Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 685: Ta nói rồi, cái gì nó cũng có thể giả vờ cả

- Chỉ là tiện tay mà thôi. Chúng ta đi trước đây!
Đám người Trần Thư tập hợp lại rồi chuẩn bị rời khỏi Dị Không Gian.
- Trần Bì, đợi một chút!
Diệp Thanh chạy tới, đưa một tấm thẻ màu trắng cho hắn rồi mở miệng nói:
- Công việc khai hoang lần này nhờ có ngươi thu hút hỏa lực, làm giảm bớt thương vong của Trấn Linh Quân! Tấm thẻ này ta tự mình ký lên, ngươi nhận đi, sau này khi ra vào Dị Không Gian thì vé vào cửa có thể giảm giá!
Bây giờ Sí Liệt Hỏa Sơn vẫn chưa chuyển đến Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp, Diệp Thanh chỉ có thể tạm thời đảm nhận quan chỉ huy tối cao của cứ điểm mà thôi.
Đương nhiên lão có quyền cho Trần Thư một tấm thẻ ưu đãi của Dị Không Gian.
Chỉ thấy Trấn Linh Quân ở xung quanh đều vây đến, trong ánh mắt đều lộ vẻ cảm kích.
- Có chút ngại đó!
Trần Thư gãi gãi đầu rồi nhanh chóng mà trực tiếp cầm lấy tấm thẻ màu trắng đi.
- Thật ra lúc đó ta thật sự không có nghĩ nhiều như vậy đâu, chỉ là cảm thấy ta phải đứng lên để chống đỡ nguy hiểm vì các ngươi thôi!
Hắn sờ tấm thẻ trong tay, e rằng có thể tiết kiệm được không ít tiền nhỉ.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Cụ thể thì tấm thẻ này được giảm giá bao nhiêu vậy?
Diệp Thanh giải thích:
- Các Dị Không Gian còn lại giảm giá 10%, còn giá vé Sí Liệt Hỏa Sơn tăng gấp đôi!
- ?
Đám người Trần Thư ngây ra một lúc, dường như có chút phản ứng không kịp.
- Không cần phải cảm ơn ta đâu!
Diệp Thanh cười cười, bây giờ thù hận của Hỏa Long Vương đối với Trần Thư đã bùng nổ rồi.
Hơn nữa thực lực của hắn không mạnh, một khi lại đến Dị Không Gian thì e rằng sẽ dẫn đến toàn bộ Không Gian bạo động.
Vì suy nghĩ cho sự an nguy của những Ngự Thú Sư khác thì chỉ có thể để Trần Thư đi phá hoại các Dị Không Gian còn lại thôi.
- Ta lại bị chặn rồi sao?
Trần Thư khẽ nhếch miệng, cuối cùng cũng hiểu công dụng của tấm thẻ này. Đúng là cái miệng hại cái thân mà!
- Rời đi rồi thì không cần phải trở về nữa, hành trình của các ngươi ở phía trước!
Trấn Linh Quân của Sí Liệt Hỏa Sơn nhìn về phía bóng lưng rời đi của Trần Thư, toàn bộ đều đồng loạt phất phất tay.
- Sao ta cứ cảm thấy là lạ vậy nhỉ?
Trần Thư nhìn về phía bốn người, mở miệng nói:
- Rõ ràng là chúng ta đến giúp đỡ khai hoang, tại sao lại không muốn chúng ta ở lại vậy chứ?
- Bởi vì chỉ mỗi khi khai hoang thì ngươi mới có thể giúp đỡ!
Đám người A Lương mở miệng nói, một khi Dị Không Gian ổn định lại thì sẽ không cần tội phạm đến gây sự làm gì. Nếu không nhỡ đâu dẫn đến rối loạn lại khiến cho Dị Không Gian bị phong tỏa.
Đoàn người bước vào Không Gian Thông Đạo, trở lại Lam Tinh.
- Cuối cùng cũng trở về rồi!
Đám người Trần Thư thả lỏng cả thể xác lẫn cả tinh thần, tham lam hít thở không khí trên Lam Tinh, bọn họ thật sự là chịu đủ không khí sặc sụa của Sí Liệt Hỏa Sơn rồi.
- Bây giờ cũng sắp khai giảng rồi đấy!
Đoàn người đã ở lại Dị Không Gian nửa tháng rồi, tuy rằng xung quanh đều có nguy hiểm, thế nhưng ít ra cũng thu hoạch đầy đủ.
- Ta nhớ Vu Dịch!
Trần Thư nhìn về phía chân trời, thở dài.
- ?
Bốn người cùng nhau nhìn lại, vẻ mặt kỳ lạ vô cùng, ngươi là muốn người khác tới đưa tín chỉ cho ngươi chứ gì?
- Hắt xì!
Vu Dịch đang tiếp nhận nhiệm vụ ở học phủ bỗng nhiên lại hắt hơi một cái, hắn ta xoa xoa mũi, lẩm bẩm:
- Sao lại đột nhiên có một luồng khí lạnh ập tới thế này? Chẳng lẽ mình không khỏe sao?
Hắn ta siết chặt áo bông trên người, lại tiếp tục tập trung tinh thần xem nhiệm vụ.
Vốn dĩ là hắn ta muốn dùng lương hưu của gia gia một chút, nhưng cuối cùng lại trực tiếp bị gia đình bắt được ngay tại chỗ. Bây giờ hắn ta chẳng những không trở thành thổ hào mà ngay cả tài nguyên trong nhà cũng bị giảm một nửa.
Vu Dịch đúng là thiếu gia Vu gia sống khổ mà!

- Trần Bì, lần này chúng ta thu hoạch được lớn lắm đó!
Đám người A Lương đang ngồi ở hàng ghế xe sau đang tính toán gì đó, nụ cười dần dần có chút càn rỡ.
- Nói nhảm, tội phạm Nam Giang ta đây có bao giờ trở về tay không đâu chứ!
Trần Thư chuyên chú lái xe, khóe miệng cũng có nụ cười nhàn nhạt.
Chỉ riêng một Chân Bảo Bạch Ngân Cấp thôi là đã có giá trị không nhỏ rồi, cho dù có chia đều đi chăng nữa thì mỗi người cũng phải có tới hai trăm triệu.
Hắn còn đang lo không có tài nguyên để đổi lấy dược tề cấp hai của Hoa Hạ học phủ, thế mà bây giờ thoáng cái đã có tiền rồi.
Nhất là thuộc tính của dược tề trong đó lại hạn chế cấp bậc, nếu như trở thành Bạch Ngân Cấp rồi thì sẽ không có cơ hội dùng nữa.
Những năm qua đều sẽ có những thiên tài cố ý để Ngự Thú kẹt lại trong một cấp bậc, tận lực nuốt nhiều thuộc tính dược tề chút.
Đối với những thiên tài hàng đầu mà nói, 1% khoảng cách thôi cũng đã đủ bại trận được rồi!
- Tiểu Tinh!
Trần Thư trực tiếp lấy một túi phân Urea ra.
Thân hình Từ Tinh Tinh ở ghế lái phụ lập tức bị chấn động theo bản năng, trong mắt có chút hoảng sợ.
- Ngươi lại làm sao đấy hả?
- Ấy, giúp ta đếm dược tề bên trong thôi mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận