Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 837: Quả thực chính là dùng dao mổ bò để giết gà con mà (2)

Điện thoại của hắn đã nhận được hàng trăm tin nhắn liên quan đến chuyện này từ trước rồi, đáng tiếc là mấy tin nhắn này đều bị xem là tin nhắn lừa đảo mà chặn lại hết.
- Chỉ cần ta không xuất hiện thì Đại Lực vẫn được an toàn rồi!
Trần Thư gật đầu, trong lòng cũng tạm thời thở phào nhẹ nhõm.
- Số 325 đường Nam Hòa, thành phố Nam Hải…
Trong mắt Trần Thư có vẻ suy tư, dựa vào những tin tức mà đối phương để lại thì bọn họ muốn hắn đến vị trí cho sẵn để chờ.
Nhưng bên đó không báo thời gian cụ thể để gặp mặt, chắc là có người vẫn luôn canh giữ ở nơi đó rồi.
- Một vùng ngoại ô hoang vắng à…
Trần Thư nhíu mày, thế này lại cảm thấy có chút bị động.
Chỉ cần hắn dám đi đến vị trí đã cho sẵn thì tất nhiên sẽ bị bao vây công kích, ít nhất cũng sẽ có Hoàng Kim Ngự Thú Sư ra tay!
- Hiện giờ đã phải sử dụng Makka Pakka rồi ư?
Trần Thư thở dài rồi nhìn cái bóng của mình.
Truyền Kỳ Cấp đến đối phó Hoàng Kim Cấp thì không phải là dùng dao mổ bò để giết gà con à?
- Trước tiên cứ tạm thời chờ Phương Tư đến đã rồi tính tiếp vậy!
Hắn lái xe đi đến một khách điếm ở Nam khu của thành phố Lam Hải, chỗ này cách đường Nam Hòa không xa lắm, cũng thuận tiện cho hành động tiếp theo.
Nhưng ngay sau khi Trần Thư rời đi thì trên ghế ngồi ở bên cạnh, một nam tử đang xem báo bỗng nhiên cười rồi lẩm bẩm:
- Mục tiêu tới rồi à?
Đỗ gia đã cắm rễ nhiều năm ở thành phố Lam Hải này rồi, Trần Thư vừa ra khỏi đường cao tốc thì đã bị khóa chặt hành tung.
...
Trần Thư đi đến phòng của khách điếm, không ngừng phân tích sự kiện:
- Chủ mưu phía sau không phải là Đỗ gia…
Hắn sờ cằm, lúc trước lão Tạ và Tiểu Tinh cũng đắc tội Đỗ gia, vậy nên chắc chắn đối phương sẽ không chỉ bảo hắn đến đây một mình được.
- Mình phải sắp xếp lại xem thử, rốt cuộc là ai mà lại hận mình đến mức như vậy…
Hắn lặng lẽ lấy một cây bút ra, vừa viết vừa lẩm bẩm:
- Tổ chức Ám Dạ… Cứu Thế Giáo Hội… hai đại gia tộc của Anh Hoa Quốc… Bạch Dương ở Học Phủ…
Hắn cứ viết viết vẽ vẽ, trong nháy mắt đã viết kín hết trang giấy…
- Má nó, thế mà lại có nhiều người có ý đồ xấu với mình như vậy sao? Thế này thì tìm ra bằng cách nào đây chứ!
Hắn gãi đầu rồi từ bỏ ngay tắp lự, bất đắc dĩ mà nằm trên giường.
Cốc cốc ~
Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng hắn.
- Hả? Có người à?
Trần Thư giật mình nhưng không hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn lớn tiếng mà nói:
- Trong phòng không có người đâu, đừng gõ nữa!
Kết quả là không có ai đáp lại cả.
- Ta cũng không tin có người thực sự dám ra tay ở ngay trong thành phố như thế này!
Trần Thư bình tĩnh lại rồi triệu hoán Thỏ Không Gian ra.
Một Không Gian Thông Đạo được xây dựng thành công, con đường này kết nối bên trong và bên ngoài cửa phòng.
Hắn thận trọng thò đầu ra khỏi Không Gian Thông Đạo rồi nhìn về phía hành lang của khách điếm, kết quả lại không thấy một ai cả.
- Hả?
Hắn cúi đầu xuống thì nhìn thấy một cái nồi đặt dưới đất.
- Đồ của Đại Lực à? Đây là đang nhắc nhở ta sao?
Hắn nhíu mày, ý thức được bản thân đã bị người khác theo dõi.
- Bà mẹ nó, có ma này!
Đúng lúc này, một nam tử ở bên cạnh tái mét hết mặt mày, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.
Bất kỳ ai giữa đêm hôm khuya khoắt mà nhìn thấy một cái đầu người nổi bồng bềnh giữa không trung thì e là cũng phải bị dọa cho phát sợ thôi…
- Có gì đáng ngạc nhiên đâu chứ!
Trần Thư nhếch miệng rồi nhặt cái nồi lên, sau đó hắn rụt đầu về bên trong phòng.
- Ta thế mà lại bị bại lộ rồi à!
Trần Thư nhíu mày mà lẩm bẩm:
- Có lẽ phải đến ngày mai thì Phương Tư tỷ mới có thể đến đây được, phải hành động trước mới được!
- Không thể để đối phương nắm mũi dắt đi…
Hắn đảo mắt, trong đầu không ngừng lẩm bẩm: Đỗ gia… Đỗ gia…
Nếu như có thể đến đại bản doanh của đối phương trước một bước thì hắn có thể sử dụng Tàng Hình Dược Tề để cứu Trương Đại Lực ra rồi.
Đợi chút đã!
Thân thể Trần Thư chấn động, trong đầu lóe lên một tia sáng, hắn lập tức nghĩ đến một căn cứ của Đỗ gia!
Hồi trước, khi hắn đi đến một hòn đảo ở chi nhánh của Cứu Thế Giáo Hội thì hắn và Liễu Phong đã gặp một người ở quán bar Dã Thú: Diệu Thủ Không Không Triệu Vệ!
Đối phương đã từng nói cho hắn biết tầng hầm ở một nơi nào đó của Đỗ gia có lượng của cải nhiều đến đáng kinh ngạc.
- Biệt thự số A09 ở đường Tam Thanh…
Mặc dù đã lâu rồi nhưng bản năng của tội phạm vẫn khiến hắn lập tức nhớ ra vị trí cụ thể.
- Đi xem thử đi!
Trần Thư không do dự, lập tức đeo túi lên lưng, rời khỏi khách điếm.
Hắn đến nhà vệ sinh công cộng bên cạnh, nhân lúc không có ai, nuốt Tàng Hình Dược Tề.
Chính là Dược Tề lần trước hệ thống ban thưởng cho hắn khi hắn dọa dẫm hai gia tộc lớn.
Hắn đi theo một cặp tình nhân trong trạng thái tàng hình lên taxi mà không bị ai phát hiện.
- Tài xế, đến đường Tam Thanh…
Âm thanh bất ngờ khiến cả ba người giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận