Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1207: Tâm hại người có thể có, nhưng không thể không có tâm phòng người

- Hử? Có sát khí?
Trần Thư theo bản năng mà rùng mình một cái, hắn vội vã đánh giá bốn phía.
Chỉ thấy Kiều Na thong thả đi tới, khóe miệng đã có một nụ cười nhàn nhạt ẩn hiện.
- Trần Thư…
- Sao?
Trần Thư nhảy lùi ra phía sau theo bản năng, trong mắt cũng tràn ngập vẻ cảnh giác.
- Ta tin rằng sẽ có thể gặp được ngươi trong trận đấu chung kết.
Kiều Na mỉm cười, nói:
- Nhưng bất kể kết quả có như thế nào đi nữa, ta đều hy vọng có thể làm bằng hữu với ngươi.
- ?
Trần Thư sửng sốt, sau đó liền bừng tỉnh hiểu ra, hắn mở miệng nói:
- Thế nào? Ngươi cũng muốn làm tội phạm hả?
- ?
Vẻ mặt của Kiều Na khẽ giật mình, trong nháy mắt đã bị hắn làm cho không biết phải nói gì.
- A cái này…
Người vây xem cũng trố mắt ngoác mồm, không nghĩ tới mạch não của Trần Thư lại quái lạ đến như vậy.
Chẳng qua thì vốn Kiều Na cũng đã chuẩn bị tâm lý hết cả rồi, rất nhanh nàng ta đã khôi phục lại.
- Ý của ta là…
Nàng ta mỉm cười, đang muốn mở miệng nói chuyện thì đã trực tiếp bị một giọng nói cắt ngang
- Thật là ngại quá, Tội Phạm Đoàn không tiếp người của Liên Minh Tự Do.
Phương Tư đứng ở trước mặt Trần Thư, ánh mắt nhìn thẳng vào Kiều Na, trong mắt mơ hồ ẩn hiện một chút địch ý.
Vẻ mặt Kiều Na trở nên lạnh lẽo, nàng ta bình tĩnh nói:
- Ta đang nói chuyện với Trần Thư, ngươi là?
- Ta là hắn… Người đại diện, bất cứ chuyện gì của hắn đều do ta toàn quyền xử lý cả.
Phương Tư cũng không hề cam lòng yếu thế, trực tiếp đáp lại một câu:
- Được rồi, ngươi có thể rời đi rồi đó.
Ánh mắt của hai người đều mang theo địch ý mà nhìn nhau chằm chằm, trong lúc nhất thời để lộ ra ý đối chọi gay gắt, thậm chí người vây xem xung quanh cũng không nhịn được mà thụt lùi lại mấy bước.
Nửa ngày sau, Kiều Na mới nhoẻn miệng cười, mở miệng nói:
- Thật ra thì ngươi cũng không cần phải có địch ý lớn như vậy với ta làm gì, ta cũng sẽ không làm cái gì cả.
- ...
Phương Tư không lên tiếng nói chuyện, chỉ là bình thản mà nhìn nàng ta.
- Kiều Na, đối thủ trong trận chung kết của ngươi không phải là Trần Thư!
Ngay tại lúc này, Sinclair ở một bên chậm rãi đi tới, trong mắt hắn ta cũng tràn đầy vẻ tự tin mãnh liệt.
Nhưng dường như hắn ta bỗng nghĩ đến cái gì đó, vội vã mà kéo giãn khoảng cách với Trần Thư một lần nữa.
- Không phải hắn, chẳng lẽ là ngươi sao?
Kiều Na quay đầu nhìn hắn, trong mắt cũng đã có một tia cười chế nhạo, nàng ta nói:
- Ngay cả một một túi phân mà cũng không tránh thoát nổi, ngươi mà cũng có thể lọt vào trận chung kết sao?
- Ta…
Sắc mặt của Sinclair cứng đờ lại. Mẹ nó chứ, chuyện đó cũng không có liên quan gì đến hắn ta hết được không? Tất cả cũng đều là do túi phân quá biến thái thôi.
- Trần Thư, trận chung kết gặp!
Kiều Na mỉm cười, sau đó quay người rời khỏi hiện trường.
Để lại một mình Sinclair hiển hiện ra một chút lúng túng, hắn ta cũng quay người nhìn về phía Trần Thư, vốn là muốn nói chút gì đó, thế nhưng nhớ đến nỗi ám ảnh lúc trước, thoáng chốc hắn ta đã xám xịt mà rời đi.
Phương Tư khẽ hừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Trần Thư.
Kết quả lại thấy hắn đang mang vẻ mặt thất thần, đờ đẫn mà nhìn theo phương hướng Kiều Na rời đi.
- Trần Bì, người cũng đã đi mất rồi mà ngươi còn nhìn nữa hả?
Trong lòng Phương Tư có một cỗ tức giận không thể giải thích được, nàng đưa tay phải ra nhéo lên eo của Trần Thư một cái.
- Au…
Trần Thư bị đau, hắn lập tức khôi phục lại tinh thần mà nói:
- Tỷ, ngươi nhéo ta làm gì chứ?
Phương Tư buông lỏng tay ra, trong mắt cũng có chút bất mãn.
- Tiểu tử ngươi đang suy nghĩ cái gì thế hả?
- Ta đang nghĩ…
Hai mắt Trần Thư sáng lên, hắn nói:
- Thu phí của người trong Tội Phạm Đoàn bao nhiêu mới được đây?
- ?
Mọi người đều đồng loạt quay đầu nhìn hắn. Tên tiểu tử ngươi thất thần chính là đang suy nghĩ cái này đấy hả?
- Các ngươi nghĩ thử xem, ngay cả Kiều Na mà cũng tranh cướp muốn gia nhập, điều đó đã chứng minh Hàm Kim Lượng của Tội Phạm Đoàn rồi, không lấy tiền sao được chứ? Với ta mà nói, không kiếm lời đó chính là thua lỗ đấy!
- Dẹp mẹ đi!
Đám người A Lương nhếch miệng, thật sự cho rằng người người đều muốn gia nhập vào cái Tội Phạm Đoàn đó à?
- Được rồi!
Tần Thiên đi tới, mở miệng nói:
- Trở về nghỉ ngơi một chút đi. Ngày mai các ngươi đều phải lên tham gia tranh tài cả đấy.
Ngày mai, vào buổi sáng thì là trận chiến giữa Trần Thư và Sinclair, buổi chiều là đám người A Lương đối chiến với Hắc Thiết Tổ của Lan Quốc.
Một đoàn người rời khỏi đài tỷ thí, đi thẳng về phía của Hoa Quốc.
Phương Tư cúi đầu, không biết đang suy nghĩ điều gì. Đột nhiên nàng lên tiếng nói:
- Trần Bì, ngươi bớt tiếp xúc với nữ nhân kia lại đi!
- Vì sao chứ?
Vẻ mặt của Trần Thư hơi ngẩn ra, hắn nói:
- Không chừng có thể để cho nàng ta làm người phát ngôn hình tượng cho chúng ta nữa đó.
- Không được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận