Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 337: Không phải là tội phạm chứ (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Phía dưới vô số hung thú há miệng, nhỏ nước dãi, nhìn thì vô cùng đói khát.
Cự ly hiện giờ, có thể hủy diệt thông đạo không gian, đồng thời sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với Lam Tinh.
- Đừng hoảng! Giờ ta ném cho các ngươi ăn.
- Tiểu Lôi, kỹ năng thế nào?
Lôi Điểu biến dị lắc mông, ý bảo tất cả đã sắp xếp xong, tùy thời có thể đốt lửa!
Trên mặt Trần Thư xuất hiện nụ cười hung tàn, đây là lần thứ hai hắn sử dụng dược tề phát nổ chính phẩm.
Khi nổ Thái Bình Sơn, là dùng dược tề phát nổ loại nhỏ, hoàn toàn không đã.
- Mọi người đã đến đông đủ,vậy ta nói vài câu cảm nghĩ trước khi cho nổ.
Trần Thư ho khan hai tiếng, nhìn về phía vô số hung thú phía dưới, trên mặt nở nụ cười.
- Đầu tiên, ta cảm thấy khá là vinh hạnh…
Bốp!
Khóe miệng Phương Tư giật giật, vỗ đầu Trần Thư, nàng ta đã thấy đàn gảy tai trâu, nhưng chưa từng thấy diễn thuyết cho hung thú, đây không phải là thuần túy có bệnh à?
Trần Thư nói:
- Phương Tư tỷ, ngươi giúp ta quay lại một chút, chính mắt chứng kiến thời khắc có tính lịch sử, ngươi không kích động à?
- Ngươi con mẹ nó có phải điên rồi không!
Phương Tư nhìn về phía dược tề, nói:
- Ta có thể chờ, hung thú có thể chờ, nhưng ngươi cảm thấy thứ này có thể chờ à?
Trần Thư ngẩn ra, nhìn về phía dược tề màu xám trong tay.
- Mẹ kiếp!
Bởi vì nhiệt độ cao của dị không gian, dược tề phát nổ giống như đang sôi trào, áp lực bên trong không ngừng trùng kích nắp bình.
Nếu Trần Thư còn chậm trễ, sợ rằng hai người sẽ trực tiếp xoắn ốc thăng thiên.
Tay hắn run lên, dược tề phát nổ được ném vào trong đàn hung thú!
Nghệ thuật muôn người chú ý xuất hiện!
Lôi Điểu biến dị hiển nhiên đã có kinh nghiệm, trên lông vũ tràn ngập quang huy lôi đình, giống như chó hoang thoát cương, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng.
Đàn hung thú ở phía dưới vẫn há to miệng, ngơ ngác nhìn cái bình dược tề màu xám đó rơi xuống.
Chúng là căn cứ vào khí tức của đối phương dể phán đoán nguy hiểm, dược tề màu xám trong mắt chúng không khác gì hòn đá cả.
Hung thú chân chính, có gan đối mặt với trùng kích của đạn hạt nhân!
Trần Thư xoay người, song quyền nắm chặt, thân thể không nhịn được mà run lên, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm bình thuốc đó, chứng kiến thời khắc kỳ tích!
Nắp bình dược tề tự động mở ra, dược thủy bên trong chảy xuống.
Phía dưới đều là hung thú thuộc tính hỏa, rất dễ châm lên dược thủy!
Vù!
Trong phút chốc, một tia bạch quang hừng hực tràn ngập, trong giây lát liền lan ra.
Một vầng mặt trời màu trắng xuất hiện trong dị không gian.
Vẻ mặt đàn hung thú giống như ngưng kết, nhiệt độ cao đáng sợ thổi quét, đại lượng hung thú trong nháy mắt bị tan rã, không lưu lại một chút máu.
Cho dù là hung thú cấp Hắc Thiết biến dị cũng không thể chống lại, trong giây lát đã hóa thành tro tàn.
Một giây này vô số hung thú đều tiêu tán bên trong ánh sáng.
Gừ.
Lĩnh chủ cấp Hắc Thiết thống khổ rít gào, dựa vào sức phòng ngự và sinh mệnh lực cường hãn, chống đỡ dược tề phát nổ.
Mặt trời màu trắng vẫn đang lan ra cực nhanh, cho dù là lĩnh chủ cấp Bạch Ngân cũng không thể đào thoát.
Càng khiến người ta kinh hãi là, dị không gian chính là địa hình núi lửa!
Quang huy phát nổ tràn ngập, bao phủ núi lửa phụ cận, trong phút chốc, nham thạch nóng chảy bên trong giống như bị dẫn động.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ vang vọng, phàm là núi lửa bị ảnh hưởng toàn bộ đều phun trào.
Nham thạch nóng chảy phun trào, đan vào với uy năng của vụ nổ, hung thú trong núi lửa kêu thảm, vô duyên vô cớ lại gặp họa.
- Cái này…
Hai mắt Trần Thư trợn trừng, thần sắc hưng phấn không thôi. Hắn lấy ra di động, quay lại khoảnh khắc tốt đẹp này.
Tốc độ của Lôi Điểu biến dị khai hỏa toàn bộ, cộng thêm chênh lệch được kéo ra từ lúc ban đầu, không bị vạ lây.
Tai nạn, thủy chung vẫn chậm hơn nó một bước…
- Gừ.
Vô số sinh vật lĩnh chủ điên cuồng, chúng chống đỡ được, nhưng tộc quần dưới trướng toàn bộ đều bỏ mình, thực sự thành tư lệnh không lính.
Lôi Điểu biến dị rất nhanh đã đi tới cửa thông đạo, nơi này vẫn có vô số hung thú tụ tập.
Con cự tích Bạch Ngân Lĩnh Chủ đó cũng canh giữ ở nơi này. Nó nhìn về phía Lôi Điểu trên bầu trời, rít gào một tiếng, đang muốn chủ động xuất kích, ánh mắt thoáng nhìn, lập tức thấy mặt trời màu trắng phía sau.
- Đây là gì?
Trong con mắt nhỏ của cự tích lộ ra vẻ nghi hoặc, không rõ vì sao dị không gian lại xuất hiện dị tượng này.
- Bảo trọng!
Trần Thư nhếch miệng cười, dùng tay cho cự tích một cái đặc tả, sau đó lập tức chuẩn bị rời khỏi dị không gian.
Ngay khi hắn lơ đãng quay đầu, thần sắc đột nhiên ngưng kết.
- Ơ? Đó là gì?
Chỉ thấy xa xa có một ngọn núi lửa, đỉnh núi không ngờ đang không ngừng đong đưa.
Không phải là vì sụp đổ, mà là giống như có sinh mệnh vậy.
Cự ly quá xa, Trần Thư không thể thấy rõ, chỉ tưởng là núi lửa thành tinh.
Nhưng mà, nếu cự ly gần lại, có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, đó không ngờ là một cái đầu hung thú đáng sợ.
Một cái đầu rồng bốc cháy hừng hực xuất hiện, thân thể của nó vẫn giấu ở trong núi lửa, nham thạch nóng chảy sôi trào, nhưng lại không thể tổn thương tới nó mảy may.
Bạn cần đăng nhập để bình luận