Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 776: Nếu thực sự không có gì để làm thì tìm một nhà lao ngồi đi!

- Là có ý gì ạ?
- Những thứ mà ngươi nói đều không phải là dược liệu mà chỉ là những thứ lặt vặt thôi, trong trường không có những thứ này!
- Thứ lặt vặt?
Trần Thư khẽ nhếch miệng, không ngờ nhà kho của trường lại không thèm thu nạp những thứ đồ này.
Hắn chỉ có thể quay về ký túc xá, liên hệ với nhân viên của cửa hàng Thiên Hoa, để bọn họ hỗ trợ thu mua giúp những vật liệu của Không Gian Dược Tề .
- Trần Thư, hiện tại ngươi chính là đối tượng bị truy nã học phủ đấy!
Cùng lúc A Lương cũng về tới ký túc xá, hắn ta nói.
- Không ngờ ngươi lại có thể ám toán hết một loạt đám người năm tư!
- Cũng thường thôi!
Trần Thư nhún vai, làm bộ vô cùng khiêm tốn.
Hắn hỏi.
- Đúng rồi, ngươi đi làm gì thế?
- Ôn tập chứ làm gì!
A Lương nói.
- Ngày mai đã bắt đầu kỳ thi cuối kỳ rồi, lâm trận mới mài gươm, không sắc được thì cũng phải sáng bóng!
Trần Thư lắc đầu nói.
- Làm mấy cái này hư đầu bại não đấy!
- Ta nói chứ Trần Thư, sắp phải kiểm tra rồi, ngươi không thấy lo hay sao?
Hắn ngồi xuống bên cạnh Trần Thư, nói.
- Học kỳ này ngươi chẳng lên lớp buổi nào, kiểm tra văn phải làm thế nào đây?
- Sợ cái gì!
Trần Thư bĩu môi, nói.
- Tất nhiên ta tự có cách của ta!
Dứt lời, hắn thò tay lấy điện thoại ra, trực tiếp tải một bức “ảnh cá Koi” lên vòng bạn bè.
Đồng thời còn xướng thêm một câu: Gặp thi tất qua!
- Tốt lắm, bây giờ thì an tâm rồi!
Trần Thư thở phào một hơi, trong lòng tràn đầy tự tin.
- ?
A Lương quay đầu lại nhìn hắn, nói.
- Đây chính là sinh viên đại học thời đương đại sao?
Trần Thư nhún vai nói.
- Ngươi thì biết cái gì? Tận cùng của khoa học chính là thần học, ta đã đi trước các ngươi nhiều năm rồi đấy!
Kỳ thi cuối cùng đã đến đúng hạn.
Với sự giúp đỡ của cá chép, Trần Thư đã hoàn thành các bài kiểm tra…
- Sáu mươi điểm ổn rồi!
Mỗi môn học kết thúc, hắn đều sẽ không ngừng ám thị tâm lý cho mình, một bộ dáng vững vàng giành chiến thắng!
Thời gian đến ngày 08 tháng 7, bây giờ chỉ còn lại một khóa học cuối cùng: Thực chiến đại khóa!
- Sắp được nghỉ hè rồi! Mong chờ quá!
A Lương ngáp và rời khỏi phòng.
Hắn ta liếc mắt một cái liền nhìn thấy Trần Thư trên sô pha, nhìn bộ dáng đã sớm rửa mặt xong.
- Trần Bì, ngươi dậy sớm như vậy?
Vẻ mặt A Lương cổ quái, đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Trần Thư lại siêng năng như vậy.
- Hôm nay là kỳ thi khoa thực chiến, khóa của Liễu lão sư, là học trò của hắn ta, ta nhất định không thể vắng mặt!
Trần Thư mở miệng nói, một bộ dáng vô cùng tôn kính đối với Liễu Phong:
- ?
Vẻ mặt A Lương nghi hoặc, đang muốn hỏi cái gì đó, chỉ thấy phòng Trần Thư đột nhiên bò ra một con nhện màu đen cực lớn…
Ùng ục!
Vẻ mặt hắn ta chấn động, vô cùng gian nan nuốt nước miếng.
Hiện tại hiểu rõ vì sao Trần Thư lại dậy sớm như vậy rồi, không ngờ lại có dịch vụ đánh thức của Liễu Phong!
Nhện nhìn Trần Thư một cái, theo ban công rời khỏi ký túc xá…
- Chết tiệt!
Cả người Trần Thư đều buông lỏng, thoáng cái liền nằm xuống sô pha.
- Năm giờ! Năm giờ sáng! Mẹ nó ta bị gọi dậy!
Trần Thư nắm chặt hai nắm đấm, nói:
- Ngươi có thể hiểu được loại cảm giác này không?
- Ngươi đang ngủ say, cảm thấy có thứ gì đó đang vuốt ve ngươi, vừa mở mắt ra, một con nhện vô cùng dữ tợn đang nhìn ngươi, mẹ nó đều sắp đối miệng với ta…
- Được rồi! Đừng nói nữa!
Khóe miệng A Lương giật giật, trực tiếp cắt đứt.
Cảm giác nhập tâm quá mạnh, hắn ta cảm thấy buổi tối mình sẽ gặp ác mộng!
Nửa tiếng sau.
Ba người đi tới bên trong Ngự Thú Quán số 2.
Năm trăm người trong lớp đã tụ tập, đều là vẻ mặt kích động chờ đợi kỳ thi bắt đầu.
Không giống như các kỳ thi khác, khoa thực chiến có phần thưởng tín chỉ rấ lớn.
Liễu Phong thấy Trần Thư đến, gật đầu nói:
- Thi cử vẫn như thường lệ, mười người một tổ tiến hành!
Mặc dù là mười người, nhưng thuộc về chiến đấu cá nhân, tiêu chí chấm điểm không phải là lấy thắng thua mà căn cứ vào biểu hiện cụ thể của mỗi người.
Vì vậy, về cơ bản sẽ không có ai tạo dựng liên minh, bởi vì nó không có ý nghĩa gì cả.
- Liễu lão sư!
Lúc này, Trần Thư giơ tay lên.
- Ngươi làm sao?
Liễu Phong nhìn lại, nói:
- Ngươi muốn đánh mười người sao?
- Ách… Làm sao có thể được!
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Hay là để cho các bạn học thay phiên nhau đối chiến với ta, ngươi lại căn cứ vào biểu hiện của bọn họ mà chấm điểm không phải là được rồi sao?
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn.
Trần Thư muốn làm giám khảo?
- Năm trăm người, hao tổn có thể mài chết hắn luôn!
- Đúng vậy, tuy rằng hắn đánh bại hơn trăm người Ngự Thú Sư, nhưng chúng ta hiện tại có đến năm trăm người!
Không ít người trong mắt có chút không phục.
Trần Thư đột phá Bạch Ngân Cấp, không phải ai cũng biết.
- Đối chiến với ngươi?
Liễu Phong nhíu mày, trong mắt có vẻ suy tư.
Hắn ta nhìn về phía mọi người và hỏi:
- Ý kiến các ngươi như thế nào?
- Ta phản đối!
Vu Dịch là người đầu tiên giơ tay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận