Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 861: Giấu Lôi trong đũng quần, ngươi cũng được thật đấy

- Chỉ cần giải quyết Đại Tiện Quái Thú này thì chúng ta sẽ có hy vọng chiến thắng rồi!
Hai người nắm chặt tay, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn.
Vẻ mặt của Trần Thư quay trở lại vẻ bình thường, hắn vẫn để Husky phóng thích kỹ năng để cộng dồn Trì Tục Mãnh Công.
Về phần Thỏ Không Gian, nó vẫn đang dựa vào sức mạnh của Bản Mệnh Vũ Khí để quấy rầy kẻ địch tấn công.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, dường như Trần Thư đã rơi vào thế yếu. Toàn bộ cơ thể của Tiểu Hoàng đều bị ánh sáng màu xanh lục bao phủ, khả năng phòng ngự của mọi bộ phận trên cơ thể đều yếu đi.
- Hai người các ngươi cũng hèn hạ thật đấy nhỉ!
Trong mắt Trần Thư có vẻ không cam lòng mà mở miệng nói:
- Thế mà lại giở trò như vậy, cho dù các ngươi có thắng thì trong lòng sẽ dễ chịu sao?
Chúc Tinh Vũ đang muốn mở miệng nói chuyện thì lại lập tức bị Tống Thần ngắt ngang.
- Hội trưởng, cẩn thận chút! Có thể con hàng này đang muốn giở trò sau lưng đấy!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, vốn dĩ hắn muốn giả vờ là mình sắp thua đến nơi nhưng ai ngờ đã bị chọc thủng ngay lập tức như vậy chứ.
Hắn nhìn chằm chằm vào Tống Thần, không thể để tiểu tử này lại đây được, hắn ta quả thực rất hiểu rõ hắn mà!
Cả hai người đều trông rất cảnh giác, vẫn luôn đề phòng những thủ đoạn xảo trá của Trần Thư.
- Cũng gần được rồi nhỉ…
Trần Thư tự nhủ, bây giờ Trì Tục Mãnh Công đã cộng dồn được thêm 50% sát thương ngoài mức quy định rồi.
Đúng lúc này, Tiểu Hoàng tắm trong máu mà bay tới rồi phóng ra Trùng Phong.
Nó vô cùng nhanh chóng lao thẳng tới năm Khế Ước Linh đứng dưới đất, cứ như thể nó muốn tiến hành lần xung kích cuối cùng vậy!
- Đừng sợ, miễn là không bị mông của nó đè trúng là không sao cả!
Tống Thần mở miệng nhắc nhở, hắn ta không chỉ hiểu rõ phong cách đối nhân xử thế của Trần Thư mà còn phân tích ra Vô Địch Áp Áp Áp của Tiểu Hoàng nữa.
Chúc Tinh Vũ gật đầu, toàn bộ bốn Khế Ước Linh đều điên cuồng tung ra các kỹ năng, hơn nữa còn đặc biệt đánh vào mặt của Tiểu Hoàng.
- Òm ọp!
Đúng lúc này, Chấn Nhiếp Gào Thét được phóng ra, cưỡng ép khống chế kẻ địch một tích tắc.
Nhưng khoảnh khắc nó mở miệng ra thì thân thể hai người Chúc Tinh Vũ chấn động dữ dội, trong mắt tràn ngập kinh hãi.
Chỉ thấy trong miệng Slime có một tảng cự thạch khoảng chừng 20 mét phun ra, trên đó có ngọn lửa thiêu cháy hừng hực, uy thế đáng sợ đến cực điểm!
Đây chính là kỹ năng mới của Husky: Thiên Hỏa Vẫn Thạch!
- Con mẹ nó chứ! Ngươi không sợ bị bỏng miệng à?
Khóe miệng Chúc Tinh Vũ giật giật, hắn ta chỉ cảm thấy sức mạnh của cự thạch vô cùng kinh người, thậm chí còn vượt qua cả Tử Vong Hỏa Trụ lúc trước nữa.
Kỹ năng Hoàng Kim kết hợp với thuộc tính Hỏa siêu cao của Husky rồi lại cộng với Trì Tục Mãnh Công buff thêm, thậm chí có là Phòng Ngự Khế Ước Linh Bạch Ngân Tam Tinh cũng chưa chắc có thể trụ nổi.
Ngay tại thời điểm Chấn Nhiếp Gào Thét kết thúc thì một trận Giam Cầm Chi Lực vô hình lại phủ xuống!
Thỏ Không Gian trực tiếp phóng ra Không Gian Giam Cầm, nắm bắt thời cơ vô cùng chính xác, tuyệt đối là tiếp nối sát nút không có một kẽ hở nào!
Năm Khế Ước Linh chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Hỏa Vẫn Thạch đánh tới, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Tống Thần không chắc chắn mà nói:
- Chúc ca, chúng ta có thể chịu nổi sao?
- Thời gian giam cầm của nó không dài đâu, sắp dỡ bỏ rồi đấy, mà Khế Ước Linh của ta lại có sở trường là phòng ngự, đợi lát nữa…
Chúc Tinh Vũ còn chưa nói hết lời thì đột nhiên thay đổi sắc mặt, chỉ thấy đằng sau Thiên Hỏa Vẫn Thạch còn có một viên Vẫn Thạch giống hệt đang gắn vào đó…
- Bà mẹ nó, quên mất tiêu nữa chứ!
Chúc Tinh Vũ đưa mắt nhìn về phía Husky ở đằng xa, chỉ thấy nó đang cười tà mị nhìn lại hắn ta…
- Chúc ca, Khế Ước Linh của ngươi có sở trường là phòng ngự, nó còn có thể gánh được nữa không?
- Có thể gánh được… cái đầu nhà ngươi ấy!
Chúc Tinh Vũ vô cùng dứt khoát mà thu hồi hai Khế Ước Linh còn lại.
Tống Thần nhìn thấy cảnh này thì cũng thu hồi ba Khế Ước Linh của mình về.
Nếu như thật sự bị đập trúng thì e rằng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng mất. Đây chỉ là một trận đấu mà thôi, hoàn toàn không cần phải hy sinh Khế Ước Linh.
Rầm rầm rầm!
Hai viên cự thạch rơi xuống rồi lập tức nện dữ dội vào trên đài thi đấu.
Lồng phòng hộ ở trên đài không ngừng run rẩy như thể sắp đạt đến giới hạn rồi vậy, cảnh tượng như thế khiến cho người ta phải tê cả da đầu.
- May thật đấy…
Chúc Tinh Vũ vỗ ngực, sức tấn công của cự thạch còn mạnh hơn cả hắn ta tưởng tượng nữa.
Chỉ riêng sức mạnh của cú va chạm thôi cũng đã khiến cho người ta phải run sợ như vậy rồi, đó là còn chưa kể ngọn lửa đáng sợ kèm theo trên cự thạch nữa.
- Hai vị, cảm ơn các ngươi!
Trần Thư cười cười, không ngờ kỹ năng mới lại có tác dụng thần kỳ đến như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận