Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1647: Lão gia tử khôi phục đỉnh phong (2)

Trong giây lát, đôi mắt của hắn như phát sáng, quả nhiên lão gia tử là một bảo khố di động!
Lúc này, Ám Vương và Chu Tước chia nhau mỗi người uống một nửa bình dược tề trị thương, một luồng lực lượng thần bí chảy xuôi vào trong, chữa lành thương thế từ linh hồn.
Không lâu sau, thần thái của hai Khế Ước Linh Truyền Kỳ trở nên sáng bừng, dường như trạng thái đã có bước chuyển mình mạnh mẽ.
- Đúng là đồ tốt.
Lão gia tử cong môi, có điều không hỏi Trần Thư lý do có được dược tề.
Mỗi người đều có bí mật của bản thân…
Lão chỉ cần biết, Trần Thư là tội phạm Nam Giang ở Hoa Quốc là được.
Trần Thư nhanh nhảu hỏi thăm:
- Khỏi hẳn chưa?
Bất kỳ một Khế Ước Linh Truyền Kỳ nào cũng đều có liên quan mật thiết đến vận mệnh của Lam Tinh.
Lão gia tử cười đáp:
- Còn một chút vết thương tinh thần, nhưng mà đã tốt hơn rất nhiều so với lúc trước rồi.
- Vẫn chưa khỏi hẳn ư?
Trần Thư nhíu mày, dường như hạ quyết tâm, lấy ra một vật thần bí trong suốt.
Thoáng chốc, một luồng lực lượng linh hồn khủng khiếp tỏa ra!
Đó là bản nguyên chi lực của Hồn Long Hoàng!
- Ồ? Đây là?
Lão gia tử giật mình, trong mắt ánh lên nét suy tư.
- Là lực lượng Hồn Long Hoàng sao?
Đôi con ngươi đen kịt của Ám Vương lóe lên sự ngạc nhiên, hỏi:
- Ngươi gặp được nó phải không?
- À… Nó là Hồn Long Hoàng à? Là phân thân của Lam Long kia.
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Nó muốn gây phiền phức cho ta, nhưng chỉ là một con Vương Cấp Nhị Tinh mà thôi, đã bị ta đập chết rồi.
- …
Lão gia tử không tin hắn ba hoa chích chòe, nhớ đến một đoàn người Tần Thiên vừa đến cùng hắn thì trong lòng đã có câu trả lời.
Có vẻ con hàng này đã ám toán Hồn Long Hoàng rồi…
Trần Thư cong môi, nói:
- Lão gia tử, cộng thêm cả nó vào là có thể khỏi hẳn chứ?
- Lúc này tiểu tử ngươi lại hào phóng thế cơ à?
Lão gia tử nhướn mày, dĩ nhiên đã có sự cảnh giác, không phải là cái bẫy đó chứ?
Trần Thư nhún vai, đáp:
- Lão gia tử, nghe ta nói, cảm ơn ngài, nhờ có ngài…
- Im miệng!
Thần sắc lão gia tử trầm xuống, không biết tại sao lão lại có cảm giác muốn một tay bóp chết con hàng này.
- Được rồi…
Trần Thư nhún vai, nghiêm túc nói:
- Chỉ là ta hy vọng Hoa Quốc không bị tấn công, ta là vì chính bản thân và người nhà mà suy tính.
Đôi mắt lão gia tử thâm trầm tiếp lời:
- Không cân nhắc đến người bình thường sao?
- À… cũng có nghĩ đến.
Trần Thư bày ra vẻ thản nhiên thừa nhận, nếu đủ lực thì hắn sẵn sàng tham gia.
Đúng lúc này.
Ám Vương và Chu Tước đã hấp thụ gần hết lực lượng bản nguyên của Hồn Long Hoàng trước mặt.
Vốn là trên đó còn sót lại chút áp lực, vậy mà ở trước mặt hai đại Khế Ước Linh Truyền Kỳ thì không có chút tác dụng nào.
Không lâu sau, tinh thần của hai Khế Ước Linh trở nên sung mãn, nội lực thâm hậu tản ra, khiến cho người ta phát run.
Rõ ràng, bọn chúng đã trở lại đỉnh phong!
- Tốt!
Lão gia tử không nhịn được cất tiếng khen, sau đó thoáng nét suy nghĩ:
- Xem trận đại chiến lần này, có lẽ nên để Thú Hoàng chảy chút máu…
Ban đầu lão chỉ định phòng thủ là chính, nhưng bây giờ hai Khế Ước Linh đã khỏe trở lại, vậy thì có thể làm đại sự.
- Lão gia tử, ngài đừng nói là ngài muốn giết một chút cho vui nhé?
Trần Thư trợn tròn hai mắt, trái tim không chịu nổi mà đập rộn ràng, phút chốc cảm thấy nhiệt huyết sục sôi mãnh liệt.
Giết Thú Hoàng, đây là một trận kinh thiên động địa!
- Không đâu, chỉ là muốn cho bọn chúng một chút giáo huấn mà thôi.
Lão gia tử cười lắc đầu, nói:
- Long Uyên không đơn giản như ngươi nghĩ vậy đâu.
- Vậy à…
Trần Thư gật đầu, như nghĩ đến điều gì, lại hỏi:
- Lão gia tử, ta có một vấn đề khó hiểu.
- Hửm? Là gì?
Tâm trạng lão gia tử đang rất tốt, không vội đuổi Trần Thư rời khỏi Long Uyên.
- Khế Ước Linh Truyền Kỳ và Thú Hoàng, bên nào mạnh hơn? Còn chuyện Cấm Vụ đại hung là sao?
Trần Thư có chút không hiểu tình hình trận chiến cho lắm.
- Lúc này, ngươi vẫn chỉ là Hoàng Kim Cấp…
Lão gia tử mỉm cười, vốn định từ chối trả lời, nhưng lại cảm thấy nên để cho con hàng này biết một chút cũng tốt.
- Thực ra trong đại chiến đẳng cấp này có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng, thật sự rất khó nói.
- Đặc biệt là Cấm Vụ Đại Hung, bọn chúng có thực lực khác biệt, hơn nữa còn bị cấm chế nhiều năm, nhiều loại năng lực thiên phú cũng tương đối thần bí.
- Có điều Cửu Vĩ Hồ ngày ấy cũng thuộc về thượng cấp đại hung, nhưng tiếc là thần trí điên cuồng, sức chiến đấu trên diện rộng đã giảm xuống.
Lão gia tử suy tính, nói tiếp:
- Nếu phải so sánh, lấy ba vị gia hỏa ở nước ngoài làm tiêu chuẩn, Truyền Kỳ Khế Ước Linh yếu hơn so với Thú Hoàng cùng cấp, hai cái có thể áp chế được Thú Hoàng, nếu như muốn giết chết, cần phải có ít nhất là năm con, hơn nữa cũng cần phải thiên thời địa lợi nhân hòa.
- Như vậy sao…
Trần Thư khẽ gật đầu, miễn cưỡng hiểu được đôi chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận