Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 530: Ta chuẩn bị thành lập một xã đoàn tội phạm

- Đại gia, tạm thời cho ngài cái này!
- Ừ?
Vương đại gia quay đầu nhìn lại, trong mắt có chút kinh ngạc.
- Tân sinh? Không tệ đâu!
Vốn hắn còn tưởng rằng ba người là tân sinh nên nhất định sẽ bị đánh đuổi.
Kết quả, thế mà lại là lão sinh Vu Giang bị lôi ra ngoài trước!
- Khiêu khích ta, hiệu trưởng đến cũng phải bị khiêng ra ngoài thôi!
Trần Thư bình tĩnh khoát tay áo, phong thái tội phạm lộ ra!
- Alo! Hiệu trưởng Tần, nơi này có một học sinh…
- Đại gia!
Trần Thư giật mình, khóe miệng giật giật.
Mẹ nó, ngươi không nói vũ đức à, trước mặt lại chơi trò mách lẻo!
Đại gia lắc đầu, thu hồi điện thoại di động lại rồi nói:
- Nếu muốn chết thì ít nói thôi, biết chặt chém không hả?
- Ta sai rồi, đây không phải là khoe khoang sao…
Trần Thư cười gượng một tiếng, xoay người trở lại ký túc xá.
- Tiểu tử này…
Vương đại gia lắc đầu, về phần Vu Giang bên cạnh, hắn căn bản cũng không hề để ý. Chỉ là bị đánh ngất xỉu mà thôi, loại chuyện này ở Học Bá Lâu rất thường xuyên xuất hiện.
...
Trần Thư trở lại ký túc xá, ba người cứ như không có chuyện gì xảy ra cả.
Trong tay hắn cầm một bình dược tề màu xanh lam, trong đầu xuất hiện tiếng hệ thống nhắc nhở.
【 Hiệu quả cấp tông sư ngoài định mức: Hiệu quả tê liệt của kỹ năng thuộc tính lôi điện tăng lên 100%! Một Khế Ước Linh chỉ có thể sử dụng một lần! 】
Trần Thư hơi ngẩn ra, tuy rằng không phải tăng cấp bậc kỹ năng, nhưng hiệu quả vẫn vô cùng cường đại.
Đáng tiếc là chỉ có thể uống một bình, bởi vì độ thuần thục của cùng một loại dược tề là giống nhau nên hiệu quả cấp tông sư chỉ có thể có hiệu lực một lần.
Cho dù hắn lại chế tạo ra Dược Tề Lôi Điện ở các cấp bậc khác nhau cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Trần Thư rót Dược Tề Lôi Điện vào Husky, bắt đầu phối trí các dược tề còn lại.
Phần lớn đồ giám dược tề của hắn đều thuộc về cấp đại thành, có thể nuốt thêm một lượng 25%, đây lại là sự tăng lên không nhỏ rồi.
...
Bởi vì ngày hôm sau không có lớp nên Trần Thư ngủ thẳng đến trưa.
Độ khó khi chế tạo dược tề Hắc Thiết Cấp tăng vọt, trên cơ bản mỗi lần điều chế đều cần hơn một giờ, cực kỳ hao phí thời gian.
- Chào buổi sáng!
Trần Thư ngáp dài, rời khỏi phòng.
- Mới sáng sớm mà hai người lại xem phim này?
Miệng Trần Thư khẽ mở ra, chỉ nghe thấy trên TV không ngừng truyền đến âm thanh ‘Makabaka’.
- Giữ vững sự ngây thơ!
Hai người xem say sưa, vô cùng nghiêm túc mà nói.
- Đúng rồi, Trần Thư, nghe nói sắp huấn luyện quân sự rồi, ngươi biết không?
- Trời nóng như vậy, huấn luyện quân sự là muốn lấy mạng người à! Địa điểm huấn luyện quân sự là ở Ngự Thú quán số mấy đấy? Ta chuẩn bị làm chút cống hiến cho tân sinh đây…
Tròng mắt Trần Thư chuyển động, lấy ra một bình dược tề màu xám tro trong tay, vuốt ve thân bình.
- Đây là cái gì?
Vương Tuyệt nhìn về phía dược tề, cảm giác có chút mới lạ.
- Ừm?
Thân thể A Lương lại chấn động, theo bản năng nhận ra được nguy cơ, trái tim cũng đập thình thịch.
- Cái thứ gì vậy?
- Thứ đồ nhỏ không đáng nhắc tới!
Trần Thư lắc đầu, trong mắt tràn ngập quý trọng. Đây chính là căn cơ vững chắc của tội phạm Nam Giang đó.
Vương Tuyệt có chút ngây ngốc, mở miệng hỏi:
- A Lương, ngươi có đến mức sợ hãi như vậy không?
- Ta cảm thấy đó không giống như một thứ đứng đắn!
Trực giác của A Lương nói cho hắn biết, thứ đồ chơi này rất nguy hiểm!
- Đúng rồi, địa điểm huấn luyện quân sự là ở Dị Không Gian, liên quan gì đến Ngự Thú Quán của trường chứ?
- Cái gì? Dị Không Gian!
Trần Thư lập tức đứng bật dậy, trong mắt lại lóe lên hào quang.
- Làm sao vậy?
Vương Tuyệt mở miệng nói:
- Dựa theo lệ cũ năm trước, huấn luyện quân sự được tiến hành trong cứ điểm của Trấn Linh Quân ở Dị Không Gian.
- Không có gì, có chút hưng phấn…
Khóe miệng Trần Thư nhịn không được mà nở nụ cười, hắn hỏi:
- Khi nào xuất phát?
- Còn mấy ngày nữa, kích động đến như vậy sao?
- Ngươi không hiểu đâu!
Trần Thư lắc đầu, vừa có thể kiếm được đại lượng tài nguyên, vừa có thể thỏa mãn tâm lý tội phạm của mình.
Hơn nữa còn hợp lý hợp pháp, đi đâu tìm được chuyện tốt như vậy chứ?
Vương Tuyệt hoàn toàn không biết vì sao Trần Thư lại hưng phấn như vậy.
Hắn ta mở miệng hỏi:
- Hôm nay đã bắt đầu có xã đoàn chiêu tân binh rồi, các ngươi có tham gia không?
- Xã đoàn?
Trần Thư nhíu mày, mở miệng nói:
-Vừa vặn không có việc gì làm, đi xem một chút!
Ba người thu dọn xong, rời khỏi ký túc xá, đầu tiên là đến căn tin ăn cơm trưa, sau đó lại đi tới đường phố chiêu tân binh của xã đoàn.
Chỉ thấy lúc này, đường phố đã có vẻ cực kỳ náo nhiệt, hơn mười xã đoàn bày bàn ra, muốn chiêu mộ thành viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận