Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1065: Một Vương Cấp cỏn con mà cũng dám thách thức à (2)

- Ai bảo ngươi phách lối này!
Mấy người Tần Thiên mỉm cười nhìn Buck đang nổi giận đùng đùng ở dưới.
Năm đó, lão sư của Liễu Phong nổi tiếng khắp thiên hạ, có thể nói đó là tiền bối của ba người bọn họ, đương nhiên bọn họ vô cùng kính trọng người ấy.
Nếu bây giờ đã có cơ hội thì đương nhiên phải trút giận chứ, chỉ là không thể giết chết hắn ta được mà thôi.
- Lão sư, hiệu trưởng, bộ trưởng, tổng đốc…
Trong mắt Trần Thư tràn ngập vẻ cảm động, không ngờ lại có đến ba vị Vương Cấp tới cứu hắn.
Loại thế trận này quả thực là có chút quá lớn!
- Đừng có hiểu lầm!
Khóe miệng mấy người Tần Thiên giật giật mà nói:
- Chúng ta chủ yếu tới đây để thương lượng, thứ yếu cũng không phải cố ý đến cứu ngươi!
Dứt lời, lão đặc biệt nhìn về phía A Lương.
Liễu Phong đi tới rồi nói:
- Đương nhiên, điều quan trọng nhất chính là bọn ta lo lắng ngươi sẽ gây ra đại họa!
Lúc trước, bên trong Địa Hỏa Bình Nguyên có hai vị Vương Cấp và khoảng mười vị Hoàng Kim Cấp, Tần Thiên nghĩ Trần Thư cần bọn họ đến cứu viện. Nhưng cuối cùng thì sao?
Một đám người đều bị Trần Thư gài bẫy, bị nhốt ở bên trong Dị Không Gian.
Bây giờ, Liên minh đã bắt đầu gióng trống khua chiêng bắt bớ Trần Thư khắp nơi.
Chỉ sợ hung thú nổi điên ở Hải Vực mới chỉ là lần phản kích đầu tiên mà thôi.
Lỡ như con hàng này tức giận lên rồi ném bom hạt nhân vào trong lãnh thổ Liên minh thì đó mới là chuyện lớn!
Nửa tiếng trôi qua.
- Mẹ kiếp! Lão tử không tin các ngươi có thể giết ta!
Lúc này, Buck giận tím mặt, tôn nghiêm bị giẫm đạp khiến cho hắn ta gần như mất hết lý trí.
Hắn ta dứt khoát thu hồi năm Khế Ước Linh về, sau đó bày ra dáng vẻ không sợ chết!
- Một Vương Cấp cỏn con mà cũng dám thách thức à?
Trần Thư nhếch mép cười, cứ như thể hắn đã chờ giây phút này từ lâu rồi vậy.
Chỉ thấy trên vai của hắn đột nhiên xuất hiện một cái tên lửa!
Bùm!
Trong tích tắc, một quả tên lửa bắn nhanh tới, trực tiếp nhắm ngay về phía Buck ở dưới.
- Đậu xanh rau má!
Buck chấn kinh, trong lòng vô cùng hoảng loạn.
Má nó chứ, ngươi làm thật đấy à?
Đúng là mấy người Tần Thiên có điều cố kỵ, ngay cả Liễu Phong có mối thâm thù với hắn ta cũng không dám giết hắn ta ngay tại chỗ.
Nhưng hắn ta lại không để mắt đến tội phạm Nam Giang mới chỉ là Bạch Ngân Cấp…
- Không ổn!
Mấy người Tần Thiên cũng bị giật mình, chuẩn bị ra tay ngăn cản.
Mẹ nó, nếu bị đánh trúng thì ngay cả Vương Cấp cũng bị cụt tay thiếu chân mất…
Bọn họ tới đây để đàm phán chứ không phải đến để làm phần tử khủng bố...
Tuy nhiên, trong tích tắc khi bọn họ đang định ra tay ngăn cản.
Xì xì xì!
Một tia chớp lướt đến với tốc độ cực nhanh, thậm chí ngay cả thị lực của Vương Cấp cũng không thể bắt kịp.
Chỉ thấy một con Dị Thú được bao phủ bởi tia chớp xuất hiện, trực tiếp nuốt quả tên lửa vào bụng.
- Hả?
Mấy người Tần Thiên khẽ giật mình, ngay sau đó biểu cảm đột ngột thay đổi.
- Các ngươi làm hơi quá rồi đấy?
Lôi Điện Dị Thú chép miệng, vậy mà lại có thể nói tiếng người!
Hình dạng của nó trông giống như một con báo săn nhưng lại có ba cái đuôi, phần cuối đuôi có tia chớp quanh quẩn, lộ ra khí thế vô cùng kinh khủng.
Ánh mắt Tần Thiên ngưng trọng mà nói:
- Truyền Kỳ Lôi Thú…
Mấy người Trần Thư đều sửng sốt, không ngờ lại gặp được Khế Ước Linh Truyền Kỳ Cấp!
Lôi Điện Dị Thú lắc ba cái đuôi mà nói:
- Ta sẽ không truy cứu chuyện các ngươi tự tiện xâm phạm lãnh thổ của Liên minh, để bốn tên tiểu quỷ kia ở lại rồi các ngươi có thể rời đi!
Mấy người Tần Thiên còn chưa mở miệng nói gì thì Trần Thư đã ngồi xổm xuống rồi lẩm bẩm như bị phát bệnh:
- Makka Pakka…
- ?
Tần Thiên và Liễu Phong đều quay đầu nhìn lại, ánh mắt đầy dấu chấm hỏi.
Hai người liếc nhau, không phải nói trước đó Trần Thư đi săn Bạch Ngân Quân Vương nên dùng hết cơ hội triệu hoán rồi sao?
- Dọa người ta thôi à?
Tần Thiên nhìn về phía Liễu Phong rồi mở miệng hỏi:
- Hay là tin tức lúc trước của ngươi là giả?
- Gà mái nha! (*)
(*) câu gốc母鸡啊! Phát âm trong tiếng Quảng Đông giống câu “Không biết!”.
Liễu Phong nhún vai. Chẳng lẽ lúc trước Trần Thư dựa vào thực lực của bản thân để chém giết Quân Vương thật sao?
- Chờ một chút!
Lúc này, Lôi Thú Truyền Kỳ Cấp đột ngột lên tiếng, trong mắt đã có chút kiêng kị.
Ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào cái bóng của Trần Thư, nó cảm nhận được một mùi vị quen thuộc.
- Thật ra, cũng không phải cứ nhất định muốn bắt các ngươi ở lại…
- ...
Khóe mắt mọi người giật điên cuồng, Lôi Thú này thuộc về loại có thể co được dãn được đấy à…
Mấy người Tần Thiên đều hiểu ra một điều: Đều là Truyền Kỳ nhưng vẫn có cách biệt!
- Lôi Thú đại nhân…
Buck vội vàng nói:
- Bọn họ dám khiêu khích tôn nghiêm của Liên minh…
Bây giờ, trong lòng hắn ta vẫn tràn đầy tức giận, nếu như không phải Lôi Thú xuất hiện kịp thời thì khỏi phải nói, quả tên lửa kia đã khiến hắn ta bị thương nặng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận