Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 139: Ta đang chờ trợ giúp, ngươi đang chờ cái gì? (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ có hai khả năng, một là Hắc Giáp Trùng có kỹ năng xóa dấu vết và khả năng thứ hai là… nó đã chết.
Nếu là khả năng đầu tiên, lãnh chúa Hắc Giáp Trùng đã sớm loại bỏ hắn.
Đánh dấu bằng lửa hoàn toàn không được che dấu, tức là trên máu có một ngọn lửa không thể dập tắt và đối phương không thể nhìn thấy nó.
Điều đó thể hiện chỉ có thể là khả năng thứ hai.
- Chết sao?
Phương Tư nhìn lên bầu trời đêm phía trước, có người dám giành miếng thức ăn sắp vào miệng của nàng ta sao?
Đạp đạp đạp!
Đúng lúc này, bốn chiếc hồng mang màu đỏ xuất hiện trước mắt, từng bước từng bước tiến lại gần Phương Tư.
Cơ thể của Xích Viêm Long căng cứng, không ngừng phát ra những âm thanh gầm nhẹ.
- Thiên tài trong truyền thuyết mà bây giờ trông như thế này hả?
Một nam tử khoác một chiếc áo bảnh bao với khuôn mặt thanh lịch chậm rãi bước tới.
Grừ!
Đôi mắt của Xích Viêm Long chứa đầy ý định chiến đấu, nó liên tục phun ra hơi thở nóng rực, ánh mắt khóa chặt trên khế ước linh bên cạnh nam sinh.
Một con chó có hai cái đầu lớn đứng im, con ngươi đỏ rực đầy sự độc đoán và khí chất của nó cũng vô cùng mạnh mẽ.
Nó là con ma khuyển hai đầu cấp S!
Phương Tư nheo mắt bình thường nói:
- Tô Hàn, đại học năm ba?
- Ta không ngờ được một thiên tài nhớ đến kỹ. Đó là một vinh dự của ta.
Tô Hàn ôn hòa cười một tiếng, đồng thời ném ra một vật gì đó trong tay.
- Ngươi muốn Hắc Giáp Trùng!
Phương Tư nhìn dưới chân, chính là Hắc Giáp Trùng lãnh chúa vừa chết đi không lâu, thân thể nứt ra, hiển nhiên các tư liệu quan trọng đã bị đào lên.
- Ngươi dám cướp lấy con mồi của ta?
Xích Viêm Long cùng Băng Sương Long lần lượt bước ra, dù bị thương nhưng trông chúng vẫn vô cùng là dữ tợn.
- Thế nào? Muốn cùng ta thử chút chứ?
Tô Hàn cười lạnh một tiếng, chỉ thấy không gian trên đầu hắn vỡ tan, một con chim lớn màu xanh bay ra.
Lại là một Khế Ước Linh Phong Linh Tước cấp S, tục truyền là có huyết mạch của một con Thanh Điểu, tuyệt không kém gì Khế Ước Linh hệ Long.
Hoa Hạ học phủ hội tụ đủ các thiên tài toàn quốc, không chỉ có một mình Phương Tư mới có hai Khế Ước Linh cấp S.
Ban đêm Thái Thanh Sơn cực kỳ lạnh, nhưng hai người họ vẫn bất động.
Tô Hàn khoanh tay ôm ngực, muốn xem thiên tài của trường học trong truyền thuyết có dám làm hay không.
Từng phút từng giây trôi qua.
Phương Tư từ đầu đến cuối chỉ có đúng một phong thái lãnh đạm, không hề thay đổi.
Hai người dường như bị cuốn vào một cuộc chiến khác.
Bóng đêm tĩnh lặng, bọn hắn còn im lặng hơn…
Tô Hàn vẫn đứng đó, trong đêm gió thổi, áo khoác của hắn bay phấp phới, lộ ra vẻ thần bí và bất cần.
Nhưng vào ngay lúc này, một điều bất ngờ đã xảy ra.
- Nhìn cái túi!
Một tiếng hét lớn vang lên, chỉ thấy một bóng người quỷ dị xuất hiện ngay sau lưng của Tô Hàn.
Mẹ nó! Bị đánh lén rồi!
Tô Hàn phản ứng cực nhanh, hai Khế Ước Linh của hắn chuẩn bị quay lại bảo vệ chủ nhân, nhưng song long của Phương Tư đã chờ đợi rất lâu gắt gao cuốn lấy .
Bốn Khế Ước Linh trong nháy mắt đã tạo nên một cuộc chiến kinh thiên động địa.
Tô Hàn chỉ cảm thấy hắn bị cái túi nào đó gài bẫy.
Chính hai người Trần Thư đến sau lưng Tô Hàn mà thần không biết quỷ không hay.
Trần Thư sau khi bắt được, lập tức rút lui cũng không động thủ gì.
Đối thủ là Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết, hắn khó mà có thể đánh bại được, ước chừng chỉ cần một nắm đấm cũng có thể đánh bay hắn.
Lúc này đến lượt Trương Đại Lực xuất hiện, hai tay ôm chặt một cái nồi sắt to tướng, xoay người 360 độ.
Ầm ầm ầm!
Có một tiếng xé gió kịch liệt từ chiếc nồi sắt trên tay hắn.
Trương Đại Lực hét lên:
- Đi mẹ nó!
Keng!
Tô Hàn đang chuẩn bị mở túi phân, nháy mắt đầu kêu ong ong.
Đầu của hắn cứng nhưng mà nồi sắt cứng hơn!
Ai đã chế tạo ra chiếc nồi này chuyên dùng để nấu thịt thú dữ?
Trương Đại Lực cũng thực hiện một cú sút rất công phu khiến Tô Hàn bất tỉnh.
Ký chủ mất đi ý thức, hai Khế Ước Linh lập tức bị quay lại Ngự Thú không gian,
Ba người phối hợp vô cùng ăn ý được hoàn thành gần như chỉ trong chớp mắt, quả thực có thể nói là vô cùng hoàn hảo.
Vẻ lãnh đạm của Phương Tư khó mà tiếp tục duy trì, khóe miệng hiện lên một nụ cười.
Nàng ta nghiêng người, đá bay Tô Hàn, nói:
- Ta đang chờ trợ giúp, ngươi đang chờ cái gì?
- Ngươi thật sự còn non trẻ lắm, không biết được xã hội này nguy hiểm ra sao.
Trần Thư lắc đầu , vẻ mặt cảm thán nói:
- Liều mạng với chung ta, ngươi có thực lực này sao?
Ba người kéo túi của Tô Hàn xuống, tìm thấy vật liệu Hắc Giáp Trùng lãnh chúa.
- Đi thôi!
Phương Tư liền đấm thêm vài cái nữa mới bỏ đi.
- Chờ đã!
Khóe miệng Trần Thư nở nụ cười nham hiểm, hắn bắt đầu cởi quần áo của Tô Hàn.
Phương Tư mở to mắt nói:
- Ngươi mẹ nó biến thái thế à?
- Ngươi muốn cái gì đây? Ngươi quay mặt qua chỗ khác trước đi.
Tô Hàn nhanh chóng chỉ còn lại một quần cộc, trần trụi giống như một con cừu nhỏ.
Trương Đại Lực nói:
- Mặc màu hồng à? Đúng là biến thái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận