Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1038: Đây là tới giúp hắn ta đi đầu thai à… (2)

- Ngươi?
Clay giật mình, mặc dù đã có lòng phòng bị nhưng vẫn bị đánh lén.
- Gâu gâu!
Hai mắt Husky lại xuất hiện quang mang lần nữa, lập tức phun ra một đạo Tử Vong Hỏa Trụ.
- Lão tử có ngu mới tin ngươi!
Clay quát lớn một tiếng, vô cùng quyết đoán thu hồi Khế Ước Linh vào Ngự Thú Không Gian.
Mẹ nó cái này là đến giúp Khế Ước Linh của hắn ta đi đầu thai…
- Đáng tiếc!
Trần Thư lắc đầu, không thể giết được một hai con Khế Ước Linh.
Ánh mắt hắn chuyển hướng sang mấy người khác, con ngươi không ngừng chuyển động.
Cảnh tượng như vậy khiến mọi người giật mình, vội vã kéo giãn khoảng cách, vậy mà tên này nói động thủ là động thủ.
- Không cần căng thẳng!
Trần Thư mỉm cười nói:
- Vừa rồi chỉ là đùa một chút thôi!
Nói xong, Husky lập tức phóng ra Thiên Hỏa Vẫn Thạch.
Hỏa thạch to đùng cực nhanh đã rơi xuống dưới, trực tiếp rơi xuống đám Hỏa Diễm Tinh Linh trên sân.
- Hả?
Mọi người thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không dám đến gần Khế Ước Linh của hắn.
- Trần Thư, ngươi làm gì thế?
A Lương nhìn về phía hắn, trong lúc nhất thời không thể nắm bắt được suy nghĩ của hắn.
- Giết Hỏa Diễm Tinh Linh, không cần phải để ý đến bọn hắn!
Trần Thư quay đầu lại nói, hắn lo lắng đám người Clay thu hết toàn bộ Khế Ước Linh về, sẽ bị phán định là thất bại, đến lúc đó Hỏa Diễm Tinh Linh sẽ không còn nữa.
Căn cứ vào phán đoán của hắn, phần thưởng cho cửa ải này có liên quan chặt chẽ đến số lượng giết chóc.
- Được!
Đám người A Lương gật đầu, cũng cho Tuyết Đoàn chuẩn bị hỗ trợ.
Gừ gừ!
Lúc này, biển lửa cuồn cuộn, lại xuất hiện hai trăm con Hỏa Diễm Tinh Linh.
Trần Thư mở miệng nói:
- Kế hoạch cũ!
A Lương và Từ Tinh Tinh gật đầu một cái, lại áp dụng phương thức trước đó. Lôi Điểu giữ chân, Tuyết Đoàn trên không trung, Husky phụ trách tiêu diệt.
- Sức chiến đấu này!
Đám người Clay sắc mặt kinh ngạc chấn động, không ngờ Hỏa Diễm Tinh Linh bị bọn hắn coi là sự uy hiếp lại giống như gà đất chó sành như này.
- Thực lực của bọn họ quá mạnh…
Một người mở miệng lẩm bẩm, trong lòng vô cùng chấn động.
Cùng là Bạch Ngân Cấp nhưng khoảng cách hình như rất lớn…
- Không phải thực lực của bọn họ mạnh mà là Husky kia!
Clay có kiến thức rộng lớn, lập tức nhìn ra trung tâm của tổ ba người chính là Husky có thể tàn sát tất thảy kia.
- Mẹ nó đây không phải là Khế Ước Linh Hoàng Kim chứ?
Hắn ta đánh giá Trần Thư, thậm chí nghi ngờ đối phương là Hoàng Kim Ngự Thú Sư, ở đây giả heo ăn thịt hổ.
Một người khác lập tức phản bác:
- Không thể, di tích không phải có hạn chế sao?
- Hình như là vậy.
Clay lại cảm thấy cũng có đạo lý, nhưng nhìn Husky đại phát thần uy thì lập tức lại bối rối.
- Thật sự có Bạch Ngân Cấp sánh ngang với Hoàng Kim sao?
Trong lòng hắn ta mơ hồ đã có một suy đoán.
Loại người như này trong lịch sử không phải là không có nhưng một thời đại có thể xuất hiện một người đã là cực kỳ hiếm có rồi.
Mình tùy tiện ra cửa một chuyến mà cũng có thể gặp được sao?
Đúng lúc hắn ta đang suy nghĩ thì Trần Thư đã đi đến.
Hắn cười nói:
- Ngươi tên Clay đúng không?
- Ngươi muốn làm gì?
Clay đột nhiên nhảy về phía sau một cái, ở khoảng cách gần đã cảm nhận được sự áp bức của tội phạm!
- Không có gì, ta muốn kết giao bằng hữu với ngươi!
Trần Thư cười nói:
- Ngươi hiện tại đang là trạng thái vô địch, sợ cái gì?
- Ngươi không cần tới đây!
Sắc mặt Clay bối rối, lại kéo dài khoảng cách ra.
Trần Thư vội vàng nhắc nhở:
- Ngươi đừng lùi nữa, có nguy hiểm!
- Đứng gần ngươi mới có…
Clay vẫn chưa nói xong, chỉ nghe thấy một tiếng lạch cạch, sắc mặt hoảng sợ, không ngờ lại dẫm một bước lên bãi chất lỏng màu xám, hơn nữa còn là mới đổ ra!
Trong nháy mắt, nhiệt độ trong di tích đã đốt nó lên…
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh vô cùng kịch liệt vang vọng ra, cả người Clay đều biến thành một vầng mặt trời nhỏ, khiến người khác không dám nhìn thẳng vào.
Mọi người cùng quay đầu lại, trong mắt tràn ngập sợ hãi.
Lại là đạn hạt nhân trước kia?
Bọn hắn lập tức kéo dài khoảng cách, đúng là phần tử khủng bố mà, nói nổ là nổ!
- Đã sớm nói với ngươi lùi lại có nguy hiểm!
Trần Thư xòe hai tay ra, có vẻ hơi bất đắc dĩ.
Đồng thời, Tiểu Hoàng cũng công kích đến, vô cùng kiên định ngăn trước mặt hắn.
Rầm rầm!
Năm phút sau, tiếng nổ mạnh mới dần dần biến mất.
Trần Thư cố ý khống chế lượng dược tề, cũng chỉ muốn kiểm tra một chút.
- Cái tên đáng chém ngàn đao nhà ngươi!
Một giọng nói đầy phẫn nộ vang lên, chỉ thấy Clay đang căm hận nhìn hắn, trong mắt đầy sợ hãi.
Con hàng này vậy mà dám để đạn hạt nhân trên người hắn ta!
Còn có chút nhân tính nào hay không?
- Hở? Quả nhiên là trạng thái vô địch.
Trần Thư vuốt cằm, muốn thử xem dược tề của hệ thống có thể phá vỡ sự bảo vệ của di tích không.
Sự thật chứng minh, hình như không làm được…
- Clay, có thể có chút tố chất được không, đừng mắng người!
Trần Thư mở miệng giải thích:
- Ta chỉ cảm thấy ngươi đang lạnh nên giúp ngươi chút thôi!
- Cút ngay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận