh.
Sau khi nghe thấy số lượng lớn Hoàng Kim Dược Liệu cùng với một khỏa vật liệu Quân Hoàn, ai nấy cũng đều không giữ nổi sự bình tĩnh, trên mặt hiện rõ vẻ tham lam.
Trên sân có khoảng hơn mười vị Hoàng Kim Ngự Thú Sư, thế nhưng không một ai trong số họ đút đầy dược tề thuộc tính chủ chốt cho các Khế Ước Linh cả.
- Bảo vật đều bị một người lấy đi hết rồi sao?
Viêm Vương nhíu mày, nháy mắt lại triệu hoán bốn con Khế Ước Linh ra.
Khí thế Vương Cấp tản ra, chấn động cả mọi người trên sân!
Nhưng hơn mười vị Hoàng Kim Ngự Thú Sư lại không hề có ý định nhượng bộ, bọn họ cũng liên tiếp triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra.
Nếu thật sự tranh đấu với nhau, một tên Vương Cấp chưa chắc đã là đối thủ của những vị Hoàng Kim Ngự Thú Sư này!
- Viêm Vương, như này đi, sao chúng ta không chia đều hết ra?
- Chia đều? Các ngươi xứng sao?
Thần sắc của Viêm Vương lạnh nhạt, lão ta quát lớn một tiếng:
- Bây giờ di tích do gia tộc Green bọn ta tiếp quản!
- Nếu vậy thì để xem ngươi có cái bản lĩnh này hay không!
Trong nháy mắt, tình cảnh trên sân dường như có chút không khống chế nổi!
Số lượng lớn Bạch Ngân Ngự Thú Sư đồng loạt triệu hồi Khế Ước Linh ra, muốn thừa cơ mà đoạt lấy bảo vật.
Mấy ngàn người trên sân đều đồng loạt dán mắt nhìn về phía Không Gian Thông Đạo ở phía trước, đợi chờ đoàn người của Trần Thư xuất hiện.
Hàng vạn con Khế Ước Linh đang án binh bất động chờ thời cơ, thậm chí có những con đã bắt đầu kỹ năng tích trữ sức lực rồi.
Vũ vẫn triệu hồi Cự Long ra, hắn ta nhìn bốn phía xung quanh một lượt tứ phía, trong mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Những người trong sân không có ai là đến từ Hoa Quốc cả.
Hiển nhiên, Trần Thư không có sự trợ giúp nào, bất luận như thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể sống sót mà rời khỏi.
Ngay lúc mọi người đã chờ đợi, một vật thể không rõ là gì xông ra khỏi lớp sương trắng.
Mọi người theo bản năng mà phóng thích kỹ năng ra, chuẩn bị đánh chết Trần Thư. Khiến cho tình cảnh càng thêm rối loạn thì mới là thời cơ tốt để kiếm hời.
- Đợi chút!
Viêm Vương cau mày, lập tức điều khiển Khế Ước Linh phóng xuất kỹ năng phòng ngự ra, dễ dàng chặn đứng các đòn tấn công của mọi người lại.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt những người còn lại đều có chút kiêng dè.
Thực lực của Vương Cấp còn hùng mạnh hơn nhiều lần so với tưởng tượng của bọn họ!
- Hả?
Viêm Vương cưỡi Cửu Đầu Hỏa Điểu, trong chốc lát đã xông thẳng về phía trước, tiếp nhận lấy vật vừa rồi.
Hóa ra là một túi phân Urea màu xanh lam!
- Bảo vật?
Các Ngự Thú Sư còn lại nhìn thấy cảnh trước mắt thì đều vội vàng tiến đến gần trước, lo rằng sẽ bị Viêm Vương nhanh chân đến trước.
- Cái thứ quái quỷ gì đây?
Viêm Vương liếc nhìn đám người đang tụ lại, cũng không để ý lắm.
Lão ta nhìn túi phân Urê, trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc. Lão ta cũng không quá hiểu tội phạm Nam Giang lắm.
Giờ này phút này, lão ta tìm thấy một tờ giấy dài dán ở mặt sau của chiếc túi.
Những người khác đều vây quanh lại, muốn tận mắt thấy rõ trên giấy viết những gì:
- Trứng may mắn, chào ngươi!
- Ta là tội phạm Nam Giang đến từ Hoa Quốc, có thể trở thành người đầu tiên nắm giữ được tờ giấy của ta, nói rõ rằng các ngươi là một người rất tài giỏi!
- Ta đồng ý dùng bảo vật của di tích để đổi lấy sự an toàn cho ta!
- Di tích bảo vật gồm: ba trăm gốc Hoàng Kim Dược Liệu , hai trăm cái Bạch Ngân Chân Bảo, một trăm cái vật liệu Quân Vương, hai quả đạn hạt nhân…
- Bảo vật nhiều như vậy sao?
Mọi người đồng loạt kinh hô ra tiếng, trong mắt tràn ngập sự tham lam, lý trí đã trực tiếp bị che lấp đi.
Nhưng cũng có người chú ý đến một nơi rất kỳ quái, hắn ta mở miệng hỏi:
- Di tích bây giờ tân tiến như vậy rồi sao? Còn ban thưởng đạn hạt nhân nữa à?
- Mẹ nó!
Trong lòng Vũ trẫm xuống, trong nháy mắt đã cưỡi Bạch Cự Long mà nhanh chóng kéo giãn khoảng cách.
- Hửm? Chạy cái gì?
Vẻ mặt của Viêm Vương cũng chấn kinh, lão ta cũng đã cảm nhận được nguồn gốc của điều không lành.
Lão ta vội vàng mở nó ra, đám người kia cũng đồng loạt vây quanh lại.
Trong túi không có bất kỳ bảo vật nào cả, chỉ có một túi chất lỏng nhỏ màu xám…
Đúng lúc đó, chất lỏng bỗng xuất hiện chất khí màu trắng mờ ảo.
Mặc dù không có ngọn lửa nào ập tới, thế nhưng nhiệt độ trong Dị Không Gian vẫn khiến cho dược tề bốc cháy…
Đồng tử của mọi người đều co rụt lại, trong tầm mắt chỉ thấy một luồng ánh sáng chói mắt!
Người chưa tới, đạn hạt nhân đã tới trước rồi!
- Bà mẹ nó!
Thần sắc mọi người đều chấn kinh, trong lòng đám người sợ hãi, lập tức để Khế Ước Linh xuất động bảo vệ.
Cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy bộ mặt thật của đạn hạt nhân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận