Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1648: Không đủ biến thái, giới hạn trí tưởng tượng của bọn họ…

- Được rồi, nếu như thực lực của ngươi có thể đạt tới trình độ này, ngươi đương nhiên sẽ hiểu được rõ ràng.
Lão gia tử cười cười, nói:
- Nếu không có việc gì nữa, tiểu tử ngươi trở về Lam Tinh đợi trước đi, ta phải lập kế hoạch câu cá cho tốt.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, ông lão người thật sự muốn câu sao…
- Ờ thì, còn một việc nữa!
Hắn nhanh chóng nói:
- Lúc trước chính phủ giao cho ta nhiệm vụ, một con Bạch Ngân Quân Vương là sẽ được mười vạn điểm tích lũy Hoa Hạ, giờ con tính không…
- Đương nhiên còn!
Lão gia tử gật đầu nói:
- Ngươi cứ việc tới chỗ chính phủ trao đổi, hơn nữa vật liệu Quân Vương, thì chính phủ sẽ thu mua dựa theo giá cao nhất.
- Vậy thì được.
Trần Thư cười gật đầu, chỉ cần lão gia tử lên tiếng, vậy thì không có bất ngờ.
- Còn nữa, ta có thể đổi bảo vật với người không? Đồ ở kho tàng của chính phủ thật sự là không thích hợp với ta…
- Hả?
Lão gia tử hơi giật mình, sau đó nở một nụ cười khó giải thích, nói:
- Đồ của ta không rẻ đâu, ngươi chắc chứ?
- Không sao cả, dù đắt đến đâu cũng được.
Trần Thư lại gật gật đầu, bây giờ hắn đã có bốn trăm tỷ, chỉ lo không có bảo vật.
Một người nổi tiếng đã từng nói, tiền thật ra không dùng đến, chỉ là một phương thức ở bên cạnh người…
- Được, nếu như ngươi muốn, có thể đến tìm ta!
Lão gia tử gật đầu nói:
- Mặt khác cũng phải nhắc nhở một chút, hai khối chân bảo vừa rồi ở chỗ ta có giá bán là sáu mươi tỷ một khối.
- ?
Thân thể Trần Thư run lên, tâm tình vốn bình tĩnh giờ lại trở nên hỗn độn.
Đùa gì vậy?
Dù sao nó cũng là Chân Bảo thuộc tính Không Gian, đắt một chút cũng là chuyện bình thường, nhưng cũng không thể quá đắt chứ!
- Đại lão, giá thị trường của Hoàng Kim Chân Bảo là… mười tỷ.
- Ta biết mà.
Lão gia tử gật gật đầu, thản nhiên nói:
- Ta không theo thị trường.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, ôi đệt, mẹ nó đây không phải là một hắc điếm thanh khiết hả?
- Có câu gọi là, đầu cơ kiếm lợi.
Lão gia tử cười gật gật đầu, nói:
- Thị trường thế nào không liên quan gì đến ta. Nếu ngươi cảm thấy đắt thì có thể khiếu nại ta với các bộ phận liên quan.
- ...
Vẻ mặt Trần Thư sững lại, bộ phận nào mà dám quản đến đến người?
Trên thực tế, e rằng toàn bộ Lam Tinh chỉ có lão gia tử mới có những bảo vật này, quả thật là có thể tự mình định giá.
- Được thôi…
Trần Thư cúi đầu, dù thế nào đi nữa, ít nhất quyền trao đổi đã được mở ra, có thể đổi bảo vật ở chỗ của lão gia tử.
- Lão gia tử, vậy ta đi trước đây.
Trần Thư không ngừng suy tính trong lòng, cùng lúc đó xoay người rời đi.
Lão gia tử nhắc nhở:
- Trên người không có mấy trăm tỷ, tốt nhất là đừng đến tìm ta.
- Ồ.
Trần Thư gật gật đầu, bóng lưng từng bước đi xa chỗ này.
- Tiểu tử này…
Đôi mắt thâm thúy của lão gia tử có vẻ suy tư, đây là Hoàng Kim Cấp đầu tiên tới tìm lão đổi bảo vật.
- Ôi, lại muốn bắt đầu bồi dưỡng một con Thôn Kim Thú rồi.
Mặc dù lão có rất nhiều bảo vật, nhưng qua nhiều năm, những cường giả hàng đầu của mỗi thời đại đều do lão đích thân bồi dưỡng, thực sự cũng đang dần tiêu hao.
Bây giờ lão ta chỉ có thể định giá cao hơn một chút, nếu không sớm muộn gì cũng phải chuộc lại.
Xét cho cùng, điểm tích lũy Hoa Hạ đối với lão mà nói thì không có ý nghĩa gì, và việc trao đổi chỉ là để bồi dưỡng thế hệ cường giả mới.
Ánh mắt của lão gia tử hiện lên vẻ mong đợi, tự nhủ rằng:
- Hi vọng tiểu tử nhà ngươi có thể quyết chí tiến thủ, phá vỡ gông cùm xiềng xích, thành tựu truyền kỳ…
...
Trên Lam Tinh.
- Ôi, đại chiến không liên quan gì đến ta, lại biến thành kẻ đầu đường xó chợ rồi…
Trần Thư lắc đầu, bây giờ không thể đi săn Bạch Ngân Quân Vương, hắn đã bị Thú Hoàng theo dõi.
Lần trước chỉ là phân thân của Thú Hoàng, vẫn chỉ là chuyện nhỏ, nhưng lần tiếp theo đây chỉ sợ là trọng quyền xuất kích
Mà đám người Tần Thiên lại không có ở đây, hắn không thể ứng phó được..
- Trước tiên tới chỗ chính phủ đổi điểm tích lũy đã.
Trần Thư cưỡi lên Slime đi thẳng đến Ngự Long Vệ tỉnh Nam Thương.
...
- Làm phiền cho ta giao nhiệm vụ.
Trần Thư tìm tới người phụ trách cao nhất, thuận lợi lấy được ban thưởng nhiệm vụ lúc trước của chính phủ.
- Ngạch số quá lớn, phải một lúc nữa mới đến sổ sách, chờ một chút.
Người phụ trách tiến hành xử lý với tràn đầy nụ cười, nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc.
Bốn mươi mốt Quân Vương, con hàng này đúng là hung ác quá!
- Không sao, ta sẽ đợi ở đại sảnh.
Trần Thư khẽ mỉm cười đi tới sảnh tầng một của ban ngành.
Cùng lúc đó, hắn bình tĩnh đặt điện thoại xuống bàn, bên cạnh là một chiếc loa khổng lồ.
- Hả?
Bộ trưởng Ngự Long Vệ của địa phương thoáng chốc như không biết, đây là muốn làm gì?
Nhưng ngay sau đó, hắn đã hiểu ra.
Chỉ nghe thấy một giọng nói lớn xuất hiện, vang vọng khắp hội trường:
- Ting! Tài khoản của ngài đã được chuyển điểm tích lũy Hoa Hạ: Bốn trăm mười vạn.
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận