Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 158: Tôn tử! Nuôi ngươi? Không được

Phụ trách: Vô Tà Team
Thẩm Vô Song nhướng mày, nhìn về phía ba người bọn họ mà nói:
- Ba người các ngươi định ngủ đến khi nào?
Cả ba người bọn họ miễn cưỡng ngồi dậy, chuẩn bị tắm rửa rồi đi đến Ngự Thú Quán.
Nhìn bộ đồng phục của ba người bọn họ, Thẩm Vô Song nhếch miệng, hắn ta tiếp tục đánh giá căn phòng.
Đây thực sự là ký túc xá của trường trung học sao?
Mười lăm phút sau.
Cả bốn người bọn họ đi tới Ngự Thú Quán, nhìn thấy không ít người đang lần lượt nhìn bọn họ.
Thẩm Vô Song đi lên phía trước, mở miệng nói:
- Hôm nay, cuộc thi đấu Ngự Thú chính thức bắt đầu!
Tất cả mọi người đều vỗ tay, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, ai nấy cũng đều muốn chứng minh bản thân.
Mặc dù là Ngự Thú Sinh, nhưng bọn họ không có nhiều cơ hội chiến đấu, năm lớp 11 và lớp 12 chủ yếu là để đặt nền móng.
Bây giờ đã là năm lớp 12, việc huấn luyện để thực chiến là điều đương nhiên.
Môn văn hóa trong kỳ thi tuyển sinh đại học cũng giống như các kỳ thi thông thường của bọn họ, nhưng chỉ có khoa Ngự Thú là đều liên quan đến thực chiến.
Đất nước này đã đầu tư rất nhiều nguồn lực cho giáo dục, mục đích là muốn đào tạo ra những Ngự Thú Sư thực sự thành thạo trong chiến đấu.
Ba người Trần Thư đứng ở hàng sau, trên tay cầm túi sữa đậu nành, căn bản không thèm nghe Thẩm Vô Song đang nói cái gì.
- Trận đấu đầu tiên, Trần Thư đối chiến với Tôn Tử Dương!
Trần Thư đang ăn sáng, thần sắc sững sờ trong giây lát, trận đấu đầu tiên là ta?
Hắn đi đến dưới đài tỷ thí, vì để tránh cho học sinh gặp phải chuyện ngoài ý muốn nên hắn vẫn không lên đài, chủ yếu là chống lại sức mạnh của Khế Ước Linh.
Trần Thư nhướng mày:
- Hả? Là tiểu bàn tử ngươi sao?
Vẻ mặt Tôn Tử Dương rất khó chịu, cũng không muốn nói nhiều, triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra.
Nhìn thấy một con Khế Ước Linh trông giống sói nhưng lại không phải là sói, trông giống báo nhưng lại không phải báo xuất hiện trên đài, ánh mắt của nó sắc bén, bốn cái móng vuốt sắc nhọn tỏa ra kim quang, thoạt nhìn cũng không phải dạng hiền lành gì.
Kim Trảo Thú cấp B?
Nhiều người đều quay sang nhìn nhau, ai nấy cũng đều chú ý đến trận đấu đầu tiên. Các bạn trong lớp đều là người cạnh tranh, thế nên tất nhiên là muốn biết thực lực của từng người.
Kim Trảo Thú nhanh nhẹn trong di chuyển, lực công kích vô cùng mạnh, thuộc về một Khế Ước Linh tương đối hoàn hảo.
- Triệu hồi Khế Ước Linh của ngươi đi.
Trong mắt của Tôn Tử Dương đầy ý chiến đấu, vì lão sư đã nói rằng hắn ta có thể làm bất cứ điều gì mà hắn ta muốn.
Vậy thì hắn ta sẽ làm bất cứ điều gì mà hắn ta muốn trong ngày hôm nay.
- Ngươi vội vàng đi đầu thai sao?
Trần Thư liếc mắt nhìn, ăn một miếng bánh quẩy, triệu hoán ra Golden Slime.
- Khế Ước Linh cấp F? Đây mà cũng có thể được nhận vào lớp huấn luyện sao? Hàm Kim Lượng quá thấp rồi đó?
Đỗ Long cau mày, hắn ta là học sinh chuyển trường, đương nhiên sẽ không biết chuyện thi cuối kỳ.
- Long ca, cái Slime này không đơn giản đâu.
Có người giải thích cho hắn ta, nói về biểu hiện xuất sắc của Slime lúc bấy giờ, nhất là lực phòng ngự.
- Hả? Khế Ước Linh cấp 7?
Đường Liệt nhíu mày, dĩ nhiên hắn ta không ngờ Trần Thư lại là Ngự Thú Sư cấp 7.
Mặc dù một kỳ nghỉ hè đã trôi qua, nhưng trong lớp cũng không có nhiều Ngự Thú Sư cấp 7.
Trong mắt Tôn Tử Dương cũng có vẻ ngưng trọng, hắn ta chỉ là Ngự Thú Sư cấp 6, chẳng khác gì vượt cấp mà khiêu chiến cả.
Có người nghi ngờ hỏi:
- Sao cái Slime này lại không có mắt…
- Khò khò khò~
Slime phát ra tiếng ngáy khò khò, miệng lại thổi ra một bong bóng lớn…
- Đúng là xem thường ta!
Vẻ mặt Tôn Tử Dương đầy tức giận, hắn ta hét lớn một tiếng:
- Tới đi! Kim Trảo Thú!
Kim Trảo Thú đột ngột đá hai chiếc chân sau, trong nháy mắt liền nhào lên mà cắn, thoạt nhìn khí thế mười phần!
Trái lại chỉ thấy Slime vẫn nằm ngáy khò khò, căn bản không hề để ý đến nó.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Chỉ nhìn thấy những móng vuốt sắc nhọn của Kim Trảo Thú đang vùng vẫy điên cuồng, cào xé Slime.
Trong thoáng chốc, máu tươi không ngừng chảy ra từ trên người Slime, cảnh tượng trông vô cùng thê thảm.
- Đòn công kích thật mạnh mẽ! Tốc độ tấn công vô cùng nhanh chóng!
Phía dưới có người sợ hãi cảm thán, không ngờ Kim Trảo Thú lại dũng mãnh như vậy, quả thực làm cho lòng người mê muội.
- Khụ khụ…
Trần Thư không khỏi bật cười, nhưng cuối cùng cũng không nhịn được.
Có người hỏi:
- Slime của ngươi đã bị thương, ngươi lại còn có tâm tư cười được sao?
- Cái kia, đồng học, để ta nhắc cho ngươi nhớ rằng máu của Slime không có màu…
Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn về phía vết máu đỏ bên trên thí đài.
- Hình như… Kim Trảo Thú đang chảy máu.
Ánh mắt của mọi người lại hướng về phía Tôn Tử Dương.
Chỉ thấy hắn ta nghiến răng nghiến lợi, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, nhưng vẫn không chịu thua.
Sức công kích của Kim Trảo Thú rất mạnh, sao lại không thể phá được lớp phòng ngự chứ?
Hơn nữa, tại sao Khế Ước Linh của ta lại bị thương hoài như vậy?
Trần Thư đang ăn sáng với vẻ mặt thoải mái, sức mạnh của Slime vốn dĩ vô cùng cường đại, căn bản không giống một Khế Ước Linh cấp F bình thường chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận