Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1802: Nam Thanh Quốc, mở cướp (2)

Đại Lực suy tư một chút, nghiêm túc nói:
- Ta cảm thấy… Lão gia tử sẽ đánh chết ngươi!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, nói:
- Vì sao? Lão quản thiên quản địa quản không khí sao?
- Thần kỹ không gian của ngươi tương đương với lão gia tử cho, nếu là để lão biết, ngươi dùng tới làm cái này…
- Được rồi, đừng nói nữa.
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, não đã bổ ra cảnh tượng đó…
- Chúng ta chuẩn bị xuất phát!
Nói xong, hắn mang theo Đại Lực, thuấn di một cái liền đi tới hải vực trong phương Bắc
- Hả?
Hắn đánh giá bốn phía, thần sắc hơi động một chút, nháy mắt khiến Husky xuất thủ.
Ầm!
Một khối vẫn thạch khổng lồ rơi xuống phía dưới, rơi vào trong nước biển.
Lượng nước lớn văng lên, bao trùm cả ngàn mét, đồng thời kèm theo tiếng chói tai.
Một lúc lâu sau, hỏa diễm trên thiên thiên mới tiêu tán hết, động tĩnh cũng nhỏ xuống..
Mà lúc này, trên mặt biển đã nổi lơ lửng mấy thân thể hung thú tàn phế, đồng thời bốc lên hương vị mê người.
- Lại có giám thị?
Trần Thư sờ lên cằm, vừa rồi hắn phát giác được ánh mắt ác ý, rõ ràng khác biệt với hung thú phổ thông.
Hắn lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ là đoạt cứ điểm kia, để cho Thánh Ngự Hội có chút gấp?
Lập tức, hắn liền không quá để ý, lại thuấn di một cái, đi tới chỗ sâu hơn trong hải vực.
Nếu là bàn về sức chiến đấu, khả năng hắn thậm chí cũng không bằng Vương cấp phổ thông, nhưng luận về năng lực bảo mệnh, cho dù là cá mập hoàng đô cũng không làm gì được hắn.
Chỉ là Thánh Ngự Hội hắn cũng không có một chút biện pháp nào.
Mắt thấy bốn phía không có hung thú kỳ quái, hắn triệu hoán Tiểu Hoàng ra, bắt
đầu tiến về bán cầu kia của Lam Tinh.
Đại Lực mở miệng hỏi:
- Mục tiêu thứ nhất của chúng ta là gì?
- Ừm…Ta còn chưa nghĩ xong…
Trần Thư nhún vai, đồng thời mở một cái màn hình giả lập ra, phía trên chính là bản đồ thế giới, hơn nữa vẫn luôn đổi mới theo thời gian thực.
Phía trên chỉ có mười hai thế lực quốc gia là màu xanh lam, biểu thị vẫn là trạng thái sinh tồn.
Mà còn lại trên trăm quốc gia lãnh địa, đều là dùng màu đỏ bắt mắt đánh dấu, mang ý nghĩa bọn hắn đã hủy diệt, biến thành nơi phế tích.
Trừ đó ra, phía trên cũng đánh dấu nơi nguy hiểm hung thú tụ tập.
Trong đó độ nguy hiểm cao nhất là vị trí của Liên Minh Tự Do, bọn hắn ngay lúc này đang chống đỡ tuyệt đại đa số bộ phận hung thú tiến công.
- Liên Minh Tự Do như thế nào?
Trần Thư sờ lên cằm, trong mắt có vẻ suy tư.
Đại Lực mở miệng:
- Lúc này đi, ngươi chuẩn bị trợ giúp, hay là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đây?
- y…
Trần Thư suy tư một chút, nói nghiêm túc:
- Trợ giúp ăn cướp…
-???
Mắt thấy vẻ mặt Đại Lực mơ hồ, Trần Thư giải thích:
- Thì cũng chỉ là ăn cướp…
- Dẹp đi… Ta cảm thấy phải cẩn thận một chút.
Đại Lực lắc đầu, nghiêm túc phân tích nói:
- Thứ nhất, bây giờ hung thú đã mở ra tiến công lớn với Liên Minh Tự Do, cá mập hoàng vô cùng có khả năng cũng ở đó, ngươi tốt nhất là không nên tới gần, tất nhiên, nếu như ngươi muốn dựa vào sức một mình, dẫn toàn bộ hung thú ra, cứu vãn Liên Minh Tự Do, vậy ta không phản đối.
- Thứ hai, hiện tại chính là thời kỳ nhạy cảm, nếu là ngươi ăn cướp, lại truyền đến tai thế lực nhân loại còn sót lại, có chút phá hoại hài hòa của nội bộ nhân loại, dù sao thân phận của ngươi không tầm thường.
- Có chút đạo lý…
Trần Thư sờ lên cằm, nói:
- Có điều ta nói ăn cướp, chủ yếu là muốn cướp tài nguyên di lạc ở mấy châu còn lại của liên minh, sẽ ra tay với Tự Do Châu.
- Vậy cũng hết sức không nên.
Đại Lực lắc đầu nói:
- Huống chi, nơi đó nguy hiểm quá lớn, không cần thiết mạo hiểm.
- Vậy ngươi cảm thấy đi chỗ nào đáng tin?
- Nơi này!
Đại Lực chỉ hướng một cái tiểu quốc gia thế lực, trong mắt đã có một chút hưng phấn.
- Hả? Đây không phải Nam Thanh Quốc cử hành cup thực thần à?
Vẻ mặt của hắn khẽ giật mình, nói:
- Ngươi muốn đi ôn lại hiện trường tranh tài một chút?
- Dĩ nhiên không phải!
Đại Lực liếm môi một cái, nói:
- Bởi vì nguyên nhân cup thực thần, tổng bộ hiệp hội linh trù thế giới di chuyển đi, ta cảm thấy chúng ta có thể cứu người linh trù sống sót, hơn nữa không chừng có thể tìm ra một ít thực đơn linh trù đỉnh cấp đánh rơi.
Hắn ta mặc dù đã là thực thần, nhưng so sánh với thực đơn lãnh chúa còn lại, có thể cho hắn không ít dẫn dắt.
- Như vậy à…
Trần Thư nao nao, tiếp đó liền nói:
- Được! Không có vấn đề!
- Hả? Dứt khoát như vậy?
Ngược lại Đại Lực đã có một chút kinh ngạc, vốn cho rằng Trần Thư sẽ phủ quyết, dù sao hắn có suy tính của mình.
- Tăng trình độ của ngươi lên là tăng thực lực của ta lên!
Trần Thư cười ha hả, nói:
- Hơn nữa những tên linh trù kia đều giàu chảy mỡ, tài nguyên vật liệu trong
phế tích Nam Thanh Quốc phế tích đoán chừng sẽ không thiếu…
- ...
- Xuất phát! Nam Thanh Quốc! Mở cướp!
Hắn vỗ vỗ đầu Tiểu Hoàng, triển khai toàn bộ tốc độ, thẳng đến chỗ cần đến mà đi!
- Yahhh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận