Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 169: Trong mắt không còn ánh sáng rồi… (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Đường Liệt lúc này tháo bỏ băng bó trên đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Từ Tinh Tinh.
Ba người Trần Thư đều giẫm không ít, cái loại cảm giác này cả đời hắn ta đều không muốn trải nghiệm lại.
- Thù đạp đũng quần, không đội trời chung! Trước tiên thu thập ngươi.
Đường Liệt bị đỡ đến xe lăn, hắn ta hiện tại cảm giác mình xong rồi.
- Híttt!
Đang lúc cảm xúc hắn ta kích động, không cẩn thận lại kéo đũng quần lên, biểu cảm lập tức trở nên thống khổ.
Bạn cùng lớp đều nhịn không được cười tươi, nguyên bản học bá lại bị Trần Thư làm trở thành bộ dáng thê thảm như này.
Từ Tinh Tinh lúc này triệu hồi ra Khế Ước Linh của chính mình, Lôi Điểu biến dị xuất hiện, bộ dáng tháo vát thanh tú vô cùng, ưu nhã chải vuốt lông vũ của bản thân.
Mà Phong Hành Thú cũng xuất hiện, bởi vì cảm nhận được tức giận của chủ nhân, nó cũng bắt đầu trở nên hung lệ.
Ụt!
Phong Hành Thú không ngừng phát ra âm thanh xì xèo, khiêu khích về phía Lôi Điểu biến dị.
Phốc phốc!
Lôi Điểu biến dị tùy tiện khạc phun ra một bãi nước miếng, Phong Hành Thú nhanh chóng tránh đi, thật không ngờ con chim này lại hèn hạ như vậy. Lôi Điểu lại bắt đầu loạng choạng cái mông của nó, phảng phất đang nói cho nó: “Cái này mới gọi là khiêu khích!”
Vừa nhìn thấy hành động này, Phong Hành Thú giận không kiềm được.
Bên trên hai cánh nó có ánh sáng lóng lánh, tốc độ tăng vọt, xé rách không khí phi tới phía Lôi Điểu biến dị.
- Muốn so tốc độ cùng Lôi Điểu của ta à?
Khóe miệng Từ Tinh Tinh cười cười, chỉ thấy Lôi Điểu biến dị đập đập hai cánh, lập tức kéo khoảng cách ra.
Mặc dù đều là Khế Ước Linh hệ phi hành cấp A, nhưng chênh lệch tốc độ vẫn còn tồn tại y nguyên.
- Ngươi cho rằng ngươi có thể kéo dài tiếp không?
Đường Liệt cười lạnh một tiếng, chỉ thấy Phong Hành Thú không có sốt ruột truy đuổi, mà phát ra một tiếng thanh minh. Một đợt ánh sáng xanh lóng lánh, tựa như thuấn di, chui vào trong cơ thể Lôi Điểu.
Đúng là thiên phú của nó, kỹ năng “Phong Phược”, đối phó Khế Ước Linh tốc độ nhanh có hiệu quả.
Nguyên bản tốc độ Lôi Điểu biến dị tựa như sấm sét, đột nhiên giảm chậm lại, đã không bằng Phong Hành Thú rồi.
- Thua cũng phải vũ nhục ngươi một chút!
Vẻ mặt Từ Tinh Tinh thong dong, hắn ta căn bản không có nghĩ sẽ đoạt được quán quân.
Hai con ngươi Lôi Điểu có Lôi Quang rạng rỡ, tốc độ bản thân lập tức tăng vọt một mảng lớn, phảng phất triệt tiêu hiệu quả Phong Phược. Nhưng chỉ là tạm thời, một khi thời gian kỹ năng chấm dứt, nó lại lần nữa chậm lại.
Ánh mắt Lôi Điểu nhạy cảm, theo dõi Phong Hành Thú. Hai cánh nó chấn động, chủ động tiến công hướng phía Phong Hành Thú.
- Tìm chết!
Móng vuốt sắc bén của Phong Hành Thú mở ra, bên trên nó có lực lượng thuộc tính Phong bám vào, hiển nhiên lại là một cái kỹ năng chiến đấu.
Trọn vẹn ba cái kỹ năng, không hổ là Khế Ước Linh cấp A.
Nếu thật sự bị móng vuốt sắc bén của nó cắt phải, tuyệt đối sẽ lập tức bị phá hỏng.
Nhưng tốc độ Lôi Điểu biến dị nhanh cực kỳ, không ngừng xoay quanh Phong Hành Thú, con mắt thoạt nhìn tùy tùy tiện tiện, không có ý tốt.
- Vật nhỏ, ngươi rất biết trốn nha? Rốt cục vẫn để ta tìm được!
Trong chốc lát, trong mắt Lôi Điểu biến dị tỏa ra ánh sáng màu lam âm hiểm, móng vuốt sắc bén lập tức cử động. Trong giây lát, đạp hướng về phía vị trí không thể miêu tả của Phong Hành Thú.
Mọi người đều biết, cái nhược điểm này không chỉ nhân loại mới có. Mặc dù Lôi Điểu biến dị công kích không được, nhưng lực phòng ngự của Phong Hành Thú cũng không duy trì được. Mặc dù không đến mức bị thương nặng, nhưng tránh không được đau nhức kịch liệt!
- Ah ah!
Tròng mắt Phong Hành Thú trừng lớn, lập tức cảm thấy kịch liệt đau nhức, thậm chí mà ngay cả thân thể đều lung lay một hồi, suýt nữa rơi xuống mặt đất.
Dưới đài, tất cả mọi người chấn động, Lôi Điểu này thật sự là bỉ ổi tới điểm mấu chốt nha.
Nhưng nếu có thể cảm động lây thì chỉ sợ chỉ có Đường Liệt dưới đài.
Sắc mặt của hắn ta lúc trắng lúc xanh, hiển nhiên lại nghĩ tới chuyện cũ bị giẫm bi vừa rồi.
Ánh mắt những người còn lại có chứa đồng tình cùng thương cảm nhìn qua Đường Liệt, bản thân mới cảm thụ thống khổ, Khế Ước Linh cũng không có tránh được vận rủi.
Gặp được ba người Trần Thư, sớm cam chịu số phận đi…
- Nha, xem súc sinh lông trắng như ngươi còn dám hung hăng càn quấy!
Phía dưới, Từ Tinh Tinh nắm chặt hai đấm, không ngừng khuyến khích Lôi Điểu biến dị cố gắng lên.
- Về sau, nhìn thấy rõ bộ dáng Lôi Điểu ta, ta đến rồi thì phải ngoan ngoãn tránh đi, biết không?
- Vật nhỏ còn ẩn núp rất giỏi nha!
Chỉ thấy Lôi Điểu biến dị mượn nhờ tốc độ nhanh, không ngừng chà đạp nhược điểm của Phong Hành Thú, đồng thời cũng dầy xéo linh hồn của nó.
Từng tiếng kêu thê thảm quanh quẩn tại ở bên trong Ngự Thú Quán.
Hai tên Giáo Y đến đây đều co lại khóe miệng, đây quả thật là trận đấu Ngự Thú Sư sao?
- Được rồi! Tạm thời buông tha ngươi đấy!
Từ Tinh Tinh lập tức muốn chấm dứt thời gian dùng kỹ năng, buông một câu hung ác, chủ động thu vào Khế Ước Linh.
Đường Liệt chỉ cảm thấy trong lòng muốn thổ huyết, lại làm cho hắn ta thấy sợ, thân hình đều run rẩy co quắp, tựa như bị trúng gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận