Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1061: Còn dám tấn công Liên minh Tự Do sao?

Một tiếng sau, cuối cùng thì cả nhóm cũng đã tìm ra một đàn Lam Sắc Phi Ngư đang bơi lượn lờ lang thang, con hung thú đầu đàn có đến sáu con mắt, nó còn có một cái tên khác là Lục Nhãn Phi Ngư.
- Hắc Thiết Lãnh Chúa à? Thôi tạm chấp nhận vậy.
Trần Thư lẩm bẩm nói vậy. Dù sao thì chỗ này cũng khá gần với Liên minh Tự Do, không có khả năng vẫn còn tồn tại hung thú nào mạnh mẽ cả.
- Lên nào!
Thỏ Không Gian kích động mà lắc lư củ cà rốt khổng lồ trong tay.
Lục Nhãn Phi Ngư đang bơi lững thững, bỗng nhiên nó cảm thấy lạnh sống lưng, một loại dự cảm không may lập tức ập đến.
Là một Lãnh Chúa, nó vẫn có thể làm ra phản ứng cơ bản được.
Một giây sau, nó lắc đuôi cá, muốn lao thẳng vào trong biển.
Nhưng ngay lúc nó vừa lặn xuống, đuôi cá đột nhiên bắn ra máu rồi lan ra thành hình bông hoa, cảnh tượng vô cùng kỳ dị.
- Á đù!
Ba người A Lương nuốt một ngụm nước bọt. Đây quả thực chính là Cấm Thuật Thiên Niên Sát mà!
- Vù vù ~
Mặt mũi Thỏ Không Gian vô cùng hưng phấn, nó định đánh thêm một đòn nữa nhưng lại bị Trần Thư cưỡng ép triệu hoán trở lại.
Hắn chỉ muốn khiến cho đối phương nổi giận chứ không phải muốn mạng của hung thú.
- Rút lui!
Trần Thư cưỡi Slime, dứt khoát quyết định rút lui!
- Gào gào!
Hai mắt Phi Ngư Lãnh Chúa đỏ rực, giống hệt như lúc bị trúng Dẫn Dụ Dược Tề vậy.
Không thể không nói, sức chiến đấu của Thỏ Không Gian không mạnh, nhưng một số khía cạnh lại có tác dụng rất đặc biệt.
Hai ngày trôi qua trong nháy mắt, vùng biển phía đông Liên minh Tự Do dần trở nên hỗn loạn.
Đủ loại hung thú vốn rời rạc nay lại tập hợp lại với nhau mà bắt đầu truy đuổi tội phạm chọc cúc hoa trong giới hung thú!
Vì để cho Thủ Vọng Giả của Liên minh Tự Do có việc làm, Trần Thư đã vô cùng tri kỷ mà đi đến vùng hoang vu xa xăm trong Dị Không Gian để dẫn số lượng lớn hung thú mạnh mẽ ra.
Chỗ này có loạn hay không là do tội phạm quyết định…
...
- Hả? Có đàn hung thú sao?
Một Thủ Vọng Giả của Liên minh hơi ngẩn người, chỉ thấy trước mặt hắn ta xuất hiện một đám hung thú lang thang.
Hắn ta triệu hoán ba Khế Ước Linh còn lại ra, phóng ra sự uy nghiêm, chuẩn bị đuổi bọn chúng đi.
Nhưng đúng lúc này, các hung thú ở dưới lại đỏ ngầu hai mắt mà gào thét, cứ như nhìn thấy kẻ thù giết cha vậy, thế mà bọn chúng lại chủ động tấn công về phía hắn ta!
- Đậu má? Tình huống gì thế này?
Hắn ta lập tức ngây ngẩn cả người. Mình là Hoàng Kim Ngự Thú Sư đấy, bọn hung thú trước mắt này bị điên rồi à?
Gào!
Tiếng thú gào thét vang vọng lại thu hút các hung thú ở nơi xa khác.
Có thêm rất nhiều hung thú với hai mắt đỏ ngầu bơi tới, hoàn toàn không để ý đến khí thế Hoàng Kim của đối phương.
Đi mãi mà không tìm thấy hung thủ khiến cho các hung thú vô cùng nóng nảy, vừa nhìn thấy người là ngay lập tức tiến lên, không hề sợ hãi một chút nào cả.
Chỉ trong tích tắc, một Hoàng Kim Ngự Thú Sư lại rơi vào trận chiến mà bị trì hoãn thời gian…
Tuy việc hung thú xuất hiện với số lượng lớn không quá nguy hiểm, nhưng chung quy vẫn tiêu hao sức lực của các Thủ Vọng Giả.
Kế hoạch của Trần Thư đã có hiệu quả, làm giảm năng suất tìm kiếm của các Thủ Vọng Giả.
...
- Hung thú lại tới nữa này!
Vẻ mặt Trần Thư tươi cười mà cưỡi Tiểu Hoàng phóng khoáng rời đi.
Mà ở phía sau bọn họ có một Dị Không Gian Thông Đạo, trong đó đang liên tục có các loại hung thú tràn ra.
Các Lãnh Chúa đầu đàn đều lộ vẻ đau đớn, cảm thấy bị sỉ nhục tới từ linh hồn, trong lòng tràn đầy hận ý đối với tên tội phạm chọc cúc hoa trước mặt.
- Vẫn là phải dựa vào chính mình thôi.
Trần Thư cảm thán:
- Muốn bắt ta à, kiếp sau đi nhé!
Thời gian dần trôi qua, số lượng hung thú lang thang ở Hải Vực càng ngày càng tăng, Thủ Vọng Giả của Liên minh đều bị kéo đến ngăn chặn.
Trong lúc nhất thời, thậm chí đến cả bọn họ cũng không biết rốt cuộc là mình tới đây để bắt tội phạm hay là tới đây để dọn dẹp hung thú nữa.
Nhưng vì đã kéo dài thời gian quá lâu nên cuối cùng thì phía chính phủ của Liên minh cũng đã phái cường giả đến.
Trên bờ biển phía đông của Liên minh, một người trung niên mặc trang phục bình thường đang đứng ngắm biển lớn, dáng vẻ của Khế Ước Linh ở bên cạnh hắn ta vô cùng dữ tợn, khí thế cũng rất đáng sợ.
Hiển nhiên đây là một vị Vương Cấp!
Người trung niên có mái tóc vàng, hai mắt vô cùng thâm thúy. Hắn ta quay đầu nhìn sang phía người mặc đồng phục phía chính phủ của Liên minh bên cạnh rồi hỏi:
- Đường đường là một đại quốc mà lại bị một đám tiểu quỷ làm cho chật vật như vậy à?
Nhân viên phía chính phủ tự giễu mà nói:
- Đại nhân, bọn họ thật sự rất gian xảo!
- Bất tài thì cứ nói thẳng ra là bất tài luôn đi!
Vẻ mặt người trung niên bình thản mà hỏi:
- Ngươi có chắc bọn họ đang ở Hải Vực phía trước không?
- Có thể xác định là như vậy! Nhóm người này vẫn chưa rời đi, hơn nữa hình như đám hung thú nổi điên cũng có liên quan đến bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận