Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1715: Mua…một bài giáo huấn

Lão Kiều thần sắc sửng sốt. Hắn, mẹ nó đến cả chuyện này cũng nghĩ ra…
Ánh mắt quái dị nhìn hắn, nói:
- Nếu như ta đoán không nhầm, bằng hữu của ngươi là Trương Đại Lực?
- Hả…
Trần Thư cười khan vài tiếng, nói:
- Sao biết, mà hắn ta cũng chỉ là một tên đầu bếp, biết gì mà siêu độ.
- Được rồi, tùy ngươi.
Hắn ta lắc đầu, trong lòng không chút để ý, dù sao chỉ là một con vương cấp biến dị hung thú.
Hai đuôi Lôi thú khẽ vung vẫy, đang định chuẩn bị ăn tiệc, nhưng nhìn thấy Trần Thư lấy đi, nó cũng không thèm để ý.
Sau đó hai người tiếp tục đi sâu vào trong sào huyệt.
Chỉ cần không gặp phải Thú Hoàn thì không còn một con hung thú nào có thể cản bước bọn họ.
- Lại tới một con một con vương cấp biến dị hung thú, thật tốt …
Trần Thư khẽ nhếch môi, không nghĩ tới chuyến này lợi nhuận lại tăng thêm.
- Ồ?
Khuôn mặt hắn khẽ giật mình. Theo bản năng, ngước nhìn lên trời.
Phía trên, không biết từ lúc nào xuất hiện một vầng trăng tản ra ánh sáng màu tím, đang dần xua tán màn đêm.
- Ban đêm …
Lão Kiều nhìn lên, thần sắc bình ổn, có lẽ nhìn mãi cũng đã thành quen rồi.
- Bây giờ là ban đêm ?
Trần Thư ngơ ngác, mở miệng hỏi:
- Mẹ nó, buổi tối thì có trăng, ban ngày không chút ánh sáng hả ?
- Dị không gian, chuyện gì chẳng thể xảy ra…
Khuôn mặt Lão Kiều bỗng trở nên nghiêm trọng, nói:
- Tệ nhất chính là, tử nguyệt sẽ tăng lên sức mạnh của toàn bộ hung thú trong hắc ám không gian.
- Phạm vi tăng phúc lớn như vậy sao?
Trần Thư nhìn về phía tử nguyệt trên trời, phát giác được toàn bộ dị không gian đang thay đổi.
- Đi.
Hai người nhanh chóng tiến thẳng về khu vực trung tâm.
Khi lướt qua một ngọn núi nhỏ, thoáng nhìn xuống dưới hai người nhìn thấy vô số sinh vật đang nằm lộn xộn.
Ước tính lên tới hàng vạn sinh vật kỳ lạ mang hình dáng con người đang dần tụ tập về đây, chỉ khác là trên đầu có hai cặp sừng, tròng mắt màu tím, từ thân chúng phát tán ra từng luồng khí thế mạnh mẽ.
Mười con ác ma hung thú đứng đầu, bất ngờ đều là Vương cấp lãnh chúa!
- Bọn chúng là?
Trong lòng Trần Thư giật mình, không ngờ tới sẽ gặp được đại quân ác ma.
- Không cần phải để ý, ngươi cứ chuẩn bị tiếp tục tiến công Hắc Ám thành.
Lão Kiều lắc đầu, không chút bận tâm, nói:
- Hơn nữa đây cũng chỉ là một nhánh nhỏ, thường thì trong một đội quân ác ma có tầm bốn đến năm nhánh như thế này.
- …
Từ xa Trần Thư nhìn cả đám ác ma, trong lòng cũng dần suy đoán được thực lực của hắc ám không gian.
Nghĩ đến Hắc ám thành chắc chắn cũng không đơn giản, cho đến nay nơi này đều có thể sừng sững không ngã, thậm chí còn có thể thừa sức tiêu diệt được toàn bộ hung thú xung quanh Tự Do châu.
- Cái đó, Kiều ca …
Trong mắt Trần Thư suy tính. Vờ hỏi thăm dò, nói:
- Hiện tại ta có thể trực tiếp rời đi không? Hay là nhiệm vụ của ta thất bại? Huyết mạch châu ta không lấy cũng được.
- ???
Hai mắt lão Kiều quay lại nhìn Trần Thư, như muốn nói, mẹ nó chắc hắn đang giỡn.
- Vậy ta mua hoàng kim quân vương kỹ để làm gì?
- Mua…một bài giáo huấn.
- ….
Lão Kiều không đáp, chỉ là cặp mắt nhìn chăm chú Trần Thư.
Phía dưới, hai mắt Lôi thú bỗng nhiên xuất hiện từng tia lôi điện, hình dáng giống như chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng xuất thủ.
- Đừng kích động …
Trần Thư vội vã xua xua hai tay, nói:
- Thử một lần, chúng ta đi thử một lần, sau đó bàn tiếp.
- Như vậy còn tạm được.
Hai người cưỡi lôi thú, trực tiếp bay qua vô số hung thú đang tụ tập bên dưới.
Chớp mắt đã qua một ngày.
Hoàn cảnh xung quanh cũng không thay đổi nhiều, chỉ khác là tần suất gặp phải hung thú đẳng cấp cao nhiều hơn.
- Hình như chúng ta càng ngày càng đi xuống dưới?
Nhìn qua mênh mông bình nguyên, phạm vi như không có điểm cuối, hắn cảm thấy đường đi càng ngày càng lõm xuống dưới.
- Đúng vậy.
Lão Kiều gật đầu một cái, nói:
- Địa hình của Sào huyệt ác ma giống như một vực sâu, chỉ là do quá rộng lớn, cho nên khiến hắn phán đoán sai lầm là đang ở trên bình nguyên.ư
- Thì ra là vậy …
Trần Thư gật đầu một cái, trong mắt thoáng chút kinh ngạc.
Đúng lúc này, bên kia lôi thú lần nữa ra tay, chỉ một chiêu đã tiêu diệt một con ác ma vương cấp lãnh chúa.
Không Gian Thỏ lập tức xuất hiện, thu thi thể vào trong không gian của mình.
Chủ nhân đã có mệnh lệnh, lôi thú nhìn qua cũng không tranh giành, dù sao cũng chỉ là một món ăn vặt.
Đến ngay cả huyết mạch châu nó còn bỏ qua được, huống hồ gì là thi thể một con hung thú.
- Kiều ca, tôi sẽ siêu độ cho bọn chúng thật tốt…
Trong lòng Trần Thư vui vẻ, ai nhặt được đồ tốt mà không vui chứ?
Lão Kiều liếc nhìn hắn, nói:
- Ta cảm thấy càng sớm cứu được Kiều Na, chính là siêu độ tốt nhất cho bọn chúng.
- …
Khuôn mặt Trần Thư cứng lại, hai chuyện này có liên quan tới nhau sao…
Ngay tại lúc này, nét mặt lão Kiều bỗng thay đổi, nói:
- Nó sắp tới!
Trần Thư lập tức trở nên nghiêm túc, hai mắt nhìn kỹ xung quanh, trong mắt tràn ngập cảnh giác.
Thú Hoàng! Đây là kẻ đứng đầu trên chuỗi thực vật!
Hơn nữa đầu óc nó không bị điên loạn như Cửu Vĩ Hồ, loại sinh vật này, trí thông minh không hề thua kém con người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận