Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 532: Cần ta đến để thay đổi phong thủy (2)

Hơn nữa nội dung của phương án hai quả thật rất hấp dẫn, vậy mà lại có loại danh hiệu khùng điên như vậy.
Quan trọng là công dụng có chút không giống lẽ thường, vậy mà lại có thể bảo toàn tro cốt!
- Phương án hai đã ám chỉ cái chết rồi, chắc chắc không thể chọn, thậm chí phương án ba hoặc là phương án một…
Trần Thư sờ cằm, Hậu Thổ Dược Tề là lúc trước giúp nhà của Hứa Tiểu Vũ ký hợp đồng, hệ thống phát phần thưởng, thuộc về dược tề nâng cấp thuộc tính thổ, đáng tiếc đến giờ vẫn chưa có cơ hội điều phối.
Nhưng cấp Chưởng Khống có công dụng không cao, độ thuần thục của dược tề phân thành cấp Nhập Môn, cấp Chưởng Khống, cấp Đại Thành, cấp Tông Sư.
Ngoại trừ cấp Tông Sư vô thời hạn ra, ba cấp trước đều dễ dàng đạt được.
- Chọn phương án một, Dẫn Dụ Dược Tề, chắc thuộc về dược tề có tác dụng đặc biệt.
Trần Thư đưa ra quyết định nói:
- Ta chuẩn bị đi phỏng vấn Ngự Thú Hội!
- ?
Hai người kia nhìn về phía Trần Thư nói:
- Không phải ngươi nói ở đó toàn cặn bã sao?
- Cho nên tội phạm Nam Giang đến là để thay đổi phong thủy đó sao!
Trần Thư nghiêm nghị nói, bước lên trên một bước lớn:
- Ta muốn gia nhập hội!
Các tân sinh còn lại khi thấy Trần Thư thì lập tức nhường đường.
Đây là cấp Hắc Thiết duy nhất ở lớp trên, so với bốn vị thiên tài cấp ss còn có mang lại cảm giác chèn ép hơn nữa.
Vẻ mặt của học trưởng chiêu mộ thành viên có chút quái dị, đưa cho hắn một tờ đơn tuyên truyền của Ngự Thú Hội.
- Chiều nay 5h, Ngự Thú Quán số chín, phỏng vấn thi đấu phòng 012?
A Lương và Vương Tuyệt cũng nhận được một tờ tương tự nói:
- Thật sự phải phỏng vấn sao?
Trần Thư nhún vai nói:
- Thử xem sao, vào được hay không không quan trọng.
Ba người lại đi một vòng đến các xã đoàn khác, thoáng chốc đã đến 5h.
Tại Ngự Thú Quán số chín, lúc này đã có mấy chục người đến trước chờ đợi rồi.
- Phương Khinh Trần bọn họ cũng đến ư?
Trần Thư nhìn sơ đã thấy mấy thiên tài của các lớp trên.
Ngoại trừ không thấy Vu Dịch, ba thiên tài cấp ss còn lại đều có mặt trong đội.
Ngự Thú Hội quả thật là xã đoàn đầu tiên của trường, về cơ bản thì nhóm thiên tài nhất đều gia nhập hết vào đó.
Không ngừng bỏ tâm huyết để xã đoàn duy trì hoạt động.
Khi thấy ba người Trần Thư đến, mọi người lập tức cảm thấy không tự nhiên nữa, thậm chí bàn tán cũng trở nên nhỏ tiếng hơn.
- Mọi người không cần câu nệ, không cần câu nệ!
Trần Thư cười một cái tỏ vẻ bình dị dễ gần.
- Hình như ngươi có chút gì đó không giống lúc trước!
Trước cửa sân thi đấu có một học trưởng nheo mắt cười nói:
- Ngươi đến phỏng vấn trước đi.
- Hả?
Trần Thư không hề thay đổi sắc mặt, trong lòng thế mà lại cảm nhận được địch ý của đối phương.
Chẳng lẽ nguyên nhân do Vu Giang sao?
Hắn cũng không quan tâm lắm, chỉ cần phỏng vấn là được, vào được Ngự Thú Hội hay không không quan trọng.
- Học trưởng, bọn ta mới là người đến đầu tiên…
Có ngươi nhỏ tiếng nói, ngữ khí cho thấy có chút không hài lòng.
- Không sao, hắn sẽ nhanh thôi.
Nam sinh của Ngự Thú Hội cười cười, sau đó cùng với Trần Thư đi vào sân thi đấu 012.
Một đám người đến xem thi đấu chen chúc ở cửa lớn, bắt đầu thảo luận không ngừng.
- Chẳng lẽ thiên tài đều có đãi ngộ đặc biệt sao?
- Thiên tài cái gì, chẳng qua nhờ vào vận may mà hoàn thành Hắc Thiết Cấp sớm thôi mà? Đợi đến lúc ta trở thành Hắc Thiết, nhất định sẽ đánh hắn một trận!
- Ta cũng nghĩ vậy, đại khái Ngự Thú Hội sẽ không tuyển hắn đâu!
- ...
Trần Thư đi vào trong sân thi đấu, bên trong không có lấy một người, chỉ có một cái bàn bằng gỗ, hai cái ghế.
- Mời ngồi!
Nam sinh cười nói:
- Hãy đơn giản tự mình giới thiệu mình đi!
- Không lẽ dự cảm của ta sai rồi sao?
Trần Thư nhíu mày, điềm tĩnh nói:
- Tại hạ Trần Thư, tự Âm Bỉ, hiệu tội phạm Nam Giang, chuyện vinh dự là…
- …
Tên nam sinh kia khẽ nhếch miệng, hắn ta lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn. Mẹ nó, đây mà là người đứng đắn ư?
- Dừng chút! Dừng tí đã!
Khóe miệng nam sinh giật giật, hắn ta mở miệng hỏi:
- Ngươi có sở thích gì không? Tại sao ngươi lại muốn tham gia vào Ngự Thú Hội vậy? Thiên phú của ngươi như thế nào? Có thành tích nào không?
- Ừm…
Trần Thư nói:
- Ta không có sở thích nào cả, ta cũng chỉ thích đọc chút sách, ném chút bom hạt nhân mà thôi.
- ?
Vẻ mặt của nam sinh lập tức trở nên cứng đờ, đây là sở thích biến thái gì vậy?
- Đùa thôi mà!
Trần Thư cười rồi nói:
- Đừng căng thẳng như vậy chứ!
Nam sinh nhẹ nhàng thở ra rồi cười.
- Ta đã nói mà, Trần Thư đồng học thật sự có khiếu hài đen (1) nhỉ.
(1) Hài đen: là một thể loại hài kịch sử dụng sự hài hước một cách không lành mạnh, bắt nguồn từ những vấn đề mang tính cấm kị như chính trị, tôn giáo, chủng tộc,…
Trần Thư bình tĩnh nói:
- Loại người như ta sao có thể thích đọc sách được cơ chứ?
- ?
Nam sinh bỗng nhiên đứng dậy, hắn ta lập tức trợn mắt há hốc mồm. Ý của ngươi chính là ngươi chỉ thích ném bom hạt nhân thôi ư?
- Ngươi tạm thời đừng nói nữa, ta có chút bối rối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận