Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1836: Ngươi… Mẹ nó đúng là nhanh như chớp

Đai Lực giật mình, nói:
- Ngươi lại mang theo quan tài ở trong người?
Nhưng nghĩ đến thân phận là tội phạm Nam Giang, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa…
- Lão tân cấp, tạm biệt.
Đại Lực nâng lão nhân lên, chuẩn bị đặt trong quan tài.
Nhưng vào lúc này, một quyền sổ tay ghi chép trong người lão nhân rơi ra từ trong ngực.
- Hửm?
Hai người quay đầu nhìn, chỉ thấy ở giữa quyển sổ viết “Sổ ghi chếp của Dị Đoan Linh Trù”, gió nhẹ nhàng thổi qua, bên trong ghi đủ loại công thức phức tạp.
Đại Lực hơi dừng lại, sau đó phớt lờ quyển sổ trên mặt đất, chỉ chăm chú an táng cho Tân Thanh thật cẩn thận.
Mười phút đồng hồ sau.
Hai người ngồi trên sơn cốc, xa xa gió nhẹ lướt qua, cảm thấy tương đối mát mẻ.
Đại Lực cúi đầu, cầm quyển sổ trong tay, lật qua lật lại, bên trong ghi chép đủ thứ công thức cổ quái kỳ lạ với công dụng khác nhau.
Ngoại trừ các công thức làm tăng thuộc tính cho các Khế Ước Linh thì còn có những công thức làm gia tăng ảnh hưởng tiêu cực cho đối thủ, có thể làm suy yếu năng lực của Hung Thú.
Nói là một bản công thức nấu ăn, không bằng nói là một bản bách khoa toàn thư công thức hắc ám…
- Chủ yếu đều lấy Khế Ước Linh làm món chính…
Đại Lực lẩm bẩm nói, con đường Tân Thanh đi còn quỷ dị hơn hắn.
Nhưng cũng phải nói, tà vẫn quy tà, tác dụng của quyển sổ này vẫn không thể bỏ qua.
Quyển sổ này có thể giúp Đại Lực biết được nhiều công thức hay ho, lấy lý tưởng của lão nhân, cũng có thể cho Đại Lực nhiều cảm hứng và gợi ý.
Hắn yên lặng không nói lời nào, cất kỹ quyển sổ, quay về phía mộ phần bái một cái.
- Lão tân cấp, con đường của ngươi, ta sẽ thay ngươi đi hết!
- ...
Hai người về đến vị trí mà đám người Phù Ninh chọn để sinh sống.
- Quyết định kỹ chưa?
Trần Thư nhíu mày, nhìn mọi người phía trước, chỉ thấy vẻ mặt của bọn hắn bình thản, miễn cưỡng điều chỉnh tâm trạng.
Phù Ninh gật đầu:
- Trần Thư, làm phiền ngươi.
- Chuyện nhỏ.
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Nơi đây sơn thanh thủy tú, là một nơi thích hợp để sinh sống.
- Chỉ là trước khi đóng cửa thông đạo lại, có một việc cần phải làm.
- Việc gì?
- Tìm Quân Vương của nơi này!
Dứt lời, hắn mở ra đồ tế “Quân Vương”.
Ngoài việc tăng 10% thương tổn tới sinh vật Quân Vương, còn có tác dụng khóa chặt Quân Vương gần với họ nhất!
Một giây sau, một lĩnh vực vô hình bị đẩy ra, lấy Trần Thư làm trung tâm lan nhanh ra xung quanh!
Trần Thư nhìn về phía sâu bên trong Dị Không Gian, hẳn là Quân Vương đã bị nhốt ở đây!
- Ta đi một chút sẽ trở lại!
Trần Thư sờ đầu Không Gian Thỏ, thoáng chốc thuấn di rồi biến đi mất.
Nhìn Trần Thư hùng hùng hổ hổ, Phù Ninh lắc đầu, thầm nghĩ tính tình hắn thật nôn nóng.
Ánh mắt của hắn ta nhìn về phía những người còn sống sót nói:
- Các vị, tạm thời không cần địa điểm sinh tồn, trước tiên hỗ trợ tìm Quân Vương nơi này đã!
Đại Lực bên cạnh nói:
- Phù Ninh thủ lĩnh, không cần đâu, một mình Trần Thư đi là được.
Hắn ta khá có lòng tin với Trần Thư, nếu không Trần Thư đã không kêu hắn ta nấu Canh Gà Độc Tâm Linh để dẫn dụ Quân Vương ra ngoài, có nghĩa hắn đã tìm ra cách nhanh hơn.
- Đại Lực, không dễ dàng như vậy đâu.
Phù Ninh cười cười, giải thích nói:
- Ta tin tưởng Trần Thư, nhưng muốn tìm được Quân Vương lại là một vấn đề rất khó!
Đối với cường giả mà nói, đi săn đẳng cấp thấp Quân Vương không khó, nhưng mấu chốt ở chỗ làm sao có thể tìm tới chỗ bọn chúng…
- Các vị, chuẩn bị một chút, chúng ta xuất phát…
Phù Ninh còn chưa nói xong, ngay lập tức truyền đến một tiếng ầm ầm, mặt đất rung chuyển một phen.
-???
Mọi người ai nấy đều giật mình, đồng loạt nhìn đi qua, lập tức trợn mắt hốc mồm, cả người đều kinh sợ.
Chỉ thấy cách đó không xa, trên đồng cỏ, một Đại Bạch Tàm Trùng nằm không nhúc nhích, đầu của nó bị một thứ vũ khí sắc bén chặt đứt, máu tươi không ngừng phun ra ngoài.
Mặc dù đã không còn khí tức sinh mệnh, nhưng vẫn tỏa ra một loại uy nghiêm của bậc Quân Vương.
- Ngươi…
Mọi người xung quanh kinh ngạc nuốt ngụm nước bọt, đầu óc vù vù mơ màng.
Bọn hắn chưa từng gặp qua người nào có thể làm việc năng suất như vậy.
Phù Ninh nhìn phía Tàm Trùng, nói:
- Ngươi… Mẹ nó đúng là nhanh như chớp!
Trần Thư nhún vai, nói:
- Quân Vương nơi đây không ra ngoài chinh chiến, có nghĩa là Sa Hoàng không coi trọng bọn chúng, các ngươi có thể yên tâm.
- Đa tạ.
Phù Ninh gật đầu, trong mắt tràn đầy sự cảm kích.
- Vật tư của các ngươi!
Trần Thư khoát tay áo, lệnh cho Không Gian Thỏ ném ra một đống tài nguyên ngự thú.
Dựa theo phân chia lúc trước, điểm vật tư ở Bắc Linh Thất Quốc, Trần Thư lấy một nửa, một nửa đưa cho đám người Phù Ninh.
Mọi người tỏ vẻ cảm kích, tội phạm Nam Giang đôi khi vô lý, nhưng về uy tín thì hoàn toàn có thể tin tưởng được…
- Các ngươi không nên tới gần vị trí của Không Gian Thông Đạo, đề phòng bị đạn hạt nhân tác động đến đến.
Trần Thư móc Dược Tề ra, nói:
- Chúng ta đi trước…
- Chờ một chút… Ta cũng không có cái gì tốt tặng cho các ngươi.
Phù Ninh thở dài, nói:
- Đại Lực, cuốn công thức này, có khả năng ngươi sẽ cần dùng đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận