Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 956: Kẻ nhận biết được túi phân Urea là tuấn kiệt

- Hửm?
Trần Thư hơi kinh ngạc, hắn thấy có điều gì đó không đúng lắm.
Thế nhưng hắn vẫn không để lộ điều đó ra ngoài, chỉ cười, nói.
- Lăn lộn đi Slime của ta.
Khóe miệng của những người bên dưới đều giật giật.
Mới mở đầu đã bị điên thế này, không hổ là Khế Ước Linh của tội phạm.
Thời gian dần trôi qua nhưng Tiểu Hoàng vẫn không ngừng việc lăn lộn lại, nó cứ như một động cơ vĩnh hằng vậy.
Mọi người nhìn mà chán đến mức muốn ngáp luôn rồi, họ đều giục người dẫn chương trình cho cuộc thi bắt đầu đi.
- Được rồi, bạn học Trần Thư, show mở màn của chúng ta có phải là…
Người dẫn chương trình lên tiếng nhắc nhở, hai con Khế Ước Linh khác của Trần Thư vẫn chưa được triệu hồi ra, dẫn đến việc cuộc tỉ thí không bắt đầu được.
- Nhanh thôi, đừng sốt ruột.
Trần Thư cười, nói, nhưng trong lòng hắn thì hoang mang vô cùng.
Muốn tổn thọ luôn ấy, tự dưng lại không khống chế được Tiểu Hoàng.
Lại mười phút nữa qua đi.
- Trần Bì!
Cuối cùng thì Liễu Phong cũng không nhịn nổi nữa, hắn ta đi đến phía trên đài tỉ thí, lườm Trần Thư một cái.
Nhà ngươi đang tạo độ nóng cho chương trình đấy à!
Trần Thư thấy vậy, hắn biết mình không che giấu được nữa rồi nên nói.
- Thầy, ta … Khế Ước Linh của ta bị làm sao ấy…
- Hửm?
Liễu Phong cau mày lại, nói.
- Ý gì thế?
- Hình như nó không chịu nghe lời ta.
- Không chịu nghe lời?
Trần Thanh Hải cũng đi đến, mở lớp màng phòng hộ trên đài tỉ thí ra.
- Lão Diệp, ngươi ra xem xem.
Liễu Phong có hơi lo lắng, không phải là vì Vương Cấp Ngự Thú Sư lúc trước nên bị di chứng gì đó chứ?
Diệp Vũ gật đầu, triệu hồi một con Khế Ước Linh ra rồi kiểm tra tình hình của Slime.
Một lúc sau, trông vẻ mặt của hắn ta rất kỳ lạ, hắn ta nói với vẻ hơi khó tin.
- Cái thứ này… hình như huyết mạch của nó tiến hóa rồi…
- ???
Nghe xong, mọi người đều đơ ra, tự dưng lại tiến hóa huyết mạch?
- Nói một cách khoa học thì không phải đây là một sự tiến hóa rất lớn sao?
- Cứ tưởng sự đột phá của hắn đã vô lý lắm rồi cơ, không ngờ đến cả Khế Ước Linh của hắn mà cũng chẳng làm gì mà đã tiến hóa huyết mạch vậy rồi sao?
- Con mẹ nó chứ, trên đời còn đạo lý nữa không vậy?
Quần chúng đứng quanh chỉ biết ngửa đầu lên kêu trời, trong lời nói của họ đầy vẻ kinh ngạc.
Liễu Phong hỏi.
- Chuyện là thế nào thế?
- Ai mà biết?
Trần Thư nhún vai, hắn nhớ hệ thống gần đây có thưởng tiến hóa huyết mạch đâu, sao tự dưng lại thế này?
Chẳng lẽ là do Tiểu Hoàng thiên phú hơn người, nó cũng là một cục vàng chưa được người ta phát hiện ra sao?
Diệp Vũ suy nghĩ một lát, nói với vẻ không chắc chắn lắm.
- Có lẽ là do Huyết Mạch Châu.
- Không phải chứ, cái thứ đó mà giúp tiến hóa huyết mạch được sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận