Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1124: Ngươi to gan thật đấy

- Còn phải đến tìm Lý lão tỉm hiểu rõ tình hình.
Trần Thư tới cửa bệnh viện, quyết định ngồi chờ tới mấy khu vực quan trọng trong Kinh Đô, có lẽ sẽ có thu hoạch.
Ầm!
Nhưng ngay khi hắn vừa chuẩn bị đi khỏi thì sau lưng truyền đến một tiếng nổ mạnh ác liệt.
- Hả?
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chỗ trong bệnh viện xuất hiện khói đen.
- Chạy mau đi! Có khủng bố tập kích!
- Mẹ ơi, giữa ban ngày cũng có thể làm ra chuyện này sao?
Đám người hốt hoảng vô cùng, chạy ra khỏi bệnh viện, chỉ trong thoáng chốc toàn bộ bệnh viện đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
- Không phải là phòng bệnh của Lăng Trần đấy chứ?
Trần Thư sững sờ, lập tức vọt vào trong bệnh viện, không bao lâu đã đi tới vị trí của đám khói đen.
Từng luồng khói đen khiến người ta không thấy thấy rõ tình hình.
Chỉ thấy nhân viên an ninh của bệnh viện đã xuất hiện xử lý hiện trường, cấm người dân đến gần vây xem.
- Trùng hợp đến vậy sao…
Trần Thư nhìn về phía trước, chỉ cảm thấy có chút bất thường.
Con hàng này vừa nói xong sẽ không ai có thể làm bị thương hắn ta mà kết quả là lập tức có bom tiễn về trời?
May mắn là ở trong phòng bệnh cao cấp, chỉ có một mình hắn ta, hơn nữa mức độ an toàn của tòa nhà khá cao nên quả bom cũng không ảnh hưởng đến phần còn lại.
Trần Thư đi thẳng tới, lập tức bị ngăn lại.
- Người không liên quan nhanh chóng rời đi!
Nhân viên an ninh của bệnh viện mang vẻ mặt nghiêm túc, ngăn cản Trần Thư tiến vào.
- Ta là tội phạm Nam Giang của Ngự Long Vệ!
Trần Thư nhanh trí, trực tiếp lấy băng tay Thanh Đồng ra đeo lên tay.
- Cái gì?
Nhân viên an ninh lập tức sững sờ, đã là tội phạm lại còn là Ngự Long Vệ? Cái thân phận hỗn tạp gì vậy?
May mắn là hắn ta có biết băng tay nên cho dù chỉ là màu Thanh Đồng nhưng cấp bậc cũng đã cao hơn người của Trấn Linh Cục, đương nhiên cho người vào.
- Khụ khụ…
Trần Thư đi vào làn khói đen phía trước, tiến vào trong phòng bệnh.
Nhưng tầm mắt của hắn cũng vẫn bị ngăn cản lại, không tìm thấy vị trí của Lăng Trần.
- Kê Mao ca, ngươi còn sống không?
Trần Thư đi qua đi lại kiểm tra, chỉ thấy bên cạnh vách tường xuất hiện vết nứt rất lớn.
Hiển nhiên là không phải sử dụng loại bom phổ thông…
- Má nó, mẹ nó đây là muốn hãm hại ta ư?
Trần Thư lắc đầu, chân trước hắn vừa ra khỏi phòng bệnh, chân sau đã xả ra việc nổ bom.
Kết hợp với đặc điểm hành vi của hắn thì cực kỳ khó để người khác không nghi ngờ là hắn làm…
Trong phòng bệnh không có tiếng đáp lại, Trần Thư triệu hoán ra Thỏ Không Gian để nó tìm kiếm vị trí của Lăng Trần.
Một hồi lâu sau, Trần Thư cõng theo một nam tử quần áo rách rưới rời khỏi phòng bệnh.
Mà lúc này, bên ngoài phòng bệnh đã có mấy người đeo băng tay Ngự Long Vệ đứng đó, bộ dạng lo lắng.
- Bác sĩ, mau xem tình trạng hắn ta!
Trần Thư để Lăng Trần xuống mặt đất, gọi bác sĩ tới.
Rất nhanh đã có nhân viên y tế chuyên nghiệp lên trước, kiểm tra tình trạng thân thể của Lăng Trần.
Tất cả mọi người đều là vẻ mặt nghiêm trọng, hiển nhiên cũng nhận ra thân phận Lăng Trần không đơn giản.
Không bao lâu sau, bác sĩ dẫn đầu thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Không nguy hiểm đến tính mạng, phần lưng bị thương, hoài nghi là bom được đặt ở gầm giường!
Bác sĩ gọi nhân viên đến, chuẩn bị đưa hắn ta vào trong phòng bệnh.
- May mắn hắn ta có thân thể Hoàng Kim Cấp, hơn nữa lúc nổ hẳn là đã dùng Khế Ước Linh ngăn cản phần lớn công kích, không thì người cũng chả còn!
- Cũng đã nói với hắn ta là đối phương vẫn có thể tiếp tục ra tay với hắn ta mà!
Trần Thư lắc đầu, nhưng thật sự không ngờ gầm giường sẽ có bom.
- Nhóm sát thủ này quá điên rồi!
Vào lúc hắn đang suy nghĩ thì chỉ thấy ba tên Ngự Long Vệ vây quanh ở trước mặt, trong mắt có vẻ cảnh giác.
- Ngươi là cuồng ma đạn hạt nhân Trần Thư à…
- ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, có thể đừng đặt biệt danh lung tung cho người có tố chất như ta được không?
- Vừa nãy chúng ta đã hỏi thăm qua, ngươi vừa rời khỏi phòng bệnh thì đã xảy ra chuyện như này…
Trong mắt của một tên Ngự Long Vệ đã có vẻ hoài nghi.
- Dẹp đi! Ta không rảnh lằng nhằng với các ngươi ở đây!
Trần Thư nhếch miệng nói:
- Tội phạm Nam Giang ta chỉ dùng đạn hạt nhân, lúc nào dùng cái loại đồ chơi nhỏ này?
- …
Ba người ngẩn người ra, hình như cũng có lý!
- Hả?
Đúng lúc này, sắc mặt Trần Thư hơi đổi.
Chỉ thấy bên cạnh đám người đang vây xem lại có một y tá xuất hiện hồng quang trên người.
Vẻ mặt Trần Thư vẫn như cũ, vốn dĩ định bắt người ngay tại chỗ nhưng dường như hắn còn nghĩ đến điều gì nên cuối cùng cũng không động thủ.
Vất vả lắm mới tìm được một tên thì đương nhiên phải đi theo tìm hiểu ra được phía sau hắn ta, một phát tóm gọn luôn.
Không bao lâu sau, tên y tá kia nhìn Lăng Trần bị đưa vào phòng bệnh mới thì bình tĩnh rời khỏi đám đông.
- Các ngươi chăm sóc Lăng Trần cho tốt, ta có việc phải xử lý!
Vẻ mặt Trần Thư vẫn bình thường, rời khỏi nơi này.
- Lão Trương, nói thế nào giờ?
Ba tên Ngự Long Vệ vốn muốn đi theo nhưng lại cảm thấy lời của đối phương cũng rất có lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận