Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1761: Có ngươi, là phúc phận của ta…

- Thực lực ngươi bây giờ không yếu, không phải muốn cướp cái gì thì cướp cái đấy được sao? Ta cảm thấy lão đầu kia bảo vật nhiều!
-???
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, cách của ngươi là muốn đưa tiễn ta đúng không?
- Thôi bỏ đi, vẫn nên dựa vào mình thôi!
Trần Thư ngáp một cái, chậm chậm chìm vào giấc ngủ…
- Ngươi gia hỏa này…
Tiểu Tinh Linh nhìn Trần Thư, lầm bầm hai câu.
Bởi vì Trần Thư là ngủ không sau, hơn nữa duy trì ý thức của bản thân, ngược lại không ép nó thu về ngự thú không gian.
Nó móc ra xì gà, phun khói trắng trên mặt Trần Thư, trong lòng thoáng chốc hiểu ra.
- Ăn cơm rồi ngủ, đúng là Tinh linh sinh mỹ diệu…
Nó thu hồi vũ khí chuyên môn, nằm bên cạnh Trần Thư bên cạnh, đắp chăn mền cho mềm rồi nặng nề ngủ thiếp đi…
...
Rạng sáng ngày hôm sau.
Trần Thư đi đến trong nhà Đại Lực, giao Tiểu Tinh Linh cho hắn ta.
- Đại lực, tạm thời chăm sóc nó giúp ta.
Hai cánh Tiểu Tinh Linh khẽ động, đi tới trên bờ vai Đại Lực, trong mắt tràn đầy vẻ thèm thuồng ăn uống.
- ...
Sắc mặt Đại Lực trì trệ, thậm chí cảm thấy con hàng này muốn nuốt tươi hắn…
- Sao lại đột nhiên muốn ta chăm sóc nó?
Đại Lực ngơ ngác, sau đó hình như nghĩ đến cái gì, nói:
- Trần Bì, ngươi sẽ không… Thời gian không còn nhiều, đang bàn giao hậu sự?
-???
Trần Thư xạm mặt lại, ngươi muốn ăn đánh sao?
Hắn lườm Đại Lực một cái, nói:
- Con hàng này ầm ĩ muốn ăn mỹ thực, đương nhiên là cần nhờ ngươi.
- Như vậy sao…
Đại Lực vỗ vỗ ngực, thở dài:
- Hại ta mừng hụt.
- ...
Trần Thư khẽ nhếch miệng, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Hắn thở dài, nói:
- Đại Lực, ta một thân chính khí sao lại kết giao với một người xấu như ngươi chứ!
Đại Lực không nói gì thêm, chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn kỹ hắn, giống như muốn nói lại thôi.
- Được rồi …
Trần Thư bị nhìn chằm chằm có chút không dễ chịu, nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận