Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 825: Bây giờ hãy trả lời một câu hỏi không có phần thưởng nào

- Đừng có mà ngắt lời!
Phụ thân nhíu mày, ngay sau đó nói:
- Thừa dịp đám người kia bị thương mất tập trung, gia gia ngươi thực hiện tập kích bất ngờ, đến cuối cùng cũng thành công diệt sạch bọn chúng! Nhưng lần đó, hai Khế Ước Linh cũng không qua khỏi, có thể nói là lưỡng bại câu thương!
- Nhưng gia gia ngươi nghĩ mọi chuyện cũng là vì trừng gian diệt ác nên trong lòng cũng không hối hận!
- A ~ Ta hiểu rồi!
Trần Thư nghiêm túc gật đầu rồi nói:
- Chính là đánh lén một nhóm tội phạm quốc tế mang theo bảo vật, làm một trận đen ăn đen bất ngờ, kịch tính! Là vậy chứ gì?
- Ngươi… hài tử này!
Phụ thân Trần Bình nhếch miệng rồi nói:
- Có hiểu nghệ thuật của ngôn ngữ không vậy hả? Gia gia ngươi là nhân vật chính diện được chứ!
- Thảo nào ta thuần thục như vậy…
Trần Thư sờ cằm, lẩm bẩm:
- Hóa ra gen tội phạm là di truyền cách thế hệ à!
- Gen gì cơ?
Phụ thân không nghe rõ nên vội hỏi.
- Không… Không có gì…
Trong mắt Trần Thư hiện lên vẻ chờ mong mà nói:
- Tài liệu của Quân Vương kia đâu rồi?
Tuy Quân Vương Bạch Ngân Cấp không sánh được với Hoàng Kim Cấp nhưng vẫn có giá trị liên thành, là bảo vật quan trọng đấy!
- Khế Ước Linh của gia gia ngươi đã chết, tiềm lực cũng không cao nên đương nhiên không sử dụng tài liệu của Bạch Ngân Quân Vương rồi!
Phụ thân Trần Bình giải thích:
- Để bảo vật không bị người khác dòm ngó, gia gia ngươi chỉ có thể dặn dò ta cất cho kỹ vào, nếu như con cháu có thiên phú Ngự Thú thì giao cho hắn sử dụng!
Trần Thư xoa hai tay vào nhau rồi nói:
- Đó không phải là vừa vặn cho ta luôn sao?
- Ban đầu ta nghĩ, nếu như ngươi không có thiên phú, mãi cũng không thể đột phá đến Hắc Thiết Cấp thì chúng ta sẽ đổi tài liệu thành tài nguyên để giúp ngươi lên Hắc Thiết Cấp!
- Đến lúc đó, ít nhất cũng có thể bảo đảm ngươi không cần lo chuyện cơm áo!
Phụ thân Trần Bình kiên nhẫn giải thích, nếu không phải như vậy thì trước kia lão cũng sẽ không đồng ý Trần Thư học lớp Ngự Thú rồi.
- Bây giờ thì ta nghe nói tiểu tử ngươi đã trở thành Bạch Ngân Cấp rồi!
Phụ thân nghiêm túc nói:
- Tuy rằng ta không hiểu Bạch Ngân Cấp nhỏ như vậy có nghĩa là cái gì nhưng chắc hẳn cũng đã phát triển lên không ít rồi!
- Bảo vật mà gia gia ngươi để lại sẽ chính thức truyền lại cho ngươi!
Vừa dứt lời, phụ thân mở chiếc túi bên cạnh rồi lấy một cái bình dính đầy đất ra.
Lão phủi sạch đất dính, có một trái tim màu đỏ đang đập nổi lơ lửng trong bình!
Đó là trái tim của Bạch Ngân Quân Vương!
Trần Thư nín thở, trong lòng tràn đầy hưng phấn, hắn chưa bao giờ nghĩ tới ở nhà lại có một bảo vật như thế này.
Phụ thân nghiêm túc nói:
- Mong rằng ngươi sẽ không phụ lòng mong đợi của gia gia ngươi!
- Đương nhiên phải vậy rồi!
Trần Thư vươn tay ra ôm cái bình, mặt không ngừng cọ vào nó, hơn nữa hắn còn cười he he, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ.
- Mong đợi của gia gia ngươi không phải là để ngươi làm biến thái, ngươi có thể kiềm chế chút được không hả…
Khóe miệng phụ thân giật giật, lão chỉ cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
- Ầy…
Lúc này thì Trần Thư mới chịu im lặng đặt cái đó vào trong ba lô tác chiến.
Hình như hắn nghĩ đến cái gì đó nên mở miệng nói:
- Đúng rồi, ba, máu thịt và Ngự Thú Trân Châu của Bạch Ngân Quân Vương đâu rồi?
Mấy thứ đó cũng có giá thành vô cùng cao đấy!
- À…
Phụ thân nói:
- Các tài liệu còn lại đều bị phá hủy trong lúc đánh nhau cả rồi, chỉ còn lại một trái tim với một hạt châu nữa thôi!
- Vậy hạt châu kia đâu?
Trần Thư trợn to hai mắt, Ngự Thú Trân Châu của Quân Vương có thể cung cấp đại lượng Ngự Thú Lực, thậm chí còn có hy vọng để hắn xung kích Bạch Ngân Nhị Tinh nữa kìa.
- Khụ khụ…
Phụ thân ho khan rồi nói:
- Bây giờ hãy trả lời một câu hỏi không có phần thưởng nào!
- Cái gì?
- Ba của ngươi đã từ Ngự Thú Sư cấp 0 trở thành Ngự Thú Sư cấp một bằng cách nào?
- ?
Trần Thư bỗng giật mình.
Một giây sau, ánh mắt của hắn trợn to giống như cái chuông đồng, thậm chí hắn còn không thể thốt ra một lời.
- Xem ra ngươi đã đoán được rồi!
Phụ thân vỗ vai của hắn, cảm thán một câu mà nói:
- Khi đó, ba ngươi còn trẻ người non dạ nên suy nghĩ lông bông, ta cứ nghĩ chỉ cần bước ra được bước đầu tiên thì con đường Ngự Thú sẽ trở nên suôn sẻ!
- Kết quả, ta vẫn luôn dừng lại ở bước đầu tiên…
Trần Thư cảm thấy sống cũng không còn sức để mà yêu, hắn nói:
- Một viên Ngự Thú Trân Châu của Quân Vương mà ngài lại dùng để đột phá lên Ngự Thú Sư cấp một ư?
- Thực ra nghĩ lại cũng không tệ lắm, ít nhất để cho ba của ngươi mất hết hy vọng vào việc trở thành Ngự Thú Sư mà!
Phụ thân nói tiếp:
- Trước kia ta đã từng hạ quyết tâm, chỉ cần ta trở thành Ngự Thú Sư cấp hai thì ta sẽ dùng nốt trái tim kia…
Lão thấy dáng vẻ không bình thường của Trần Thư thì mới mở miệng nói:
- Ngươi không trách ba ngươi đúng không?
- ...
Trần Thư lắc đầu, nhờ vào tâm lý thép vững vàng, cuối cùng hắn cũng chấp nhận sự thật này rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận